Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ trạch

Tiểu thuyết gốc · 895 chữ

Đám người lần nữa đi vào triều đình.

Quang Trung nói: “Quốc sư, ngươi vừa mới nhậm chức, liền lập đại công, tự nhiên có thưởng, chỉ là trong lúc nhất thời không biết nên ban cho quốc sư ban thưởng như thế nào?”

Nguyễn Thiếp góp lời nói: “Bệ hạ, quốc sư tất nhiên vì ta Đại Việt quốc sư, tự nhiên không thể ở căn nhà tranh rách nát trên Bạch Mã sơn, quốc sư thân phận cao thượng, tất nhiên là ta Đại Việt mặt mũi, không ngại liền ban cho tiên sư một chỗ chỗ ở a.”

Quang Trung hai mắt tỏa sáng: “Rất tốt, chỉ là trong thành Phú Xuân đều đã đủ nhà, có rất ít trạch viện để trống, chúng ái khanh nhưng có phù hợp chỗ ở, nhường cho quốc sư?”

Các khanh hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời không người trả lời.

Một mảnh kia ngói, một viên gạch có thể đều đủ kham khổ nhân gia ăn được mấy năm.

“Vi thần biết được một chỗ.”

Một lão thần liếc Phạm Thiên Chính một cái, ánh mắt chớp động, đi lên phía trước, khom người nói.

“Huy Tấn ái khanh hãy nói, nơi đây là nơi nào?”

Quang Trung một lúc lâu không có người trả lời, đã là hết sức khó xử, nghe Vũ Huy Tấn nói câu này, chung quy là thở dài một hơi, cái gọi là quân vô hí ngôn, nếu là đã nói sẽ ban thưởng, vậy mà không thể thực hiện, quả thật để cho trên mặt hắn có chút không nhịn được.

Người này chính là Thị Lang bộ công - Vũ Huy Tấn

“Chỉ là ······.” Vũ Huy Tấn há to miệng, dường như có cái gì rất khó nói: “Chỗ kia là trên dân gian một phú thương đình viện! Chỉ là trước kia loạn lạc, cả nhà bị giết sạch, trên phố lại đồn trong đó không quá sạch sẽ, bởi vậy lúc này mới để trống”

“Không quá sạch sẽ? Là có quỷ quái quấy phá?”

Quang Trung trong lòng hơi động, hỏi vội.

“Đúng là như thế, mấy năm trước, từng có một gia đình cư trú trong đình viện này, nhưng trong vòng một đêm, một nhà trên dưới một trăm người đều chết bất đắc kỳ tử, những người này tử tướng dữ tợn, giống như là được chuyện gì kinh khủng, sau khi trải qua kiểm tra, cả gia đình cũng là bị dọa chết tươi! Từ đó chỗ này lại không người dám vào ở!” Vũ Huy Tấn thở dài.

“Cái này sợ cái gì? Quốc sư có thông thần bản lĩnh, thần thông pháp thuật không thiếu, chỉ là quỷ quái yêu tà, làm sao có thể tổn thương được hắn?”

Quang Trung không khỏi lắc đầu bật cười: “Người bên ngoài có lẽ e ngại quỷ quái, nhưng quốc sư chính là tu hành cao đạo, chỉ là quỷ quái chắc hẳn không thành vấn đề!”

Phạm Thiên Chính cũng đi lên phía trước, chắp tay nói: “ Cảm tạ bệ hạ ban thưởng đình viện! Ta không muốn ở nơi đông người, ta là người thanh vân nhã hạc, để cho ta ở trên Bạch Mã sơn là được rồi!”

“Còn về vấn đề ban thưởng, ta dạo này đang nghiên cứu về đan đạo, nếu bệ hạ có kì châu dị bảo thì cảm phiền bệ hạ ban cho ta!”

“Đã quốc sư nói như vậy, thì trẫm cũng không ép ngươi, người đâu, vào trong bảo khố lấy Thiên Lôi thạch đến đây”

Quang Trung mặt tràn đầy bất đắc dĩ, quay ra nói với một tên hoạn quan, người kia khom người chạy vội ra bảo khố.

Không phải Phạm Thiên Chính không muốn ở đình viện, cũng không phải vì sợ quỷ, mà là hắn đã giả dạng bất thế cao nhân thì phải đóng vai diễn cho đến cùng, không thể nửa lạc nửa mỡ.

“Có lẽ đêm nay có thể ta sẽ viếng thăm căn Quỷ trạch kia một lát”- trong lòng Phạm Thiên Chính nghĩ thầm.

Đối với chuyện quỷ thần, Phạm Thiên Chính trước khi xuyên qua là tuyệt đối không tin, nhưng là bây giờ hắn cũng tin, dù sao thế giới chi lớn không thiếu cái lạ, liền xem như xuyên qua sự tình đều phát sinh ở trên người hắn, nếu có linh dị sự tình, chắc hẳn cũng không đủ là lạ.

Nhưng Phạm Thiên Chính cũng không cảm thấy phải đây là quỷ quái quấy phá, bởi vì căn cứ Vũ Huy Tấn lời nói, không khỏi làm hắn liên tưởng bên trong Máy sửa chữa gen siêu cấp một kiện dị bảo!

······

Sau khi bãi triều, cả triều văn võ tranh nhau chúc mừng.

Phần lớn là muốn cùng Phạm Thiên Chính giữ gìn mối quan hệ, không nói bây giờ là Quang Trung kính trọng Phạm Thiên Chính, huống chi Phạm Thiên Chính cho thấy thông thiên bản lĩnh cũng là để cho đám người cảm thấy đáng giá thân cận.

Tiêu phí thời gian rất lâu, Phạm Thiên Chính lúc này mới thoát khỏi đám người dây dưa, dời đi Phú Xuân về Bạch Mã sơn, suy nghĩ khai phát một chút năng lực dòng nước cường hóa.

Bạn đang đọc Tây Sơn Tiên Thần Thời Đại sáng tác bởi ThiênChínhLãoMa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênChínhLãoMa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.