Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia đình đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1089 chữ

Đang vẩn vơ suy nghĩ rốt cuộc nên làm gì , chợt nhận ra một vấn đề quan trọng , 'không biết nhà mình ở đâu'. Tán phét suốt nửa ngày hắn cũng chưa kịp hỏi xem Nguyễn gia này ở đâu , là gia tộc như thế nào , một hòn đá như hắn phải giả làm thiếu gia nhà người ta ra sao đây. Đang nghĩ mông lung , bỗng hắn thấy một đám người chạy từ phía chân núi đến , giọng như sắp khóc :

- Thiếu gia , thiếu gia , rốt cuộc chúng ta cũng tìm được người rồi. Lão gia sai đám hạ nhân chúng tôi đi tìm người từ hôm qua tới giờ rồi , người không sao chứ .....

- Ta thì có thể làm sao được chứ , có lẽ ta bị lạc , giờ có hơi đau đầu , phiền các huynh đệ đưa ta về nhà một chuyến.

Haha , thật là ăn mày vớ được chiếu manh mà , chắc linh hồn chàng trai trẻ linh thiêng phù hộ nên đám gia đinh này mới tìm được ta nhanh như vậy. Đỡ mất công phải hỏi han từng nhà quanh đây .

Lúc này đây , ngồi trên chiếc xe ngựa nhỏ , hắn chợp mắt một lúc .Vừa mới chuyển sinh , tinh thần hắn cũng đã có đôi chút mệt mỏi . Một đạo bạch quang từ đâu chui vào trong não hải của hắn làm hắn bừng tỉnh . Lại là Nguyễn sơn , đây là những ký ức của hắn. Tất cả những ký ức của hắn , cha mẹ , bạn bè , gia tộc đều bắt đầu dung hòa làm một thể với ký ức của Thạch đầu . Không , hắn bây giờ là Nguyễn sơn , Thiếu gia phế vật của gia tộc họ Nguyễn.

Qua một lúc lâu , cơn đau qua đi , cũng đã đến Phủ đệ nhà Tam trưởng lão . Một khuôn viên khá lớn với một ngọn giả sơn , một hồ cá xanh biếc xen lẫn là một vườn hoa cánh bướm , từng cánh hoa như những cánh bướm đủ màu đang tung bay trong gió . Một khung cảnh lãng mạn mà yên bình .Có thể thấy được chủ nhân nơi đây cũng là người có tâm hồn bay bổng , hết sức chăm sóc từng nhành hoa ngọn cỏ . Nguyễn sơn hít một hơi , mùi hoa ngát hương làm tâm thần hắn như dãn ra , thoải mái phần nào .

Buổi đêm , sau khi lại làm một giấc , hắn tỉnh dậy trong căn phòng của mình . Một căn phòng toàn là sách , treo trên tường lại là những bức tranh thủy mặc cùng thư pháp . ' Tiểu tử này vậy mà cũng khá tài hoa đó ' Bên cạnh những bức thư pháp lại là một bức tranh một đầm sen trong quan âm viện . Bất giác hắn lại nhớ đến những ngày tháng ngày xưa , bên hồ sen trên linh sơn , ngày ngày , ngày ngày . Không biết qua bao nhiêu năm rồi , nàng ta đã là cảnh giới gì rồi , còn nhớ tới một hòn soái linh thạch như ta không . Đang mê man suy nghĩ thì có tiếng người bước tới :

- Sơn nhi , là mẫu thân , ta vào được chứ?

Bước vào là một thiếu phụ thập phần sinh đẹp , minh diễm đoan trang , toát ra một vẻ đẹp q uý phái nhưng qua ánh mắt lại thấy một vẻ dịu dàng ấm áp của một người mẹ . Nhìn bà lo lắng cho con trai mình , Thạch đầu vậy mà quyết định từ giờ sẽ đóng vai một người con hiếu thảo , thay Nguyễn sơn , làm tốt bổn phận của mình . Một hồi hỏi han , Nguyễn sơn cũng bối rối trả lời lấy lệ , hắn chưa từng có cha mẹ , có gia đình , vậy mà bây giờ đột nhiên có người quan tâm , chăm sóc hắn như vậy ,tạm thời không biết ứng xử sao cho đúng . Một lúc sau , lại một người nữa đến , lần Này là cha hắn , Nam hải tam trưởng lão . Một hán tử thân cao , vai rộng , râu tóc đã hoa râm , đoán chừng cũng đã ngoài tứ tuần . Từ phong thái toát ra một vẻ hào sảng , mạnh mẽ . Ông nhìn con trai mình , hai vai bất giác run run:

- Hài tử , con không sao chứ , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi

- Con , con không sao , chỉ là vướng vào chút rắc rối nhỏ , Phụ thân , mẫu thân , hai người chớ lo lắng mà hại đến sức khỏe.

Sơn khi còn là tảng đá vẫn hay nghe mấy lão nhân nói chuyện với gia quyến dưới chân núi linh sơn, lúc này cũng vội học theo . Đối với tình cảm quan tâm , chăm sóc này , hắn thực sự bối rối , hắn còn chưa từng có cảm giác này , một cảm giác an tâm lạ lùng.

- Tiểu tử , chớ cậy mạnh , chúng ta tuyệt đối sẽ bảo vệ con chu toàn . Được rồi , không còn sớm nữa , con nghỉ ngơi sớm đi .

- Cha đợi đã , người dạo này nên cẩn thận với đại bá một chút , có vẻ hắn muốn gây bất lợi với người

- Được , ta biết rồi , con người này cuối cùng cũng không đợi được nữa sao.....

Nói rồi hai người cùng nhau rời khỏi . Suốt một ngày ngủ cũng nhiều , Sơn đang định ra ngoài hít thở , thư dãn gân cốt một chút . Chợt từ xa một cành cây chợt động , một thanh đoản kiếm phóng tới . Một bóng người trong trang phục dạ hành lao tới . Bị tập kích bất ngờ , sơn lúng túng nhảy ra sau , thân hình có chút lảo đảo . Chỉ thấy địch nhân một quyền tới , rồi lại một quyền . Sơn cũng chỉ đỡ , hắn thấy vậy mà địch nhân không đánh vào nơi yếu hiểm của mình , mà chỉ hướng tới mặt mình mà đánh , tựa như trêu đùa hắn vậy. Qua một hồi phòng ngự , hắn quyết định phản công , vậy mà lột được mặt nạ của hắc nhân xuống .

Vậy mà lại là một nữ nhân....

Bạn đang đọc Thạch tâm sáng tác bởi ngocdiendaihiep
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocdiendaihiep
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.