Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bồi tội

Tiểu thuyết gốc · 2971 chữ

Tham dự Thánh Nữ Đại Điển của Vạn Hoa Tông khiến hai nàng cảm thấy khá bất ngờ, bởi vì phạm vi của hai thế lực cách nhau xa vô cùng, hai nàng nghĩ rằng phải đợi đến lúc Hạ Thanh Ngọc gia nhập vào Thiên Thánh Học Phủ mới có thể gặp nàng, không ngờ lại gặp nàng nhanh như vậy khiến cả hai có chút bối rối.

“Chúng ta rất ít khi tiếp xúc với Vạn Hoa Tông, tại sao lại mời gia tộc chúng ta?” Diễm Liên Châu thắc mắc hỏi.

“Một năm trước Vạn Hoa Tông tông chủ đã thay đổi, tân tông chủ có thể nói là bằng hữu của ta” Diễm Thanh Tú lên tiếng nói:

“Thánh Nữ Đại Điển lần này được Vạn Hoa Tông vô cùng coi trọng, bởi vì đã bổ nhiệm vị trí ba vị thánh nữ, cũng là đại diện cho vô số đệ tử của Vạn Hoa Tông đi vào Thiên Thánh Học Phủ học tập”

“Hẳn đây là cách để Vạn Hoa Tông công bố ba vị Thánh Nữ với toàn đại lục a” Diễm Mộc Điệp thông minh nói (flex hay)

“Được rồi, các ngươi thu xếp một chút, nữa tháng sau cùng Doanh Doanh muội ấy xuất phát, mặc dù Diễm gia cách xa Vạn Hoa Tông nhưng đã có Truyền Tống Trận giải quyết, ổn định tu vi cho tốt, đừng làm xấu mặt gia tộc”

Diễm Thanh Tú nói xong xoay người rời đi, trong giọng nói vẫn có ý quan tâm.

“Mẫu thân vẫn còn tức giận a”

Hai nữ cười khổ, các nàng cũng hiểu thân phận của mẫu thân đường đường là gia chủ của một Bát cấp thế lực không thể hạ mình tham dự đại lễ của Thất cấp thế lực được, chỉ để hai vị công chúa cùng một vị khách khanh trưởng lão đã vô cùng thích hợp

“Tuyệt đối không để nàng xem thường”

Nghĩ đến cảnh tượng sắp được gặp nữ nhân đầu tiên của hắn, hai nữ nhìn nhau, hiểu ý nghĩ trong đầu, đồng thanh nghĩ.

“Còn đang nghĩ về chủ nhân sao?”

Hai nữ đang mải mê suy nghĩ, thì có tiếng nói vọng lại, cả hai nữ lập tức nhìn về hướng âm thanh phát ra đồng thanh nói:

“Doanh tỷ”

Linh Nhân Thành

Bên trong tại phủ thành chủ

Một nam tử trung niên cao lớn, mặc y phục lam sắc, mặt mũi uy nghiêm ngồi tại trung tâm phòng khách

Người này chính là Linh Tùng, thành chủ Linh Nhân Thành, hay còn được biết đến ngoại môn trưởng lão Thất cấp thế lực Linh Thiên Tông, Hoá Thần cường giả

Bất kỳ thân phận nào cũng khiến người khác phải ngưỡng mộ e ngại, địa vị cao thượng, tại Linh Nhân Thành có thể nói là hô mưa gọi gió.

Bất quá lúc này gương mặt Linh Tùng vô cùng vặn vẹo, hai mắt đỏ ngầu tức giận, nhìn sang thiếu niên đang quỳ gương mặt đầy uỷ khuất giận dữ đập tay lên bàn hét:

“Ngươi giỏi lắm, xem đi ngươi đã làm gì?”

Hắn vừa mắng vừa chửi, tay chỉ về phía trước

Theo hướng tay chỉ về, nhìn thấy một nam tử áo đen đã mất hết tứ chi nằm co quắp run rẩy chỉ còn một vài hơi thở thoi thóp, linh lực của Nguyên Anh tu sĩ vẫn không thể chữa khỏi vết thương trên người, máu tươi liên tục chảy ra, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên cách cái chết không còn xa

Hắn chính là Linh Báo, là thuộc hạ tâm phúc dưới trướng của Linh Tùng, lòng trung thành tuyệt đối, rất được Linh Tùng tán thưởng

Nhưng không ngờ, Linh Báo lại nghe lệnh nhi tử của hắn Linh Tùng, làm bậy, dẫn đến kết cục như vậy, đồng nghĩ Linh Tùng đã mất đi một cánh tay trái.

Hắn sao có thể không giận? Phải biết bồi dưỡng một Nguyên Anh tu sĩ rất tốn tài nguyên, chưa kể không phải ai cũng có thể trở thành Nguyên Anh kỳ tu sĩ.

Bốp

Một bạt tay tán vào, Linh Tiêu gương mặt sưng đỏ, gãy hai cái răng.

Nhìn bộ dạng của đứa con, Linh Tùng gằn giọng:

“Chuyện tốt ngươi làm thật giỏi, Đế Vương Lâu cả ta cũng không dám đụng vàom vậy mà ngươi lại ngang nhiên sai người làm loạn trước cửa, giỏi, quá giỏi”

Nghe phụ thân chửi mắng, ánh mắt Linh Tiêu co rụt, từ nhỏ hắn đã có thiên phú phi thường, sở hữu nhị linh căn Mộc và Băng, rất được phụ thân cưng chiều, lại có trưởng lão trong Linh Thiên Tông hứa hẹn thu làm đệ tử vì thế luôn coi trời bằng vung, ghen ghét những người có thiên phú cao hơn bản thân hắn.

Linh Tiêu tại nơi đây có thể nói là ác bá hoành hành, ai gặp hắn cũng phải nể mặt 3 phần. Lần này chứng kiến tài sản của Vô Thiên, tham lam muốn cướp đoạt thân pháp, vũ kỹ của đối phương nên mới sai khiến Linh Báo ra tay.

“Ta nào biết Đế Vương Lâu có cường giả như vậy, nếu phụ thân cho ta biết trước thì đã không có chuyện như vậy” Linh Tiêu không phục nói, nhìn thảm trạng của Linh Báo nếu như lúc đó người ra ta là hắn thì có lẽ người nằm đây lúc này chính là hắn, thậm chí thảm trạng còn kinh khủng hơn.

“Ngươi còn cãi? Nói cho ngươi biết để làm gì?” Linh Tùng dữ tợn nói:

“Ta đường đường là thành chủ, lại bị một nữ nhân xấu xí chiếm đất mở tửu lâu, một xu thuế má cũng không dám thu lấy, ta chỉ có thể vui vẻ cười gật đầu với nàng ta sao?”

“Ngươi nghĩ ta bị điên hả?”

Linh Tùng cười gằn, tiếp tục chửi:

“Lão tử trước đây đã nói với ngươi làm người thì nên khiêm tốn một chút, núi cao còn núi khác cao hơn, đừng xem thường bất cứ ai, rốt cuộc ngươi có nghe không?”

“Ngươi tham lam đồ của người ta thì cũng thôi đi, muốn cướp thì cũng nên lựa chỗ vắng người mà làm, tại sao lại sai Linh Báo ra tay cướp của giữa ban ngày còn trước mặt bao nhiêu người?”

“Rốt cuộc ngươi có phải là nhi tử của ta không?” Linh Tùng giận quá hoá cười, quay sang thoi thóp Linh Báo thất thanh nói:

“Còn về ngươi, chuyện như vậy lại không hỏi ý của ta, tự ý ra tay, tội ngươi đáng chết”

ĐÙNG

Linh Tùng vừa nói một chưởng vỗ xuống, tu vi mạnh mẽ không chút nương tay, Linh Báo vốn đã sắp chết bất ngờ bị đánh nổ tung, hoá thành bãi thịt

Linh Tiêu run rẩy, lần đầu tiến hắn thấy phụ thân tức giận như vậy, ngay cả thuộc hạ trung thành nhất nói giết là giết

“Hic, hài nhi biết sai rồi phụ thân, nhưng thiếu niên kia quá nhiều bí mật nếu chúng ta có được không phải là…” Linh Tiêu bình tĩnh cố gắn giải thích, dù sao hắn là con trai độc định không tin Linh Tùng có thể giết hắn.

“Nói ngươi ngu thì ngươi không tin, kẻ kia trẻ tuổi hơn ngươi, bản linh lại kinh khủng như vậy, lại được chủ nhân Đế Vương Lâu bảo kê, nói không bối cảnh ngươi tin không?” Linh Tùng giọng nói hoàn hoãn được ít nhiều nói

Linh Tiêu suy nghĩ lời nói của phụ thân, bừng tĩnh gật đầu, lòng tham đã che mờ lý trí, không có thời gian suy nghĩ xa đến vậy, hiện tại cảm nhận lời nói của phụ thân, mồ hôi bắt đầu chảy xuống.

“Ngươi ngay cả thân phận của kẻ kia cũng không biết, lại dám ra tay, quả thật đúng là ngu xuẩn, biết người biết ta ngươi hiểu đạo lý này không?” Linh Tùng giận dữ nhưng dù sao hắn cũng chỉ có một đứa con trai này, nên không làm quá lên.

“Ngươi định làm gì Tiêu Nhi?”

Âm thanh chua chát nữ nhân hét lên, một mỹ phụ nhanh chóng chạy đến đỡ Linh Tiêu đứng lên, hai mắt trừng lớn nhìn Linh Tùng

“Mẫu thân!” Linh Tiêu như tìm được ngọn cỏ cứu mạng, vùi đầu vào lòng mẫu thân

“Hừ, đúng là con hư tại mẹ” Linh Tùng hừ lạnh rõ ràng đây là cơ hội tốt để dạy dỗ con trai, lại bị nữ nhân này phá hỏng

“Ngươi nói gì chứ? Nhi tử bị ức hiếp, thuộc hạ bị phế, ngươi lại trách chúng ta, ngươi có phải là nam nhân hay không?” Mỹ phụ gào thét nói

“Ta nói cho hai ngươi biết, nếu người kia tức giận thì dù là Linh Thiên Tông cũng sẽ bị xoá sổ trên đại lục ngươi biết không?” Linh Tùng hét ầm lên, mặt tức giận đỏ bừng

“Cái gì?” Mỹ phụ liền im lặng, sắc mặt tái nhợt, nàng biết Linh Thiên Tông lợi hại thế mà không chịu nổi cơn tức giận của nữ nhân kia?

Nàng cuối cùng là nhân vật nào?

“Hai người cút vào trong nhà, ba tháng tới không được ra ngoài, đích thân ta sẽ giám sát hai người” Linh Tùng hướng hai vợ con dứt khoát nói

Mỹ phụ không dám làm càn, kéo con trai vào trấn an.

Bình tĩnh một chút, Linh Tùng trong lòng tính toán, hắn nhàn nhạt nói: “Linh Hổ đâu!”

“Có thuộc hạ!” Một nam tử to xác đi tới, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ

“Mang 1000 Cực phẩm linh thạch đến Đế Vương Lâu bồi tội, nói đích thân ta xin lỗi Tần lão bản” Linh Tùng ra lệnh

“Tuân lệnh thành chủ” Linh Hổ khom người rời đi

Nhìn bóng lưng Linh Hổ rời đi, Linh Tùng sắc mặt khó coi vô cùng, lần này tổn thất là hắn vậy mà lại chuẩn bị tiền để bồi tội hung thủ, quả thật không hề dễ chịu chút nào

Nhưng hắn biết thế giới này, nắm đấm ai to hơn thì người đó chính là vương đạo, hắn tất nhiên hiểu rõ vấn đề này nên mới có thể leo lên vị trí như hiện tại.

“Thiếu niên kia sẽ là ai đây?” Linh Tùng lẩm bẩm, thông qua trận pháp xem lại cuộc chiến của thiếu niên kia thì hắn tu vi Hoá Thần có thể nhìn ra một số thứ.

Thiên phú khủng bố như vậy ngay cả thiếu chủ của Linh Thiên Tông cũng không sánh bằng.

“Có thể bồi dưỡng ra thiên tài như thế, sẽ là thế lực nào đây?” Linh Tùng suy nghĩ trầm mặc hắn không sợ thiếu niên kia mà là sợ thế lực sau lưng của thiếu niên.

Đấu giá hội ngày càng đến gần, không khí tại Linh Nhân Thành ngày một nhộn nhịp, vô số cường giả tứ phương tám hướng lần lượt tụ hội về đây tham dự, các thế lực lớn nhỏ liên tục xuất hiện, mặc dù chưa biết có thể đấu giá được đồ tốt nào nhưng bọn hắn vẫn bỏ thời gian đến tham dự.

Tất cả cũng vì Thiên Cấp, hai chữ đơn giản nhưng lại là tồn tại khủng bố nhất trên đại lục, thông tin này đã được truyền khắp thiên hạ, không chỉ thế lực phía Nam mà rất nhiều thế lực xa xôi cũng đã bất đầu xuất hiện.

Có thể nói Thiên Cấp là căn cơ cột sống của bất kỳ thế lực nào, rất nhiều gia tộc, môn phái thậm chí Địa cấp cũng không có đừng nói đến Thiên Cấp, chỉ có các thế lực Bát cấp trở lên mới có thể sở hữu một loại Thiên cấp pháp bảo hoặc công pháo mà thôi.

Bởi vậy đây là đấu giá hội có quy mô lớn nhất từ các năm về trước.

Bên trong Giới Linh Châu

Mặc kệ mọi thứ bên ngoài, hai thân ảnh vẫn an tĩnh ngồi tĩnh toạ, linh lực dồi dào gấp ba lần ngoại giới bao trùm lên bọn hắn, nữ tử cảnh giới đã hoàn toàn ổn định, mà nam giới khí tức đang tăng lên từng chút từng chút một

Bạch Tinh Nguyệt mở đôi mắt đẹp, cảm nhận tu vi của mình đã hoàn toàn vững chắc ở Tam giai Hậu kỳ, nàng mỉm cười hài lòng vuốt mái tóc dài ngẩng đầu tìm kiếm thân ảnh người nam nhân kia

Chỉ thấy trước mắt nàng không xa, một nam tử áo đen nhắm lấy đôi mắt tu luiyện, gương mặt anh tuấn nghiêm túc thu hút nàng mãnh liệt

Không phải Vô Thiên thì còn là ai?

Tình yêu vô hạn ngắm nhìn chủ mình, lúc này Bạch Tinh Nguyệt mới nhìn thấy một bộ y phục màu trắng thánh khiết rõ ràng là một đôi hắc bạch y phục trên người chủ nhân, bên cạnh nó còn là một cặp song kiếm lấp lánh, cuốn hút nàng mãnh liệt

Hắc Bạch Nhân Yêu Y

Tinh Nguyệt Song Kiếm

Trái tim nhỏ run lên, hai thứ này giống như được sinh ra là dành cho nàng vậy, vươn lấy cánh tay nhỏ bé cầm lấy, khí tức thân quen bao phủ toàn bộ cơ thể

Quay sang nhìn Vô Thiên, Bạch Tinh Nguyệt trong lòng ngọt ngào, má đào ừng hồng hạnh phúc thủ thỉ nói:

“Chàng tặng cho thiếp sao? Chủ nhân?”

Ngoài miệng thì hỏi nhưng nàng đã xoay người đứng dậy, bộ ngực đầy đặn trắng nõn phập phồng theo từng động tác, Bạch Yêu Y che phủ cơ thể hoàn mỹ, tay phải cầm Nguyệt Kiếm, tay trái cầm Tinh Kiếm.

Bạch Tinh Nguyệt hai tay vũ động, từng luồng kiếm khí phóng xuất, âm thanh sắc bén như chém hết tất cả địch nhân.

Hồi lâu sau, nàng dừng lạim tiếp tục quan sát nhìn ngắm thiếu niên, Bạch Tinh Nguyệt ước gì có thể mãi như vậy cũng được.

Ba ngày sau…

Một cỗ khí tức mạnh mẽ bao phủ toàn bộ Giới Linh Châu, đan điền của Vô Thiên, Ngọc Băng Đỉnh đã to bằng Diễm Thuỷ Đỉnh, thậm chí to hơn một chút

Mà khí tức của Vô Thiên đã gần tiếp cận với Nguyên Anh kỳ, mặc dù chưa sánh bằng nhưng hắn cũng không e ngại bất kỳ tu sĩ Nguyên Anh nào.

“Tam Đỉnh trung kỳ rồi sao?”

Vô Thiên mở ra đôi mắt, tia sáng từ con mắt đỏ loẻ lên rồi biến mất cảm nhận thực lực đã có tiến bộ, mỉm cười hài lòng

Khối Huyền Băng của Tần Mỹ Lệ tặng đã hoàn thành nhiệm vụ của nó, Băng linh lực lúc này không thua kém gì Diễm Thuỷ cùng Thanh Hoả đỉnh.

Chợt thân ảnh nhào vào lồng ngực hắn, cảm nhận tia ôn nhu hương thơm ngọt ngào toả ra, Vô Thiên mỉm cười bàn tay nâng niu giai nhân, nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng…

Bạch Tinh Nguyệt hạnh phúc dâng trào sao có thể nhịn được, nàng nhón lên, đôi môi đỏ mọng chạm vào môi Vô Thiên, cái lưỡi mềm mại ướt át vươn ra.

Vô Thiên yêu chiều đáp lại ôn như mút lấy cái lưỡi mềm, bàn tay vuốt ve đôi chân thon mịn màng của nàng.

Bạch Tinh Nguyệt đã có kinh nghiệm lúc trước, lập tức thò tay vào quần hắn, nắm lấy côn thịt đã cương cứng ra sức vuốt ve.

Vô Thiên hít sâu, tay nàng quá mềm mịn, chỉ là vuốt ve đã khiến hắn có dục vọng bùng phát, bất quá nghĩ đến Đấu giá hội sắp tới trong hôm nay, Vô Thiên tạm thời đè ép lại dục vọng.

Tách đôi môi ra khỏi nàng

“Chủ nhân, thiếp muốn giao phối với chàng”

Bạch Tinh Nguyệt thở dốc, bên dưới đã sớm ẩm ướt, bản thể của nàng là Xà yêu, dục tính mạnh mẽ, dù là bộ dàng nhân loại cũng không thoát khỏi bản chất tự nhiên.

“Ta sẽ cho nàng, nhưng không phải lúc này” Vô Thiên ôn nhu vuốt ve mái tóc trắng mềm mại nói

“Vậy thì khi nào?” Bạch Tinh Nguyệt môi hé mở mong chờ hỏi

“Ta mang nàng ra ngoài ngắm nhìn bên ngoài sau đó cùng ta tham gia Đấu giá hội, ta sẽ cùng nàng sau khi trở về được không?” Vô Thiên vuốt ve gò má đỏ ửng

“Vâng, thiếp nghe theo chàng” Bạch Tinh Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, nàng đã ở trong Vạn Mộc Sâm Lâm từ nhỏ nên thế giới nhân loại có phần xa lạ

“Nàng mặc bộ y phục này rất đẹp” Vô Thiên đánh giá tổng thể của Bạch Tinh Nguyệt.

Nhặt lên Tinh Nguyệt Song Kiếm, Vô Thiên đưa lên cho nàng:

“Nàng thích không, mau tiến hành nhận chủ đi”

“Thiếp thích lắm, thiếp có cảm giác chúng nó sinh ra là dành cho thiếp vậy” Bạch Tinh Nguyệt hạnh phúc tiếp nhận, một giọt máu nhỏ lên thân kiếm, tiến hành nhận chủ.

“Ta sẽ tìm cho nàng một bộ kiếm pháp phù hợp với nàng” Vô Thiên suy nghĩ nói.

“Ừm, thiếp tin chàng” Bạch Tinh Nguyệt ý niệm vừa động, chỉ thấy hai thanh kiếm thu nhỏ lại, treo bên hông mình.

Vô Thiên hài lòng gật đầu, kéo lấy tay Bạch Tinh Nguyệt, ý niệm vừa động cả hai lập tức đi ra khỏi Giới Linh Châu.

p/s: (><)

Bạn đang đọc Tạo Hoá Nhân Sinh sáng tác bởi ThiênLongRozen

Truyện Tạo Hoá Nhân Sinh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênLongRozen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.