Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu cũng bị đánh móp, quá thảm rồi

Phiên bản Dịch · 1570 chữ

"Đi được một lúc lâu rồi, làm sao mà ngay cả một con quái cũng không thấy đâu vậy?"

"Lập tức sẽ có thôi, vội cái nồi a!"

"Xâu nướng còn nữa không? Ta muốn ăn thêm cái nữa!"

...

Bốn người chơi đi ở trong khu rừng vô cùng nhàn nhã, ánh mắt đảo quanh, vừa đề phòng vừa tìm kiếm xem có thứ gì tốt hay không.

"Rống!" Một tiếng gầm đột nhiên vang lên, một người chơi còn chưa kịp phản ứng đã bị một con báo đen nhánh dài hơn bốn mét xô ngã nhào xuống đất.

"Móa nó!" Người chơi này ở vào thời khắc mấu chốt lại có phản ứng không chậm, giơ một cánh tay lên chặn cái miệng to như chậu máu của con báo đó lại.

Thế nhưng là cái cánh tay này cũng bị cắn tới máu me đầm đìa, trông vô cùng thê thảm.

Bởi vì chuyện xảy ra quá bất ngờ quá nhanh, người chơi này thậm chí không phát động Busoshoku!

"Nhanh cứu người!"

Ba người chơi còn lại phản ứng tới, vội vàng xuất thủ!

"Rống!" Tuy nhiên, ba người chơi này vung dao găm xương và đao xương chém tới, con bái màu đen này nhẹ nhàng nhảy lên một cái đã hạ xuống trên ngọn cây tránh đi một kích này.

Theo báo đen nhảy lên mấy cái đã không thấy bóng dáng tăm hơi đâu.

Thế nhưng là bốn người chơi vội vàng dựa lưng vào nhau.

Bởi vì con báo đen kia rõ ràng là chưa rời đi mà còn đang ở gần đây.

"Móa nó, con quái này làm sao còn thông minh hơn Chiến Đà thú nhiều như vậy?"

"Mẹ nó, Chiến Đà thú so sánh với con báo đen này thì chính là một con thiểu năng trí tuệ a!"

"Các ngươi có phải ngốc hay không, nơi này đã không còn là quái Tân Thủ thôn nữa rồi! Quái nơi này chắc chắn sẽ ghê gớm hơn a!"

...

Bốn người chơi đều bị dọa tới có hơi choáng váng.

Ở trong nhận thức của người chơi.

Quái, nên giống như Chiến Đà thú, chính mình chỉ cần phất phất cái tay hoặc là ngoáy ngoáy cái mông là sẽ ngu dốt xông lên liều chết đánh nhau với chính mình!

Kết quả con báo đen kia chẳng những chơi đánh lén, còn một kích không trúng thì lập tức chạy trốn ẩn nấp thân hình chờ đợi lần tập kích tiếp theo?

Giống như bốn người chơi này, rất nhiều người chơi vừa mới tiến vào khu rừng, trải qua một đoạn thời gian nhàn nhã thì đột nhiên bị yêu thú tập kích theo các kiểu riêng biệt!

"Cứu ta a, cứu ta!"

Một người chơi bị một cái dây leo rất lớn kéo chặt lấy, lập tức đưa vào trong miệng một bông hoa ăn thịt người rất lớn.

Hai tay hai chân người chơi này đều không cử động được, chỉ có thể liều mạng sử dụng cái mồm mà hô to cứu mạng!

"Nhanh trốn a!!!" Ba người chơi còn lại thì hoảng sợ bỏ chạy tán loạn lên, sau lưng họ thì là một con trâu đực to lớn màu đen trên đầu mọc ra hai cái sừng!

Chỉ có điều không phải chỉ là một con, mà là hơn trăm con!

"Nhanh cầu cứu a!!! Nhanh lên không chúng ta sẽ bị cắm sừng tập thể" Một người chơi lớn tiếng hô to, lập tức không phải bị cắm sừng mà bị một con mãng xà dài khoảng mười mấy mét một ngụm nuốt vào.

Một người chơi khác vội vàng giơ cây tín hiệu cầu cứu lên, bóp chặt lấy!

Lập tức, một đạo lôi quang bay lên không trung, trên không trung tới một độ cao nhất định thì tách ra tạo thành một vòng sáng màu xanh.

Không tới một lát, thân ảnh Hạ Nhất Minh đã nhanh chóng chạy tới, đưa mắt là thấy được ba người chơi đang bị một con mãng xà to lớn áp chế sắp ợ ra rắm.

"Phi kiếm, chém!!!" Hạ Nhất Minh tâm niệm vừa động, Phi Kiếm Minh Nguyệt hóa thành một đạo kiếm quang chớp mắt đã tới!

"Phốc thử!" Con mãng xà to lớn dài khoảng mười mấy mét kia lập tức bị chém ngang thành hai đoạn! "Xoẹt!" Sau đó lập tức chém đứt cây hoa ăn thịt người

Nhưng đầu rắn vẫn vô cùng dữ tợn, còn muốn làm ra vẻ cắn người!

"Ầm!" Nhưng Hạ Nhất Minh từ trên trời giáng xuống, Busoshoku màu đen nhánh quấn quanh toàn thân, một quyền đã đánh đầu con mãng xà này gần như khảm vào trong đất.

"Nhanh, tên kia hẳn là còn chưa bị tiêu hóa!" Hai người chơi còn lại mừng rỡ, tranh thủ thời gian đứng lên, túm người chơi bị mãng xà nuốt vào trong bụng đi ra, sau đó vội vàng tới cứu người vừa bị hoa ăn thịt người kia đưa vào miệng.

"Móa nó ... thật thối chết ta mất!" Hai người chơi được lôi ra, một thân đầy chất nhầy, mùi vị thì vô cùng khó ngửi, trên người càng là có nhiều nơi bị gãy xương, thảm ghê gớm.

"Các ngươi ..." Hạ Nhất Minh đang định mở miệng nói các ngươi cẩn thận một chút, thì nghe thấy tiếng lôi quang vang lên liên tục không ngừng.

Vừa quay đầu, Hạ Nhất Minh đã thấy khoảng không cách đó không xa, bảy tám cái vòng sáng màu xanh trước sau nở rộ.

"Cái móa gì vậy ..." Hạ Nhất Minh lập tức xạm mặt lại.

Lúc này mới vừa tiến vào khu vực bên ngoài, người chơi đều sắp bị đánh thành phân cả rồi a!

Nhưng Hạ Nhất Minh có thể nói cái gì?

Chỉ có thể chân giẫm Phi Kiếm Minh Nguyệt, vội vàng tiến tới cứu viện!

Một tiếng sau.

Bên ngoài Linh Vũ Chiến xa, đã có hơn phân nửa người chơi tập trung ở đây, mỗi một tên đều vô cùng thê thảm.

Có mấy tên nào là thiếu cánh tay rồi thì gãy cái chân, khôi giáp vỡ vụn, vũ khí bị làm mất đi càng nhiều.

Còn có một người chơi thảm hại hơn, không biết là gặp phải yêu thú gì, đầu của hắn bị đập tới móp, đầu của người đó giống như một quả táo bị cắn dở, đột nhiên lõm xuống thành một cái hố nhỏ.

Hết lần này tới lần khác.

Người chơi này thế mà còn không chết, hơn nữa hoạt động bình thường trên cơ bản là không bị ảnh hưởng, ngoại trừ nửa khuôn mặt hơi bị móp ra, trông cực kỳ buồn cười.

"Mẹ nó, yêu thú nơi này làm sao lại mạnh tới như vậy?"

"Má nó, ta ngay cả một con quái cũng không giết được, nếu không phải Minh ca xuất thủ, ta đã thành phân rồi!"

"Ta vừa mới đi vào được một lúc thì gặp đánh một con nghé con một cái, ôi chu choa! Một trăm con Man Ngưu thú điên cuồng đuổi theo ta, móa nó tình huống này căn bản là không nói đạo lý a! Thiên lý ở đâu! Tên lập trình game kia mau ra đây thử bị đánh xem!"

...

Các người chơi vừa chữa thương vừa ăn lẩu, đồng thời bắt đầu so xem ai thảm hơn ai.

"Thật là nhớ đà đà a!" Không ít người chơi vào lúc này đều nhớ tới Chiến Đà thú.

Tuy rằng Chiến Đà thú công cao phòng thủ cũng cao thế nhưng là trí thông minh thấp!

Cộng với phương thức chiến đấu được người chơi mò ra được, chiến đấu vừa dễ dàng lại vừa dễ chịu.

Trên thực tế, Chiến Đà thú là loại yêu thú chuyên ăn chay, cộng với xung quanh tông môn của Hạ Nhất Minh đã được bầy đàn Chiến Đà thú chiếm cứ độc quyền, không có kẻ địch nào cạnh tranh cho nên sự thông minh trong chiến đấu của Chiến Đà thú tự nhiên không cao.

Mà ở bên trong Thập Vạn Đại Sơn này, yêu thú vô số, chém giết lẫn nhau cạnh tranh với nhau vô cùng kịch liệt.

Thua, mang ý nghĩa trở thành đồ ăn của đối phương.

Cho nên yêu thú nơi này, hoặc là cực kỳ cường đại! Hoặc là theo bầy đàn!

Giống báo đen loại yêu thú nhỏ yếu này thì âm hiểm giảo hoạt, thích đánh lén, hơn nữa xmootj khi một kích không trúng thì sẽ lập tức trốn xa, tuyệt không cứng đối cứng!

Phần lớn đội ngũ của người chơi đều là một kẻ mạnh mang theo ba kẻ yếu, hoặc là hai kẻ mạnh mang theo hai kẻ yếu thì tự nhiên chiến lực không đủ, bị yêu thú đánh tới thê thảm không nỡ nhìn.

Nhưng là.

Khác biệt với những người chơi bị đám yêu thú hành hạ mà tạm thời rút lui này.

Có người chơi lại có phong cách ngược lại vào thời khắc này!

"Hống hống hống!!!" Một con mãnh hổ dài hơn bốn mét nổi giận gầm lên một tiếng, vung lợi trảo lên hung hăng chụp về phía trước mắt một thân ảnh.

ID: Vương Luffy!

Bạn đang đọc Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Là Sa Điêu Người Chơi (Dịch) của Hồi Chuyển Hỏa Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.