Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại hiệp cõng nồi lại xuất hiện

Phiên bản Dịch · 1432 chữ

. . . .

“Chim chóc cười với ta, hoa cỏ nô đùa với ta.”

“Các đệ tử đều đi rồi, sinh hoạt thanh nhàn thật là tốt. . . . . .”

Lục Trường Sinh vừa ngân nga huýt sáo vừa tưới nước cho khu vườn nho nhỏ của mình.

Giọt nước dọc theo phiến lá theo thân cây cây chậm rãi chảy xuống gốc.

Phiến lá bị giọt nước trĩu nặng, theo giọt nước chảy xuống giống như duỗi thân thân thể búng lên trở lại.

Lục Trường Sinh nhìn mà nở nụ cười thư thái.

Không. . . . . . Phải nói là hiện tại Lục Trường Sinh cực kỳ thả lỏng.

Chỉ một việc bình thường cũng có thể mang đến cho Lục Trường Sinh cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái.

“Nếu có thể như thế này mãi thì tốt biết bao. . . . . .”

Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh thậm chí còn nở nụ cười say mê, giống như đắm chìm trong sinh hoạt cá mặn. . . . . . A không, là ảo tưởng tốt đẹp đương trung.

Hoàng Thiên ôm ngực đứng bên cạnh.

Thấy một màn này, nàng không khỏi cười cười nói:

“E là có chút khó. . . . . .”

Lục Trường Sinh vừa định phản bác thì ngọc bội bên hông đột nhiên lập loè ánh sáng.

Nhìn thấy ngọc bội tản ra ánh sáng nhạt.

Hoàng Thiên cười.

Còn Lục Trường Sinh thì cứng đờ.

Không phải đâu. . . . . .

Không thể. . . . . .

Bọn chúng mới đi ra ngoài bao lâu. . . . . .

Hắn vừa hưởng thụ sinh hoạt vui vẻ, còn muốn phản bác lời Hoàng Thiên.

Bây giời còn phản bác thế nào?

Chưa kịp nói mà đã bị ngọc bội vả mặt. . . . . .

Sắc mặt Lục Trường Sinh xám xịt, tràn ngập bất đắc dĩ, hắn muốn mắng chửi người.

Tâm tình phức tạp nhanh chóng cầm lấy ngọc bội.

Chỉ nghe Mục Phù Sinh truyền đến một tin tức.

Nội dung cụ thể là:

Sư tôn, có khả năng lại sắp phát sinh đại sự.

Ở Thiên Hà tinh vực có năm thế lực lớn, e là vì Tiểu Hắc sư huynh đoạt được Long bí mật bảo mà sẽ vung tay đánh nhau.

Có tam đại thế lực được thế lực cường đại hơn chống đỡ.

Tam đại thế lực này đều là thế lực nhất lưu, vậy phía sau bọn họ hẳn là thế lực cấp Thần Chủ.

Nghe đến đây, sắc mặt Lục Trường Sinh cứng đờ.

Mới vừa ra ngoài rèn luyện, mới đi tới giới vực vĩ độ cao không bao lâu.

Thế mà đã chọc tới thế lực nhất lưu rồi?

Hơn nữa còn là thế lực nhất lưu có quan hệ với thế lực cấp Thần Chủ?

Ta đã nghĩ là các ngươi sẽ gây chuyện, nhưng mà các ngươi có thể từ từ, gây chuyện nhỏ nhỏ được không!

Mục Phù Sinh phỏng đoán cũng không có sai.

Ba thế lực nhất lưu thật sự có chỗ dựa.

Chỗ dựa phải cường đại hơn thế lực nhất lưu rồi.

Chỉ có thế lực cấp Thần Chủ mới khả năng đứng sau thế lực nhất lưu.

Lúc này, Hoàng Thiên ở bên mỉm cười trêu chọc:

“Có phải lại muốn ra ngoài giúp bọn họ chùi mông hay không?”

Lục Trường Sinh u oán nhìn mắt Hoàng Thiên, sau liền trực tiếp biến mất tại chỗ.

Đợi cho Lục Trường Sinh rời khỏi.

Liễu Tự Như nghĩ tới chuyện gì đó.

“Thiên Hà tinh vực sao?

Đó không phải chỗ Dao Trì Tiên Cung?”

Dao Trì Tiên Cung, Quý Thiên Dao.

Thân là chấp sự ngũ tinh của Ám Vực, Liễu Tự Như tự nhiên biết tin trong lòng Quý Thiên Dao đã có người.

Đồng thời liên tưởng tới chuyện Lục Trường Sinh làm trước đó.

Có thể dễ dàng suy đoán ra.

“E là chuyến này Lục tiền bối sẽ phải đau đầu. . . . . .”

Hoàng Thiên nghe xong liếc mắt nhìn Liễu Tự Như đang cười trộm, nhàn nhạt nói:

“Hẳn là ngươi nên tưởng tượng xem sau khi hắn trở về sẽ xử lý ngươi như thế nào.”

“Bởi vì ngươi biết mà không nhắc hắn, sau khi trở về hắn sẽ đau đầu, đến lúc đó tự nhiên sẽ dùng ngươi để giảm đau nha.”

Liễu Tự Như nghe xong nháy mắt ngưng cười, mặt cứng đờ.

Đúng nha. . . . . . Hình như là đạo lý này. . . . . .

Liễu Tự Như trực tiếp dùng hết sức mình nhanh chóng tiến về Thiên Hà tinh vực, chỉ để lại một tiếng la hét cực kỳ thê lương, quanh quẩn khắp Trường Sinh giới.

“Lục tiền bối! Từ từ nha! Ta có chuyện quan trọng muốn nói cho ngươi nha nha nha nha nha. . . . . .”

Hoàng Thiên che trán, lắc đầu nói:

“Còn làm chấp sự ngũ tinh của Ám Vực, đầu óc. . . . . . Với thực lực của ngươi làm sao có thể đuổi kịp hắn. . . . . .”

. . . . . .

Ở Thiên Hà tinh vực, bên ngoài Long mạch.

Tông chủ Thiên Thần Tông cười nói:

“Cũng không biết lần này tông nào sẽ đoạt được khôi thủ đây.”

Xích Viêm Trai chủ cười cười:

“Lần trước là Thiên Thần Tông các ngươi, lần này cũng nên đổi bên.”

Trang chủ Ngân Long Sơn Trang vuốt chòm râu cười to nói:

“Lần này Ngân Long Sơn Trang chúng ta có lòng tin.”

“Kim tộc trưởng, Quý tông chủ, bên các ngươi đã nhiều lần không có đoạt được khôi thủ đi?”

Không sai.

Ngoại trừ Kim Sí Đại Bàng tộc có thống lĩnh Kim vũ quân hiện giờ từng đoạt được bí bảo Thiên cấp, tích phân vượt xa các tông môn khác nên giành khôi thủ.

Sau đó không còn đoạt khôi thủ Long mạch thêm lần nào nữa.

Dao Trì Tiên Cung thảm hại hơn, chưa từng có một lần.

Hiển nhiên tông chủ tam đại thế lực đang trào phúng Dao Trì Tiên Cung cùng Kim Sí Đại Bàng tộc.

Đối với chuyện này, Quý Liễu Chi vẫn bình đạm, xem như không có gì.

Hiện tại nói gì cũng vô dụng.

Kết quả mới là lời nói có tác dụng nhất.

Quý Thiên Dao đã thông qua rèn luyện, hơn nữa còn có thể vận dụng Hồng Mông Tử Khí. . . . . .

Trong Thần Vương cảnh gần như không có người nào là đối thủ của nàng.

Kim tộc trưởng hừ lạnh một tiếng, cũng cũng không nói gì.

Thấy thế mấy người cũng chỉ cười nhún vai, không hề châm chọc nữa.

. . . . . .

Bên trong Long mạch.

Ánh sáng bảy màu vẫn còn đó.

Ngân Khải, Đặng Chuẩn, Ngô Hằng chỉ có thể dùng sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm vào ánh sáng bảy màu.

Bất lực. . . . . .

Quý Thiên Dao và Kim Vô Tẫn thì nhìn chằm chằm ba người này, giúp Tiểu Hắc hộ pháp.

Phương Khung nhìn Mục Phù Sinh, truyền âm nói:

“Mục sư huynh, ngươi đã đưa tin cho sư tôn rồi sao?”

Mục Phù Sinh gật đầu, bất đắc dĩ nói:

“Tự nhiên báo cho sư tôn rồi, bất quá. . . . . .”

Nói tới đây, Mục Phù Sinh chuyển giọng nhìn về phía Diệp Thu Bạch đang yên lặng, truyền âm cười nói:

“Đại sư huynh, phỏng chừng ngươi lại phải bị phạt quét núi.”

Diệp Thu Bạch tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Ta làm gì? Lại muốn ta cõng nồi sao??”

Phương Khung nói:

“Đúng vậy, không phải lần này là đại sư huynh trêu chọc thị phi, Tiểu Hắc sư huynh trêu chọc mà?”

Nhìn vẻ mặt chân thành của Phương Khung.

Mục Phù Sinh lắc lắc đầu.

“Phương sư đệ à, ngươi quá ngây thơ rồi, ở trong Thảo Đường chúng ta, bất kể là ai gây họa, dù cho đại sư huynh có ở đây hay không thì cuối cùng trách nhiệm đều rơi vào trên người đại sư huynh.”

Sau đó lại bổ sung:

“Ai kêu hắn là đại sư huynh đây?

Đại sư huynh, ngươi thấy có đúng không?”

Sắc mặt Diệp Thu Bạch đen như thui.

Hiện tại hắn đã không muốn nói chuyện nữa.

Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng Mục Phù Sinh nói đúng.

Nghĩ đến đây, Diệp Thu Bạch ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng.

Khi nào mới có thể thoát khỏi danh hiệu đại hiệp cõng nồi này nha. . . . . .

Tựa hồ biết được ý nghĩ của Diệp Thu Bạch.

Mục Phù Sinh trực tiếp xóa đi ý nghĩ ngây thơ của Diệp Thu Bạch.

“Đừng nghĩ nữa đại sư huynh à, không có khả năng thoát khỏi, ngươi nhận mệnh đi.”

Diệp Thu Bạch: “. . . . . .”

Ta muốn yên lặng. . . . . .

Bạn đang đọc Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế của Biệt Nhượng Ngã Thông Tiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi orange34
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.