Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người đàn ông đứng đằng sau Hạ Nhất Minh

Phiên bản Dịch · 2216 chữ

Ở vào thời điểm Hạ Nhất Minh và các người chơi đang làm chuẩn bị.

Chỗ Bắc Linh cảnh của Hạ Nhất Minh, Thiên Nguyên vực một trong những vực phồn hoa và cường đại nhất!

Bên trong một toà tông môn vô cùng to lớn!

Người ở đây rất đông đúc, tu sĩ hàng trăm hàng ngàn, đại điện tông môn càng là vàng son lộng lẫy, còn có hơn mười ngọn núi, mỗi một ngọn núi đều có một toà tháp cao!

Trong tháp cao, mơ hồ toả ra khí tức cường giả Trúc Cơ cảnh!

Trên quảng trường của tông môn, có tới tám trăm đệ tử trẻ tuổi đang một chiêu một thức diễn luyện lấy võ kỹ cường đại! Tu vi yếu nhất trong đó, đều đã tới Đoán Thể cảnh tầng mười đỉnh phong!

Các loại kiến trúc như Luyện Đan các, Chế Tạo đường, Tàng Thư các ... từng loại kiến trúc đều hoành tráng, đầy đủ mọi thứ!

Trên bầu trời, còn có trận pháp to lớn toả ra ánh sáng lung linh, bao phủ toàn bộ tông môn! Hiển nhiên đây là một cái đại trận thủ hộ cường đại!

Nơi này, chính là tông môn nhị phẩm truyền thừa trăm năm, Chính Nguyên tông!

Bên trong đại điện của tông môn, một thanh niên đang yên lặng nghe một lão giả báo cáo.

Lão giả này nếu như Hạ Nhất Minh ở đây thì chắc chắn có thể nhận ra, đây chính là lão giả Vương Bình người mà mang Hạ Nhất Minh đi tới Cực Hoang vực!

"Nói như vậy ... tên Hạ Nhất Minh kia, thật thành lập tông môn ở Cực Hoang vực?" Thanh niên nghe xong lời của Vương Bình thì lập tức không nhịn được mà cười phá lên.

"Đúng!" Lão giả Vương Bình nhàn nhạt trả lời.

Thanh niên trước mặt Vương Bình tự nhiên là quen biết.

Chỉ đứng sau Hạ Nhất Minh người thủ tịch này, chính là Cố Trường Phong người xếp hạng cao thứ hai trong số các học viên tốt nghiệp năm nay của Hạo Thiên thư viện!

Vào buổi lễ tốt nghiệp ngày ấy, người đàn ông đứng sau Hạ Nhất Minh.

Nhưng so với Hạ Nhất Minh người không có hậu trường, không có bối cảnh lại, lại không làm nổi bật sự khác biệt của thủ tịch.

Gia gia của Cố Trường Phong chính là Phó viện trưởng của Hạo Thiên thư viện, cho nên Cố Trường Phong căn bản không cần phải tự mình thành lập tông môn một lần nữa, gia gia của Cố Trường Phong lập tức an bài cho Cố Trường Phong ở Chính Nguyên tông!

Chính Nguyên tông thế nhưng là tông môn nhị phẩm chân chính, còn là một nhóm đứng đầu nhất kia! Trưởng lão Trúc Cơ cảnh trong tông môn đã có hơn mười người! Môn hạ đệ tử thì càng hơn ngàn!

Lần này vì nghênh đón Cố Trường Phong trở thành tông chủ mới, đồng thời cũng vì để Cố Trường Phong nắm lấy hạng nhất ở trong khảo hạch cuối tháng sắp tới, một lần nữa chiêu thu tám trăm tên đệ tử xuất sắc mới!

Những đệ tử mới này cũng không phải loại không biết gì vừa mới bắt đầu tu luyện, mỗi một tên đều là tồn tại xuất sắc ở bên trong thế lực nhóm gia tộc và các môn phái nhỏ.

Trong đó người sinh ra ẩn chứa linh thể càng là có hơn mười người! Đệ tử được khen là thiên tài cũng có mấy người!

Đây chính là chỗ tốt của người có bối cảnh hùng hậu!

Bắt đầu so sánh, Hạ Nhất Minh một thân một mình ở trên một cái tông môn phế tích ở Cực Hoang vực, ngàn dặm không người, khắp nơi đều là hung hiểm.

Chênh lệch giữa hai bên, thật sự là quá lớn!

"Cực Hoang vực ... ha ha, Hạ Nhất Minh, ngươi thật sự là muốn chết!" Cố Trường Phong nở nụ cười khinh thường.

"Ta nghe nói, Hạ Nhất Minh là người tốt nghiệp có thành tích đứng đầu của Hạo Thiên thư viện, hắn là cố ý lựa chọn Cực Hoang vực! Cực Hoang vực khắp nơi là nguy hiểm điều này không giả, nhưng cùng lúc, nghe nói chỗ đó cũng có cơ duyên to lớn! Nhỡ đâu để cho Hạ Nhất Minh đạt được cơ duyên ..." Một trưởng lão hơi có chút do dự, mới lập tức mở miệng nói.

"Ha ha ha ha!" Nghe được điều này, Cố Trường Phong lập tức cười to lên, lập tức mở miệng nói với giọng nói âm trầm.

"Lục trưởng lão, ngươi căn bản không hiểu vì sao Cực Hoang vực được gọi là tuyệt cảnh!"

"Dựa theo những gì Vương Bình tiền bối nói, tông môn mà Hạ Nhất Minh lựa chọn khắp nơi đều là Chiến Đà thú! Đây chính là yêu thú cực kỳ cường đại bên trong các yêu thú Linh Mạch cảnh sơ kỳ! Ba tu sĩ Linh Mạch cảnh sơ kỳ hợp lực mới có thể giết chết!"

"Hạ Nhất Minh kia có thể giết được một con Chiến Đà thú hay không cũng là cả vấn đề, còn muốn để tông môn phát triển lớn mạnh? Căn bản là không có khả năng!"

"Được, xem như Hạ Nhất Minh kia là kỳ tài ngút trời, có thể vượt cấp giết chết Chiến Đà thú, vậy thì tính sao?"

"Chiến Đà thú thế nhưng là yêu thú sống theo bầy đàn, xung quanh tông môn của Hạ Nhất Minh tối thiểu cũng có hơn ngàn! Cho hắn thời gian ba năm, có thể tiêu diệt được hay không cũng là hai chuyện khác nhau! Còn chiêu thu đệ tử? Còn phát triển tông môn? Trò cười!"

"Huống chi, xem như Hạ Nhất Minh ra khỏi tông môn, chờ đợi hắn chính là tuyệt vọng càng lớn!"

Cố Trường Phong thay đổi đề tài, tiếp tục nói với giọng nói âm hiểm.

"Xung quanh tông môn Hạ Nhất Minh, phía đông là biển cả vô tận, thường xuyên có sóng thần và Hải tộc tàn phá! Một khi Hải tộc phát hiện Hạ Nhất Minh, chắc chắn sẽ công kích liên tục không thôi, thẳng tới hoàn toàn loại bỏ Hạ Nhất Minh! Trong biển rộng vô tận kia, Trúc Cơ khắp nơi trên đất, Luân Hải như mây, thậm chí còn có tồn tại Thiên Đan! Hạ Nhất Minh hắn lấy cái gì để mà đi ngăn cản? Chỉ cần một đội tiền trạm của Hải tộc đã có thể tiêu diệt toàn bộ tông môn của Hạ Nhất Minh!"

"Về phần phía bắc, thì là Vạn Yêu sơn mạch, khắp nơi đều là vô số đại yêu cường đại! Đã từng có cường giả Thiên Đan tiến vào đều một đi không trở lại!"

"Phía nam thì là Địa Ngục sa mạc, nóng hầm hập cả ngày, tu sĩ bình thường đi vào ngay trong mười hơi thở không nhịn được sẽ bị nướng thành người ngô!"

"Sau cùng chính là phía tây, đây là nơi chiến tranh loạn lạc, Nhân tộc sớm đã bị tiêu diệt ở cái nơi này, hàng ngàn dị tộc hỗn chiến chém giết lẫn nhau ở chỗ này, hơn nữa tất cả dị tộc đêu có địch ý cực lớn đối với Nhân tộc! Tu sĩ Nhân tộc một khi xuất hiện ở đó thì ắt sẽ gặp vây công!"

"Cực Hoang vực là nơi ngàn dặm không người!"

"Bốn phương tất cả đều là tuyệt cảnh!"

"Hạ Nhất Minh hắn một nghèo hai tay trắng, chỉ là một con kiến hôi cảnh giới Đán Thể cảnh tầng mười mà thôi!"

"Đến, ngươi nói cho ta ... hắn tranh cơ duyên như thế nào?"

...

Cố Trường Phong cười lên một tiếng dữ tợn, lớn tiếng quát.

"Tông chủ, chớ có kích động ..." Mấy trưởng lão sững sờ, vội vàng trấn an an ủi một chút.

"Ta kích động? Ta có kích động sao? Ngươi có thấy ta giống kích động không? Chỉ là một con kiến hôi mà thôi! Cố Trường Phong ta sẽ quan tâm tới cái tên Hạ Nhất Minh cặn bã đó sao?" Cố Trường Phong gào thét hô to, giống như một thằng điên bị mắc bệnh tâm thần vậy, khuôn mặt vặn vẹo không ít.

"Tông chủ, đến cùng là có bao nhiêu thù đối với Hạ Nhất Minh kia a!" Mọi người không ngốc, ngay cả con khỉ cũng có thể nhìn ra được Cố Trượng Phong vô cùng hận Hạ Nhất Minh kia.

"Nghe nói có lời đồn Hạ Nhất Minh cự tuyệt yêu cầu của Cố Trường Phong, ở bên trong khảo nghiệm tốt nghiệp đánh Cố Trường Phong tan tác không lưu tình một chút nào, xem ra là thật!" Lão giả Vương Bình liếc nhìn Cố Trường Phong.

Không thể không nói.

Mặc dù biết khảo hạch cuối tháng sắp tới, Hạ Nhất Minh tuyệt đối không có khả năng thắng Cố Trường Phong.

Hai bên chênh lệch quá xa! Căn bản là khác nhau tới một trời một vực!

Nhưng trong lòng lão giả Vương Bình lại hiểu rõ, không nói chuyện khác, chỉ nói khí phách thái độ, Hạ Nhất Minh đã mạnh hơn Cố Trường Phong nhiều!

Có thể lực áp quần hùng ở bên trong hơn vạn học sinh khóa này của Hạo Thiên thư viện, lấy được thân phận tốt nghiệp đứng đầu, Hạ Nhất Minh tuyệt đối là thiên tài chân chính!

Mà Cố Trường Phong thì ... như con gà ngắm nhìn mặt trời tỏa nắng vậy.

Nếu không có một người gia gia làm Phó viện trưởng ...

"Phi!"

Lão giả Vương Bình thuận miệng nhổ một bãi nước bọt.

"Ừm? Vương Bình tiền bối, sao vậy?" Cố Trường Phong đảo ánh mắt.

"Không sao, khí hậu nơi này hơi khô khô, họng ta có chút không được thoải mái!" Vương Bình trả lời một cách chững chạc đường hoàng.

"Ừm, Vương Bình tiền bối có thể đáp ứng lời mời mà tới, nói cho vãn bối biết những tin tức này, vãn bối rất cảm kích! Người tới, chiêu đãi Vương Bình tiền bối cho thật tốt!" Cố Trường Phong vung tay lên, đã có mấy thị nữ tiến tới, dẫn dắt Vương bình đi lên lầu các nghỉ ngơi.

"Hạ Nhất Minh, nhiều nhất còn hơn nửa tháng, khảo hạch sẽ bắt đầu! Ngươi thế nhưng tuyệt đối đừng nên chết sớm! Cố Trường Phong ta nhất định phải hung hăng giẫm đạp ngươi ở dưới chân bên trong khảo hạch cuối tháng này!"

"Còn có nữ nhân ti tiện kia, trọn vẹn bốn năm, thế mà chưa bao giờ để bản thiên tài ta đây vào mắt, từ đầu tới cuối chỉ ở cùng một chỗ với tên hỗn đản Hạ Nhất Minh này, đáng chết, đáng chết!!!" Nhớ tới một cái bóng dáng băng thanh ngọc khiết, Cố Trường Phong lập tức càng tức tới nghiến răng nghiến lợi.

"Ai ghê răng!!!"

"Nữ tử Nam Cung Ly này, bối cảnh sau lưng của nàng quá kinh khủng ... toàn bộ Hạo Thiên thư viện đều không thể chọc vào! Ngươi tuyệt đối không được đi trêu chọc nàng ta! Nhớ lấy!" Nhớ tới lời dặn dò của gia gia, Cố Trường Phong lại tức, cũng chỉ có thể kìm nén, không nhắc tới nhiều mà tự làm mình cảm thấy khó chịu lại làm tổn thương tới hàm răng.

Đồng thời, trong đầu Cố Trường Phong lại nhớ lại tình cảnh ngày tốt nghiệp đó.

"Người đứng đầu khóa này của Hạo Thiên thư viện ..."

"Hạ Nhất Minh, Nam Cung Ly, cả hai cùng đạt thành tích đệ nhất!"

Trên quảng trường của Hạo Thiên thư viện, Hạ Nhất Minh và Nam Cung Ly đứng ngang hàng, trở thành tồn tại được mấy vạn học sinh trong Hạo Thiên thư viện để ý tới nhất.

Trong mắt hai người giống như chỉ thấy đối phương, hai bên đưa mắt nhìn nhau.

Nhà gái ẩn ý đưa tình, nhà trai lại nhẹ như mây gió!

Quả thực chính là Kim Đồng Ngọc Nữ!

Mà Cố Trường Phong tuy rằng đạt hạng hai cao quý, nhưng căn bản không có người nào để ý tới hắn, hoàn toàn biến thành người không màu xám xịt đứng ở trong góc.

Càng nhớ lại, lửa giận trong lòng Cố Trường Phong càng thiêu đốt lên mãnh liệt hơn!

Nam Cung Ly, chính mình không dám động vào.

Thế nhưng là Hạ Nhất Minh ...

"Chờ đó đi, tại khảo hạch cuối tháng này ta sẽ để cho tất cả mọi người được biết, Cố Trường Phong ta mới thật sự là rồng trong loài người, thiên tài trong thiên tài!" Cố Trường Phong hung hăng thề.

"Đúng rồi! Ta có thể tìm gia gia thương lượng một chút, có lẽ có thể cho bắt đầu khảo hạch sớm hơn? Như vậy Hạ Nhất Minh hắn chắc chắn sẽ không cách nào thông qua!" Cố Trường Phong đột nhiên nghĩ tới một cái kế hoạch cực kỳ âm độc ...

Bạn đang đọc Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi (Dịch) của Hồi Chuyển Hỏa Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.