Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mai Hoa cửu nương

Phiên bản Dịch · 1247 chữ

Chương 299

Có hai lý do.

Thứ nhất, tên của bà lão rất có khí khái giang hồ, là "Mai Hoa Cửu Nương"; giống với cái tên "Tiêu Thập Nhất Lang" mà anh thích.

Thứ hai, mấy ngày trước anh vừa xem xong << Anh hùng Xạ điêu >>, trong đó Giang Nam Thất Quái mới gặp Quách Tĩnh, chuẩn bị dạy võ công cho Quách Tĩnh, cũng bảo đêm đó Quách Tĩnh đến một nơi nào đó -- Xem ra, đây là quy củ của võ lâm nhân sĩ.

……

Địa điểm gặp mặt là một trường học nhỏ bỏ hoang. Mai Hoa Cửu Nương không ngồi xe lăn mà chống gậy. Khi bà chống gậy phi thân vượt qua song sắt của trường học nhỏ trước mặt Cao Thâm, Cao Thâm kích động đến mức nín thở.

Thế là cuộc sống của anh trong vòng hơn nửa tháng gắn liền với việc học võ.

Cao Thâm biết Mai Hoa Cửu Nương có một đại đồ đệ, nhưng còn muốn thu nhận một đệ tử Quan Môn. Cũng biết nơi này là trạm dừng chân cuối cùng của bà ở Tây Bắc. Sau đó, bà sẽ trở về Côn Minh - vì thế tranh thủ thời gian dốc hết sức luyện tập. Thỉnh thoảng Mai Hoa Cửu Nương dạy mấy lễ nghĩa xưa cũ, anh cũng nghe chăm chú. Tóm lại, văn hay võ, chỉ cần là Mai Hoa Cửu Nương dạy, anh đều muốn cố gắng tiếp thu. Vì như vậy khả năng được bà chọn làm đệ tử sẽ lớn hơn.

Nhưng vào một buổi tối nửa tháng sau, Mai Hoa Cửu Nương nói với anh, ngày hôm sau không cần đến học nữa, bà phải đi.

Cao Thâm đứng khóc ngay tại chỗ, anh biết thân hình mình đã rất cao, lại là con trai, khóc lóc quá mất mặt, nhưng vẫn không kìm được.

Vừa khóc vừa nghe Mai Hoa Cửu Nương bất đắc dĩ giải thích cho mình.

“Võ công của môn phái bà chỉ dành cho người có thân thể nhẹ nhàng, cháu đang ở độ tuổi phát triển lại đang phát triển quá nhanh...”.

“Mấy ngày đầu bà đã cảm thấy không thích hợp lắm, có điều cháu vừa thành thật vừa chịu khó học, bà quý nên dạy thêm mấy ngày...”.

“Cao Thâm à, con người với nhau, hữu duyên là tốt rồi, có làm đệ tử Quan Môn của bà hay không, không quan trọng. Có đôi khi sớm chiều ở với nhau lại sớm trở thành thù, có duyên gặp mặt một lần lại nhớ đến già...”.

Khóc thì khóc, ngày hôm sau, Cao Thâm vẫn đưa tiễn Mai Hoa Cửu Nương lên tàu, còn mua cho bà một túi táo, mỗi một quả anh đều rửa sạch.

……

Giống như tất cả thiếu niên tuổi dậy thì, đột nhiên chia tay sẽ làm cho tâm tình người ta sa sút. Sau khi Mai Hoa Cửu Nương rời đi, Cao Thâm ỉu xìu một thời gian rất lâu. Thế cho nên bạn học xung quanh đều tới hỏi anh: “Cao Thâm, có phải mày thất tình không?”.

So với thất tình còn làm cho người ta phiền muộn hơn, một ngày đi dạo phố, nhìn thấy tiệm xăm hình, máu nóng bốc lên, anh liền đi vào xăm hình cây hoa mai khẳng khiu.

Nhành mai này đã dấy lên sóng to gió lớn xung quanh, mọi người nhao nhao đồn đãi, anh thầm yêu lớp phó học tập Trương Hồng Mai.

Đêm nọ, hết giờ tự học Trương Hồng Mai đỏ mặt ngăn anh lại trong hành lang, nói: “Cao Thâm, chúng ta là học sinh, hy vọng cậu chú tâm vào học tập, nếu có duyên, chúng ta gặp nhau ở đại học…”.

Nói xong, vặn người một cái, hoảng hốt bỏ chạy như nai con.

Cô nào có biết, gia đình không cho anh học đại học.

Sau đó, Cao Thâm lại một lần nữa xem lại bộ "Anh hùng xạ điêu", phát hiện mình và Mục Niệm Từ có cảnh ngộ giống nhau; Hồng Thất Công cũng dạy võ công cho Mục Niệm Từ vài ngày, sau đó liền rời đi, qua một thời gian ngắn, nhận Quách Tĩnh làm đệ tử chân truyền.

Cao Thâm thở dài, lại ngẩn người; Có lẽ là bởi vì anh không nổi trội như Mục Niệm Từ nên không thể làm nhân vật chính.

Một lần kỳ ngộ khác, chính là tiến vào Ngọc Môn Quan.

Liễu Thất ngoài miệng nói là để Đinh Liễu ra ngoài rèn luyện. Nhưng thật ra là bởi vì tính tình cô nóng nảy, ở quán bar lấy cả chai rượu đập vào đầu khách, đối phương có chút thế lực, kêu gào không chịu bỏ qua, Liễu Thất muốn đưa cô ra ngoài lánh nạn - Vừa vặn Hôi Bát xảy ra chuyện, tình hình có chút kỳ quặc, Liễu Thất băn khoăn không biết có thể kiếm được tiền hay không, vì thế để Cao Thâm cùng Đinh Liễu đi.

Một đường nhập Quan, từ Thôn Hoang đến Tiểu Dương Châu, từ Thành Hắc Thạch đến Mỏ vàng, trong động Kim Gia, Kim Gia bỗng nhiên nổi điên, lúc đất đá sụp đổ, anh liều mạng bảo vệ Đinh Liễu...

Lúc tỉnh lại, anh ngơ ngác hồi lâu; Đi rồi, Xương Đông bọn họ đều đi cả rồi. Chỉ còn lại một mình anh ở trong căn nhà giam ẩm ướt của mỏ vàng, định kỳ có thầy thuốc đi vào, thờ ơ giúp anh băng bó thay thuốc - Cũng không biết có phải cố ý hay không, bọn họ không cho anh bình phục cũng không để anh chuyển biến xấu, cả người luôn duy trì ở trạng thái sống dở chết dở.

Từ những cuộc đối thoại ngẫu nhiên giữa người trông coi và thầy thuốc, Cao Thâm phát hiện, mình không phải bị vứt bỏ, mà là bị đánh tráo.

Anh muốn trở về với nhóm.

Anh kiên nhẫn đợi một thời gian, có một hôm trời tối, nhân lúc bọn họ sơ hở, đạp ngã thầy thuốc, đánh ngất lính canh, trốn khỏi nhà giam.

Sau đó chạy thẳng đến Mặt Kim Gia.

Anh không biết trong khoảng thời gian anh hôn mê và bị giam cầm, Vũ Lâm Vệ đã cho người hàn chết cửa ra vào ở lối ra của Hồ Nước Vàng - Anh chỉ nhớ Giang Trảm từng thần kỳ xuất hiện ở Động Kim Gia, vì vậy anh đoán, ắt hẳn nơi đó có lối đi bí mật.

Vào Động Kim Gia, anh đi tìm khắp nơi, sốt ruột đến mức mướt mát mồ hôi vẫn không tìm được đường ra.

Vách đá trong vòm động dày đặc, ngay cả khe hở cho chuột ra vào cũng không có chớ nói chi là cho người, Kim Gia ngoan ngoãn nằm ở một bên, mắt rắn to bằng chậu đồng không hề có tia sáng, giống như chỉ để trang trí.

Đang cùng đường thì bên chỗ hố đồ tế truyền đến tiếng hò hét, là Kim Vũ Vệ đã đến đây tìm kiếm. Đúng là bọn họ hết sức kiêng kị Mặt Kim Gia, nhưng còn sợ Long Chi tức giận hơn - để Cao Thâm trốn thoát không có cách nào ăn nói với cấp trên.

Hết cách, Cao Thâm cắn răng cởi quần áo bọc đầu, lặn xuống Hồ Nước Vàng.

Bạn đang đọc Tây Xuất Ngọc Môn (Bản dịch) của Vĩ Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 306

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.