Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Đệ

Phiên bản Dịch · 758 chữ

Chương 27: Tiểu Đệ

Nữ nhân chết bầm này miệng rộng này, làm sao có thể hy vọng nàng biết giữ bí mật hoàn toàn được chứ, hoàn toàn không có khả năng.

Kết quả là, hai người cứ thế tiếp tục trợn mắt nhìn đối phương, rõ ràng mỗi người đều có ‘ý đồ riêng’, cả hai còn thầm nghĩ ‘hay ha, ngươi không coi ta là khuê mật, ngươi có bí mật nhỏ rồi."

Vì cục diện giằng co không nghỉ, cuối cùng cả hai chỉ có thể nói:

"Hừ! Đợi về khách sạn ngươi biết tay ta!"

Mọi người đều biết

Mọi người đều biết, nội bộ nhóm nhạc nữ rất loạn, động tí là gây lộn với nhau ở nơi riêng tư liền.

“Được rồi, chúng ta chia nhau hành động, ai làm việc nấy, đừng để ý tới đối phương nữa!”

Trầm Nhất Nặc nói với Khương Ninh Hi.

Khương Ninh Hi vẫn kiêu ngạo như Thiên Nga Trắng, nàng nâng mặt lên nói:

"Hừ, đừng có theo dõi ta đó!"

….

Ở phía bên kia, Lạc Mặc hoàn thành xong tiết mục của mình lại tiến vào trạng thái cá mặn.

Sau khi những Thực tập sinh khác thay quần áo xong thì không ngừng thỏa luận, chỉ mỗi hắn là một mình thất thần, nhận được đồng phục cấp A cũng không có gì hưng phấn cả.

Vị đại ca này chỉ có một suy nghĩ:

"Tại sao còn chưa tan việc nữa!"

"Nếu nhàn rỗi không có chuyện gì thì không bằng tìm chút gì đó vui đùa đi?"

Lạc Mặc ôm suy nghĩ như vậy bèn chộp lấy vai Đồng Thụ, Đồng Thụ bị vỗ vai thì giật mình, biểu tình như kiểu ‘đại ca, ta vừa giao hết tiền tiêu vặt cho ngươi rồi mà’.

"Chơi đùa với tiểu tử này thật vui.”

Lạc Mặc ở trong lòng nói.

Hắn cúi đầu liếc mắt nhìn bộ đồng phục Đồng Thụ đang mặc một cái rồi nói:

"Cấp C à?"

Đồng Thụ gật đầu, nhìn đồng phục cấp A trên người Lạc Mặc thì có chút hâm mộ.

"Thích không?"

Lạc Mặc lại hỏi.

Đồng Thụ có chút ngượng ngùng, vội lắc đầu như trống tỏi.

Lạc Mặc lại dùng sức vỗ vai hắn, cau mày nói:

"Ngươi nói xạo."

Đồng Thụ khóc không ra nước mắt, thật muốn đưa cho đại ca này thêm tiền tiêu vặt tuần sau để được yên thân a.

Lạc Mặc nhìn hắn, nói:

"Ta nói ngươi biết, sắp tới sẽ phân tổ, không ngoài dự liệu thì mỗi cấp A sẽ thành đội trưởng. Sau đó các ngươi sẽ chọn đội trưởng. Ngươi đi theo ta lăn lộn đi.”

Lạc Mặc nhìn hắn nhíu lông mày.

"A. . . . A! ?"

Đồng Thụ đáp theo bản năng rồi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn.

"A cái gì mà a, ngươi không muốn à?"

Lạc Mặc lần nữa nhướng mày.

Đồng Thụ lập tức rụt cổ một cái, yếu ớt nói:

"Không. . . Không phải, là. . . . là hạnh phúc tới quá đột ngột."

Lạc Mặc hài lòng gật gật đầu, nhìn tiểu đệ mình vừa thu được, cảm thấy giác ngộ con hàng này rất cao.

Không còn cách nào khác, Lạc Mặc quá hiểu loại show tuyển tú này, sau đó chắc chắn sẽ phân tổ để quay.

Tuy nói hắn không muốn kéo bè kết phái nhưng nếu dưới trướng có vài thằng đệ thì vẫn tiết kiệm được nhiều sức lực hơn.

Mà Đồng Thụ rất tốt, phía sau không có công ty, tính cách cũng đủ đơn thuần.

Hơn nữa giọng hát của con hàng này rất có tố chất, tướng mạo thanh tú nhưng không ẻo lả, trông như con trai nhà lành vậy. Loại tuyển thủ ‘thiếu nhi’ này thường rất được khán giả yêu thích, là đối tượng rất đáng để bồi dưỡng.

Nghĩ đến đây, hắn lại đánh một cái lên bả vai Đồng Thụ, nặn ra nụ cười ôn hòa:

"Sau này ngươi cứ theo ta. Yên tâm đi, ta có một chén cơm thì ngươi sẽ có nửa chén cơm.”

Đồng Thụ cảm thấy rất muốn khóc.

Lạc Mặc nhìn biểu tình của Đồng Thụ, kéo kéo bả vai của đối phương rồi không nói gì nữa.

Tiểu bằng hữu, không phải khi đó ngươi bảo còn dư một bộ đồ muốn cho ta mượn à, sau này ta sẽ giúp ngươi đổi trang phục.

Đồng phục cấp C không đẹp bằng đồng phục cấp A.

Bạn đang đọc Tên Minh Tinh Này Rất Muốn Về Hưu (Bản dịch) của Ấu nhi viên nhất bả thủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.