Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiểm Tra Thân thể

Tiểu thuyết gốc · 2377 chữ

‘ ê cái đùi ga của mình nha, cắm đụng, đừng tưởng con gái mình không đánh nha”. Trên chiếc nàn ăn cơm, một đứa nhóc kêu lên

“như thế nào, không phục đánh đi,hừ hừ, cái đùi này mình để cho tiểu Bình” một bé gái khác cười cười nói.

“ A tiểu Lạc tử mình muốn quyết đấu với cậu” đứa bé lúc trước tức giận căm tức nói.

“ way way, chuyện này thì liên quan gì mình, dùi gà là tiều Na lấy nha, nên muốn đánh thì đánh cô ấy đi”. đứa nhóc còn lại gặm cái đùi trêu tức nói.

Ba đứa nhóc này là tiểu Phong, Lạc Bình , và Tiểu Na, lúc chiều.

“thôi đừng phá nữa, tiểu Bình trả, tiểu Phong cái đùi đi” LẠc Hại Thấy mấy đứa nhỏ ngồi ăn cải qua cải lại, dù hoi ồn nhưng lại thấy vui nên cười cười nói.

“ kệ chúng nó đi, tụi nó giỡn với nhau mà”. Trịnh như Mộng vợ Lạc Hải cười cười nói với nhau, rồi nhìn tiều Na nói: “ cháu có thích thằng cu nhà cô không sao tốt nó thế.”

“ nó mà không tích thi ai zo đây, lúc trước còn nói mai mốt lớn lên sẽ làm cô dâu cho tiểu lạc tử nữa” tiểu Phong nhang mỏ nói.

“ im đi, ai nói vậy, con chỉ nói mai mốt lên lên bảo vệ cậu ấy thui”. Tiểu NA trừng Tiểu phong xong nói.

“ cảm ơn, mai mốt mình không cần cậu bảo vệ mình cũng sẽ mạnh lên rồi bảo vệ cậu”. Lạc Bình cười cười nói.

“ biết rồi ngốc tử, nhưng mình vẫn bảo vệ cậu”. Tiểu Na cười nói, nhưng vãn cho là mình sẽ mạnh hơn.

“ không cho gọi ngốc tử, dủ mình không học võ được nhưng mình cũng sẽ có dị năng nha, phải không ba ”. Lạc Bình tức giận nói lại.

“ ukm cố gắng lên thì sẽ được tất, rồi như cũng như chị con khi mà được 10 tuổi, thì mấy đứa sẽ được đo lường dị năng, rồi nhập học ở các trường, nên cố gắn lên.” Lạc Hải cười nói.

“ Dạ tụi con sẽ cố gắng.” Ba đứa nhỏ nói vạng dạ.

“ ukm ăn cơm đi”. Trịnh như Mộng.

..........

“ Ba tại sao con không luyện võ được hả ba”. Đêm đó, Lạc Bình hỏi ba mình.

“ trong cơ thể con người có rất nhiều đường kinh mạch, mà để luyện được võ đạo con người trong có thể có một thí được gọi là khí, khí càng mạnh người đó càng mạnh, mà để có khí con người phải chuyển hóa linh khí thời đất đưa qua các đường kinh mạch vào cơ thể”. Nhìn con mình hỏi, Lạc Hải trong lòng đắng chát, nhưng cũng phải nói thật: “ nhưng lúc nhỏ, con bị thương, bị phá hết kinh mạch của võ đạo nên không thể hấp thu linh khí tự nhiên được, cũng tại ba, tại ba không có mặt lúc đó để bảo vệ mẹ con con”

“không sao ba, con còn dị năng mà rồi con cũng sẽ có dị năng để mạnh lên mà, rồi còn sẽ làm anh hùng như trên TV vậy” Lạc Bình nghe cha mình nói, cười cười nói với ba mình.

“Ukmf, tốt cố gằn là tốt”. LẠc Hải nghe con an ủi mà ấm lòng nói.

.......

Ba năm sau.

“ như thế nào tụi ba không phục nhào lên tạo tao chấp hết” một đứa nhóc 7 – 8 tuổi chỉ những đứa nhỏ khác nằm trên đất nói.

“ hừ hừ. Một lũ vô dụng, phải không ngốc tử” một bé gái đứng ở đó cười nói.

“ đã nói không gọi ngốc tử nha, với lại chúng không vô dụng mà là bộ ba mình quá mạnh thôi.” Một đứa cuối cùng còn đứng nói.

Ba đứa trẻ này cũng chính là, TIểu phong, Lạc Bình, Tiểu NA, sao ba năm chũng đã được 8 tuổi, trong vòng ba năm chũng được Lạc Hải dạy mọi thứ cơ bản về võ đạo, nhưng chưa có đi sao vào luyện khí tôi thể, nên như vậy dù Lạc Bình không nhập võ đạo được cũng có thể học. cũng từ đó mà ba đứa này có thể nói hoàng hành vô địch không một đứa trẻ trong thôn nào mà không siwj tị nó.

“ thôi bỏ đi, đánh tụi này không có thách thức gì hết, đi tắm sông đi, hai đứa bây đi hông” tiểu phong nhàm chán nói.

“ đi đi, đánh lũ này ra mồ hồi quá” tiểu Na nói.

“ vậy đi thôi.”

.........

“ tiều Na bơi ra đây đi, ở trong cạn xệt hà tắm gì” tiều phong cười nói.

“ mình hông biết bơi sợ lắm, như vầy được rồi.” tiểu Na cười nói.

“ không biết bơi, keu Tiểu lạc tử dạy cho, nó bơi như cá kìa” tiều phong nói tiếp.

“thật không không ngốc tử, dạy mình đi”. nghe vạy tiểu Na mừng rỡ nhìn Lạc Bình.

“ không cho gọi ngốc tử, thôi mún gọi gì gọi” Lạc Bình tức giận kêu lên, rồi lại nói tiếp: “ muốn học thiệt không?”

“ đương nhiên muốn, nhanh nhanh lên” nghe có thể học tiểu Na hối.

“ để coi, lúc trước mình nghe ba mình nói muốn học bơi nhanh, thì một là phải bắt con chuồn chuồn cắn ruốn, hai là nhận nước người muốn học bơi là nhanh nhất(P/s: không biết quê mấy bạn có không nhưng quê mình thường đùa vậy )” LẠc Bình trầm ngâm nhớ lại: “ giờ mừa này không có chuồn chuồn, nên không thể để cắn ruốn đước, nên dùng cách nhận nước đi”

..........

“ hu hu hu.... con biết lỗi rồi, ba tha cho con....”

“ biết lỗi cái rắm, ai chỉ cho mày làm thể hả, lỡ chết con người ta thì sao.... chơi ngu này, nhận nước này...” Lạc hải cầm rơi đánh vào dít Lạc bình đang năm trên đất nói.

Đậu đen rau giá! Có chơi như vậy không.

Hôm nay mới đi làm về thì nghe người ta nói, con mình nhận nước con người ta xem miếng tắt thở, làm con nhỏ sợ tái mặt, nếu không có người kịp thời can ra thì đi tông rồi. vừa tức vừa giận về đến nhà mới biết đó là thật, mà nhận nước ai lạ còn có nước đừng này bạn mình từ bé tới lớn cái gì nó cũng để giành cho vậy mà nhận nước....

“con đâu có chơi, nó biểu con dạy bơi chớ bộ, mà lúc trước ba nó, học bơi nhanh chỉ có chuồn chuồn căn ruốn, với nhận nước là nhanh mà...” nghe ba mình nói mình chơi ngu, Lạc Bình giải thích.

“ mày....” nghe con nói mà Lạc hải xém chút té nhào, còn muốn nói gì thì Trịnh Như Mộng đả lên tiếng:

“ thôi đi anh, con nó biết lỗi rồi, để em nói cho...anh đi qua nhà hàng xóm xin lỗi đi là được rồi.”

“được rồi,...liệu hồn nha con, ráng mà ăn năn” Lạc Hải nghe vợ nói thì theo đó mà xuống, nói xong đi ra ngoài, sách theo con gà qua nhà hàng xóm.

“ được rồi đứng lên đi, có đâu không” thấy chông bỏ đi, Như Mộng đỡ con dạy nói: “ còn làm vậy là sai nên ba con đánh là đúng biết không”

“ dạ” con biết rồi” Lạc Bình đứng dậy nói

“ukm, như vạy mói tốt, mới ngoan” như mộng lau nước mắt con nói: “con pahir nhớ kĩ, dù ở ngòi kia cũng có người xấu, nhưng đã làm bạn với nhau là phải biết bảo vệ, tin tưởng đừng bao giờ làm gì có hại cho nạ mình biết không”

“còn nữa, nhất là con phải nhớ kỹ là con gái có mạnh mẽ cỡ nào thì họ cũng là con gái, rất mong manh, nên con đừng bao giờ làm hại họ nghe không? Con gái tựa như được làm từ thủy tinh, từ nước vậy, nên con phải nâng niu bảo vệ, bởi mai này trong số họ sẽ là cô dâu của con, sống với con suốt đời đó biết không? Con mà làm đau họ là sau nàu không ai làm bạn với con nữa”

“ dạ”.

“ ukm đi lâu mặt rồi sang nhà tiểu Na xin lỗi đi.”

.......

Vài tuần sau.

“này không còn giận tui nữa đúng không? Đừng nghĩ chơi tui nha, tui thiệt không cố ý” lạc Bình nhìn tiểu Na nói.

“đã nói hết giận rồi, nếu còn giận cũng không rũ ngốc tử ông đi chơi” Tiểu Na cười hì hì nói. Lại nhìn không thấy lâm phong đâu lên tiếng nói: “ cái tên này để nói trước hôm nay đi chơi, àm không tơi, giờ không biết chơi gì?”\

“nó đi với ba má nó về nhà dòng họ rồi” nhìn thấy Tiểu Na không còn giận mình nữa, Lạc Bình nói. Rồi lại nó tới điều gì nói: “nè tiểu Na, bà là con gái đúng hông?”

“này hỏi gì kỳ vậy...tui không phải con gái chả lẻ là ông?” thấy Lạc Bình hỏi tào lào, Tiểu Na buồn cười nói: “hỏi vậy làm gì ?”

“à tui nghe mẹ nói, con gái được làm từ nước, từ thủy tinh không cẩn thận là vở. Nếu bà là con gái, cho tui kiểm tra thử đi coi thử có thật không?” Lạc Bình hòn nhiên đòi hỏi con gái nhà người ta cho mình kiểm tra thân thể.

“ không được, không cho....nếu mai mốt lơn lên ông lấy tui, mới được kiểm tra, giờ mẹ tui nó không được.” Tiểu Na nghe Lạc bình nói vậy đỏ mặt, dù mới 8 tuổi nhưng những bé gái thường được dặn dò nhiều hơn, nên có thể nhanh hiểu chuyện hơn các bé nam nên Tiểu Na mới có phản ứng như vậy.

“Ích kỷ, xem chút mất cái gì, không phải lúc tắm cũng nhìn thấy sao, giờ chỉ nhìn kỹ hơn chút” Lạc Bình cái gì cũng không biết, caon mắt cứ như bảo bảo hiếu kỳ, tìm chứng cứ xát thật lời mẹ nói.

“nè, ngốc tử ông muốn làm gì...nè đã nói không cho.....huhu mét mẹ coi...huhu”. Tiểu Na thấy Lạc bình tiến tới liền bỏ chạy, nhưng làm sao có thể chạy thoát khỏi, không đầy 3 phút đã bị Lạc Bình lột sạch đồ, kiểm tra thân thể.

.....

Chiều hôm đó.

“ khốn nạn, nói mà làm gì lột đồ con gái nhà người ta?...” nhìn đã con đang quỳ trước mặt mình mà Lạc Hải cảm thấy trời đất cứ như quay cuồng.

Hôm nay cũng như bao này đi làm về, mới bước tới nhà lại thấy gia định hàng xóm sang cứ tưởng sang chơi, ai dè mới bước vào thì mới biết con trai mình lại gây chuyện bị người ta tới tận nhà hỏi chuyện. Mà cũng không ai khác hàng xóm này lại là người máy hôm trước tới nhà mét con trai mình nhận nước con họ.

Tưởng cũng vì chuyện này mấy đứa nhỏ gánh ghét đánh nhau bị tới nhà cũng đỡ hỏi ra mới biết...cái tên hỗn đản con mình bắt lột đồ con gái nhà người ta ra để kiểm ta thân thể. Dù biết những đữa trẻ cũng không xảy ra việc gì, nhưng nhiêu đó cũng đủ ông lột da đứa con vừa thương vừa làm mình tức lộn ruột.

“ huhu...híc híc...con đau có làm gì đau...híc...hôm trước ...híc ...mẹ nói là há con gái làm từ nước mong mang khác với con trai, nên không được làm đau họ, mà con thấy tiểu Na nó cũng là con gái mà có khác gì con đâu nên con mới kiểm tra coi thử mẹ nói sai không mà...híc...” lạc Bình rất oan ức, giải thích, vì đúng nhưng cậu ta nói, cậu ta chỉ hiếu kỳ không có một ý nghĩ nào khác.

“.....????” nghe con mình giải thích Lạc Hải cả thấy ngu người biết nói làm sao, đánh nó thì đánh vì tội gì vì dù sao nó cũng đâu có biết gì,mà không đánh cũng không được, liên quay sang phía vợ mình nói: “cái này do em nói ra, em tới dạy nó....”

“được rồi mà, để em nó cho...” nhìn thấy chồng mình tức giận bỏ đi, TRịnh Như Mộng Nhìn con mình vừa tức cười, vừa tức giận vì hiểu sai lời mình, những bà cũng vẫn vẫy tay nói với con: “đứng dậy đi, lại mẹ sức dầu cho..”

“mấy lời mẹ nói lúc trước là để con hiều được rằng, nữ nhân dù cho họ có là gì đi nữa thì tâm hồn họ cũng rất mền yếu, nên con có lỡ làm gì cũng có thể khiến cho họ đau buôn, tổn thương, nói vậy là để con biết quý trọng những người con gái sau này khi họ lựa chọn ở gần con”. Trịnh Như Mộng vừa thoa dầu vừa từ tốn nói với Lạc Bình một các nhẹ nhàng.

“ còn nữa, cơ thể người con gái con không thể cứ muốn xem là xem, mà nó rất quý trọng vói người phụ nữ, nếu con muốn xem thì phải dựa vào bản lĩnh của mình, phải làm sao để họ có thể tự nguyện cho con xem mà không dùng sức mạnh hay cách khác, và nhớ kĩ nếu con đã làm được điều đó thì phải chịu trách nhiệm với họ, không được bỏ rơi làm họ khóc, nếu con mà làm họ khóc mẹ sẽ không thương con nữa, vì mẹ rất ghét ai làm phụ nữ khóc, biết không ?” Như Mộng nhìn con mình, sợ nó hiểu nhầm gì đó lại nói thêm.

“dạ con biết rồi, sau này con không có như vậy nữa....”LẠc Bình nghe mẹ nói mà gật đầu.

.....

Bạn đang đọc Thời Đại Anh Hùng sáng tác bởi hoan123thit
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 491

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.