Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyền Hoàng không gian

Phiên bản Dịch · 1767 chữ

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Phong Lôi kiếm vô cùng nhanh chóng, vừa lúc ở Tiểu Bạch cùng trung niên sát thủ vừa đối chiến xong, trung niên sát thủ chỉ kịp chuyển dời thân thể một thước, tránh né sát chiêu trí mạng của Phong Lôi kiếm, nhưng vẫn bị mũi kiếm rạch trúng, phía sau lưng để lại một vết máu.

- Tuyết Sư của ngươi kiên trì không được bao lâu a? Đến lúc đó liền là tử kỳ của các ngươi!

Trung niên sát thủ cười lạnh nói.

Trong lòng của hắn cũng cảm giác rất biệt khuất, đường đường Tiên Thiên Tông Sư, lại bị một tiểu bối bức đến nước này, coi như là cuối cùng thắng cũng thắng không vẻ vang.

Bỗng nhiên, trung niên sát thủ cảm giác miệng vết thương sau lưng ngứa khó nhịn, có một mùi hôi thối truyền tới, sắc mặt hắn lập tức đại biến, chỉ vào Khương Tư Nam run rẩy nói:

- Vô sỉ, ngươi vậy mà hạ độc!

Sắc mặt của Khương Tư Nam lạnh nhạt bình tĩnh.

- Không có gì vô sỉ cả, các ngươi tới truy sát ta, dĩ nhiên là sinh tử đại thù, đối đãi sinh tử đại thù không cần giảng nhiều đạo nghĩa như vậy, ngươi chịu chết đi!

Trung niên sát thủ vừa sợ vừa giận, hắn một bên điều động chân khí trong cơ thể ức chế độc rắn phát tác, một bên ngăn cản Khương Tư Nam cùng Tiểu Bạch công kích, lập tức cảm giác vô cùng cố sức.

Hơn nữa để cho hắn vô cùng hoảng sợ chính là, Khương Tư Nam cũng không biết dùng độc gì, vậy mà vô cùng bá đạo, hắn chỉ hơi vận chuyển chân khí, độc khí cũng đã bắt đầu lan tràn toàn thân, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh, đến cuối cùng sắc mặt hắn cũng bắt đầu biến thành màu đen.

Chỉ có tâm tạng bị hắn dùng chân khí một mực bảo vệ, nhưng cũng tràn đầy nguy cơ, chỉ sợ không được bao lâu sẽ độc khí công tâm mà chết.

- Ngươi muốn ta chết, ta cũng không cho ngươi sống! Cùng đi chết đi!

Trung niên sát thủ biết rõ đã lâm vào cục diện hẳn phải chết, sắc mặt lập tức điên cuồng, hắn buông tha cho cùng Tiểu Bạch chiến đấu, liều mạng bị Tiểu Bạch vỗ một chưởng, chân khí toàn thân không hề ức chế độc khí, mà toàn bộ bộc phát, đánh về phía Khương Tư Nam.

- Rầm rầm rầm!

Trong ánh mắt của hắn để lộ ra điên cuồng, mỗi một quyền đều ẩn chứa chân khí khổng lồ, Khương Tư Nam lập tức cảm giác được áp lực tăng mạnh, hắn không thể không vận chuyển Phong Lôi Bộ, tránh né trung niên sát thủ công kích.

- Chết đi!

Độc rắn đã tràn ngập kinh mạch toàn thân hắn, hắn cũng không để ý chút nào, bộc phát ra lực công kích tuyệt cường, song chưởng như bài sơn đảo hải oanh về phía Khương Tư Nam.

Ánh mắt của Khương Tư Nam lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng, một chưởng này tránh cũng không thể tránh, là một kích toàn lực của trung niên sát thủ, hắn chỉ có thể điều động lực lượng toàn thân, chuẩn bị đón đỡ một chưởng này.

- Rống rống!

Tiểu Bạch cũng trở nên vô cùng lo lắng, đột nhiên chạy tới, nhưng lại bởi vì rời đi quá xa, không cách nào lập tức chạy tới.

- Phanh!

Ánh mắt của Khương Tư Nam sững sờ, công kích mưa to gió lớn trong tưởng tượng không có phát sinh, trong ánh mắt trung niên sát thủ kia bỗng nhiên thần quang tan rã, lập tức từ không trung rơi xuống, ngã xuống đất bỏ mình.

- Độc khí công tâm chết?

Lúc này Khương Tư Nam mới cảm giác được có chút nghĩ mà sợ, nếu như vừa rồi thật sự bị một chưởng kia đánh trúng, chỉ sợ không chết cũng trọng thương.

Cách đó không xa, trên một đại thụ che trời, một lão giả gầy yếu đạp không mà đứng, vậy mà trực tiếp phiêu phù ở trên không trung!

Hắn chậm rãi thu tay về, nhìn thoáng qua Khương Tư Nam mỉm cười, thân thể lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh đi xa.

- Mạng của ta vậy mà giá trị 200 vạn lượng Bạch Ngân?

Khương Tư Nam tìm thân thể trung niên nhân, phát hiện một triệu lượng ngân phiếu cùng một phong thư, phía trên dĩ nhiên nói một triệu lượng này chỉ là tiền đặt cọc, chỉ cần giết Khương Tư Nam, sẽ nhận một triệu lượng ngân phiếu khác.

Ngoại trừ ngân phiếu, Khương Tư Nam còn phát hiện ba viên đan dược màu xanh lá, hương thơm xông vào mũi, dĩ nhiên là Linh Đan Nhất phẩm Tụ Khí Đan!

- Cái này phát!

Hai mắt Khương Tư Nam tỏa ánh sáng, lập tức lại đi trên người một ít cao thủ Hậu Thiên Cửu Trọng khác tìm tòi, cuối cùng tìm được hơn hai mươi vạn lượng ngân phiếu.

- Thật sự là nghèo kiết xác!

Khương Tư Nam thu vào tất cả ngân phiếu, quay người ngồi xuống trên lưng Tiểu Bạch, chỉ về phía một vách núi cách đó không xa nói:

- Tiểu Bạch, vừa rồi chỗ đó giống như có một tia sát khí, chúng ta qua đi xem!

Thần hồn của hắn cường đại, vừa rồi lão giả kia diệt sát hai mươi mốt Hắc y nhân, vẫn có một tia khí tức để lộ ra bị hắn cảm giác đến.

Bọn hắn cẩn thận từng li từng tí lách qua, kết quả phát hiện hai mươi một thi thể, lập tức hít một hơi khí lạnh.

- Đây là có chuyện gì? Hai đội sát thủ sao?

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia trầm tư, lập tức liền đoán tám chín phần mười:

- Hoàng Thiên Hoa thật đúng là tâm ngoan thủ lạt, vậy mà phái hai đội sát thủ, một sáng một tối, bất quá rốt cuộc là ai giết bọn chúng?

Khương Tư Nam kiểm tra thi thể của bọn hắn một chút, phát hiện trên người mỗi người đều hoàn hảo không tổn hao gì, chỉ có trên đầu có một vết thương như lỗ kim.

- Lãnh gia gia đã tới!

Thần sắc của Khương Tư Nam lóe lên, liền nhận ra được, loại chân khí tạo thành tổn thương này, chỉ có Diệt Hồn Châm của Lãnh Phi mới có thể đạt tới, hắn lập tức suy nghĩ rõ ràng.

- Nguyên lai là Lãnh gia gia một mực âm thầm bảo hộ ta!

Trong nội tâm Khương Tư Nam ấm áp.

Nghĩ tới đây, hắn cũng đã minh bạch vừa rồi trung niên sát thủ kia chỉ sợ cũng là Lãnh Phi âm thầm diệt sát, trong nội tâm không khỏi sinh ra một tia suy đoán đối với tu vi của Lãnh Phi.

Rốt cuộc là cường đại cỡ nào, mới có thể cách không diệt sát Tiên Thiên Tông Sư?

- Lãnh gia gia, đa tạ ngài!

Khương Tư Nam về phía tứ phương hô lớn một tiếng, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười sáng lạn.

Khương Tư Nam quay người bắt đầu vơ vét các Hắc bào nhân, cuối cùng nhất để cho hắn kinh hỉ phát hiện, những sát thủ này còn thật không có để cho hắn thất vọng, ngân phiếu đều mang ở trên người, tổng cộng vậy mà phát hiện hơn 130 vạn lượng ngân phiếu, còn có năm viên Tụ Khí Đan.

Như vậy xuống, trận đại chiến này, hắn tổng cộng gặt hái được hơn 250 vạn ngân phiếu, còn có tám viên Tụ Khí Đan.

Tụ Khí Đan là Linh Đan Nhất phẩm cường giả Tiên Thiên cảnh mới có thể phục dụng, giá trị không sai biệt lắm 40 vạn lượng, vô cùng trân quý!

- Quả thật là giết người phóng hỏa kim đai lưng, Hoàng Thiên Hoa thật đúng là tán tài đồng tử, nếu truy sát ta nhiều hơn hai lần nữa, ta có thể phát tài rồi!

Khương Tư Nam lạnh lùng cười cười, sát ý đối với Hoàng Thiên Hoa lại gia tăng lên một phần.

Nhưng mà kế tiếp, Khương Tư Nam có chút lo lắng, các loại vụn vặt lẻ tẻ thu thập một đống lớn, mang theo cực kỳ bất tiện.

- Nếu ta có một cái túi đựng đồ thì tốt rồi!

Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, lập tức ném ý nghĩ không thực tế này đi.

Theo hắn biết, toàn bộ Võ Thành Vương phủ chỉ sợ cũng chỉ có gia gia có một Túi Trữ Vật, còn là năm đó tiên đế ban tặng.

Túi Trữ Vật giá trị kinh người, là cường giả trên Tiên Thiên cảnh luyện chế, thấp nhất cũng phải 1000 vạn ngân phiếu, nhưng mà loại bảo vật này dùng ngân phiếu bình thường căn bản không cách nào mua được.

- Túi Trữ Vật, đúng rồi, Hồng Mông Tạo Hóa Kinh là ta ở trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp lấy được, lúc ấy thần hồn của ta có thể tiến vào, không biết bên trong có thể chứa đựng vật phẩm hay không?

Ánh mắt của Khương Tư Nam bỗng nhiên sáng ngời, Hồng Mông Tạo Hóa Tháp như một phương Tiểu Thế Giới, vô biên vô hạn, nếu có thể chứa đựng vật phẩm, chỉ sợ ngay cả một ngọn núi cũng có thể cất vào.

Hắn liền tranh thủ đưa thần hồn vào trong thức hải, trung ương một Tiểu Tháp màu ngà sữa bảy tầng, tản ra quang mang nhàn nhạt, tôn quý mà thần bí, không có gì bất ngờ xảy ra, thần hồn của hắn lập tức liền đi tới trong Huyền Hoàng không gian.

- Thu!

Khương Tư Nam nhìn một bao lớn đồ vật trước mắt nói, thần hồn xoáy lên bao phủ, lập tức liền thu vào trong Huyền Hoàng không gian.

- Ha ha ha, về sau như vậy liền dễ dàng!

Khương Tư Nam vô cùng hưng phấn, thỉnh thoảng lại lấy bao ra, lại bỏ vào, cảm giác vô cùng mới lạ.

Mà Tiểu Bạch ở một bên thì trừng mắt to nghi hoặc, con mắt nháy nháy, cũng tưởng tượng không ra bao đồ vật kia làm sao hư không tiêu thất.

Bạn đang đọc Tạo Hóa Tiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 31
Lượt đọc 1448

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.