Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Chân Thất Bại Thảm Hại! Lý Nguyên Tuyệt Vọng!

5516 chữ

Ra lệnh một tiếng.

Đỗ Biến suất lĩnh năm nghìn Biến Dị Cự Lang, mang theo khí thế rung trời, chợt từ cửa bắc liền xông ra ngoài.

Xuyên qua phía bắc Trường Thành.

Không sai, đám Biến Dị Cự Lang quân đoàn nghịch thiên này muốn đi vòng qua phía sau đại quân Nữ Chân, sau đó cùng Sơn Hải quan quân phòng thủ tiền hậu giáp kích.

. . .

Vô số đại quân Nữ Chân như thủy triều đen, cuộn trào về tường thành Sơn Hải quan.

Khoảng cách tám trăm mét.

Năm trăm mét.

Ba trăm mét!

Phía trên Sơn Hải quan, công chúa Ninh Tuyết, Phó Hồng Băng tướng quân, Lý Lăng đồng thời hạ lệnh.

"Phóng!"

"Rầm rầm rầm rầm. . ."

Tức khắc, ba mươi ổ đại pháo đồng thời nổ vang.

Lúc này đây bắn ra, đồng dạng là lựu pháo!

"Bùm!"

"Bùm!"

Mưa bom bão đạn, lại một lần nữa trút xuống.

Như là mưa đánh vào thân chuối, đại quân Nữ Chân đều ngã xuống đất mất mạng.

Lực sát thương Lựu pháo, vẫn kinh người như vậy.

Hiện tại pháo ở thời đại này, thật đúng là không thích hợp công thành, bởi vì không có lựu đạn cường đại, bắn ra chính là đạn đại bác sẽ không nổ tung.

Nhưng pháo dùng để giữ thành, dùng để tiến đánh quân đội địch nhân, vậy lực sát thương rõ ràng số một.

Chỉ bất quá lúc này đây lực sát thương, quá kém so với lần tàn sát Đại Long bảo đối với Lệ Như Hải.

Bởi vì cuộc chiến Đại Long bảo Đỗ Biến có bảy mươi khẩu pháo, mà bây giờ cũng chỉ có ba mươi khẩu. Tường trại Đại Long bảo chỉ có bảy tám dặm, mà Sơn Hải quan có chừng hai ba mươi dặm.

Còn có một điểm rất trọng yếu, binh sĩ Nữ Chân bất kể là trình độ sức chiến đấu hay là dũng mãnh, đều vượt xa đại quân Lệ Như Hải.

"Giết, giết, giết. . ."

Mặc dù lọt vào vùng sát cổng thành phía trên lựu pháo đánh giết, nhưng những binh sĩ Nữ Chân vẫn không sợ chết chút nào mà xông về phía trước đầu tiên.

Gần chu vi tường thành hai trăm mét

Vùng sát cổng thành bên trong, bốn vạn đại quân Đỗ Biến giương cung cài tên.

"Vù vù vù vù. . ."

Mũi tên như mưa xuống.

Binh sĩ Nữ Chân lại một lần nữa đều ngã xuống đất.

Nhưng cũng tiếc tường thành Sơn Hải quan thực sự quá dài, cho nên những xung phong binh sĩ Nữ Chân tương đối thưa thớt, xác suất trúng tên thấp rất nhiều.

"Ầm ầm ầm. . ."

Một lại một cái thang công thành, chợt đè lên trên tường thành.

Mấy chục đạo cụ, trên trăm cái, mấy trăm cái.

Sau đó, vô số binh sĩ Nữ Chân như là con kiến mà leo lên.

"Rầm ầm. . ."

Trên tường thành đá lăn, ra sức nện xuống.

Gỗ lăn sau khi đốt, thiêu đốt hừng hực, chợt lăn xuống.

Dầu sôi từng nồi một đổ xuống.

Công thành chiến chẳng bao lâu liền tiến vào trạng thái gay cấn.

Phương diện này rất nhiều binh sĩ Nữ Chân vừa mới khai hoá không lâu sau, lúc trước là nhóm dân tộc Tungus (*), tràn đầy sự hoang dã, đối với cái chết lại không có quá nhiều sợ hãi.

(*Mèo Thầy Mo chú thích: Các dân tộc Tungus là một bộ phận gồm khoảng 12 dân tộc tại vùng đông bắc Trung Quốc và phía đông nam Nga. Các dân tộc của nhóm sắc tộc Tungus sử dụng ngôn ngữ thuộc nhóm ngôn ngữ Tungus trong ngữ hệ Aitai. Tên gọi Tungus cũng từ đó mà ra hay nói cách khác, người Tungus là cách để gọi tên nhóm người sử dụng các ngôn ngữ trong thuộc nhóm ngôn ngữ Tungus, ngữ hệ Aitai. Bao gồm Người Evenk, người Even, người Nanai (Hezhen), người Oroch (Nani), người Ulch (Nani), người Mãn, người Ngạc Luân Xuân (Oroqen/Orochon), người Orok (Ulta/ Ulcha), người Nữ Chân (Jurchen-hiện nay dân tộc này không được công nhận tại Trung Quốc mặc dù là dân tộc trong các nhà Tấn, nhà Minh), người Negidal, người Udegeits tại Nga, người Tích Bá (Xibe))

Có chút binh sĩ trên người phát hỏa, trên người bị dầu sôi tưới chín một nửa, vẫn không sợ chết chút nào, điên cuồng mà leo lên.

Phó Hồng Băng vẫn là lần đầu tiên cùng binh sĩ Nữ Chân giao thủ, tức khắc da đầu từng đợt tê dại.

Nàng cũng đã nghe nói qua Nữ Chân đầy vạn không thể địch, lúc trước nàng không tin. Hiện tại xem ra những binh sĩ Nữ Chân rõ ràng rất mạnh, chẳng thua kém mấy Thánh Hỏa quân đoàn lúc đó Lệ Loan Loan thống suất.

"Ầm ầm ầm. . ."

Trên tường thành, đá lăn, gỗ lăn tiếp tục điên cuồng thảy xuống đập, dầu sôi tiếp tục đi xuống văng khắp nơi.

Sau đó, một nhánh lại một nhánh hỏa tiễn bắn xuống.

Vô số binh sĩ Nữ Chân hóa thành người lửa, hai ba mươi dặm tường thành khắp nơi đều có ngọn lửa, khắp nơi đều có khói đặc.

"Giết, giết, giết. . ."

"San bằng Sơn Hải quan, giết sạch chó nhà Ninh!"

Tình cảnh như địa ngục lại không dọa được binh sĩ Nữ Chân, họ vẫn tiếp tục điên cuồng xung phong, điên cuồng xung phong.

Cuối cùng, tre già măng mọc, bọn họ không sợ chết chút nào xung phong leo lên.

Từng binh sĩ Nữ Chân xông lên tường thành.

"Ha ha ha, chó Đại Ninh, ông nội leo lên tường thành, bây giờ các ngươi xong đời, ông nội muốn đem trứng các ngươi sống sờ sờ bóp vỡ, cho các ngươi giống như Đỗ Biến đều trở thành thái giám, ha ha ha ha. . ."

Binh sĩ Nữ Chân xông lên tường thành đã cảm thụ được ánh rạng đông chiến thắng.

Bởi vì bọn họ đối với sức chiến đấu của mình có tuyệt đối chắc chắn, một khi đánh giáp lá cà, bọn họ tất thắng không thể nghi ngờ.

Đối mặt võ sĩ Nữ Chân gầm như dã thú, thành phố ngầm Tuyệt Thế võ sĩ mặt vô biểu tình, rút ra chiến đao, chợt nghênh chiến.

"Rầm!"

Một tiếng vang thật lớn!

Hai đao xen kẽ.

Thân thể cao to võ sĩ thành phố ngầm Tuyệt Thế run một cái, mà võ sĩ Nữ Chân lui về sau hai bước.

Tức khắc, đôi bên cũng ngạc nhiên không gì so được.

Võ sĩ Nữ Chân không thể tin được nhìn đối phương, trước hắn vẫn luôn coi thường binh lính của đế quốc Đại Ninh, lực lượng quá yếu, hơn nữa cũng quá sợ chết, động một chút là chạy tán loạn.

Trước mắt con chó Đại Ninh này, áo giáp hoa lệ như vậy, chắc chắn sợ chết nhất. Thật không ngờ, lại sức chiến đấu mạnh như thế, cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua quân đội đế quốc Đại Ninh mạnh như vậy.

Mà vị võ sĩ thành phố ngầm Tuyệt Thế này cũng vô cùng ngạc nhiên, bọn họ đến từ thành phố ngầm Tuyệt Thế, bởi vì nguyên do năng lượng thế giới khác khá nồng nặc, cho nên thân thể tố chất của bọn họ vượt xa người thế giới bên ngoài, khí lực lớn hơn, gân cốt cứng cáp hơn. Lúc trước bất luận quân đội nào, ối nhất chống lại cùng hắn so với đều kém khá xa.

Mà trước mắt sức mạnh võ sĩ Nữ Chân này, lại cũng mạnh như thế, chẳng qua là kém hơn một chút mà thôi.

Trong nháy mắt, đôi bên chiến đấu muốn bùng nổ.

"Xoẹt xoẹt. . ."

Trong tay chiến đao điên cuồng múa chém, giản đơn mà lại tràn đầy lực sát thương tuyệt đối.

So đấu hoàn toàn là lực lượng, tốc độ, kinh nghiệm chiến đấu.

"Xoẹt!"

Sau năm đao.

Ngực võ sĩ thành phố ngầm Tuyệt Thế, bị hung hăng chém một đao, áo giáp đều bị rạn nứt một lỗ hổng, máu tươi rỉ ra, bị một chút vết thương nhẹ.

Mà võ sĩ Nữ Chân đối diện, trực tiếp bị chặt đứt ngang.

"Ngươi mạnh hơn ta, nhưng cũng chính là mạnh một chút." Võ sĩ Nữ Chân nói, sau đó ngã xuống đất bị mất mạng.

Như vậy một màn, ở hai mươi mấy dặm khắp nơi trên tường thànhđều ở trình diễn.

Dưới tường thành đám người thân vương Đa Ma Cổn, Hoàn Nhan Anh Đồ, Lý Nguyên cũng chị chấn động sâu sắc.

Thân vương Đa Ma Cổn luôn luôn tin tưởng vững chắc võ sĩ Nữ Chân là mạnh nhất, bởi vì bọn họ từ bốn năm tuổi bắt đầu mà bắt đầu học tập chiến đấu, mười mấy tuổi ngay sơn dã trong rừng rậm săn thú, cùng chiến đấu với dã thú. Cùng so với võ sĩ Nữ Chân, quân đội của đế quốc Đại Ninh cũng là con tôm mềm, quân Đỗ Biến cũng tuyệt đối không ngoại lệ.

Nhưng mà thật không ngờ, nhánh quân đội mặc hoa lệ áo giáp của Đỗ Biến này, lại mạnh như thế, so với võ sĩ Nữ Chân còn mạnh hơn.

"Thảo nào lúc trước tên mọi Đỗ Biến có thể quét ngang tây nam, đánh bại mấy chục vạn đại quân Lệ Như Hải." Thân vương Đa Ma Cổn hướng Hoàn Nhan Anh Đồ nói: "Nhánh quân này của hắn, thực sự phi thường cường đại, so với võ sĩ Nữ Chân của ta còn mạnh hơn một chút."

Hoàn Nhan Anh Đồ nói: "Đúng vậy, chúng ta không thể khinh thường anh hùng thiên hạ."

Bên cạnh Lý Nguyên nói: "Thân vương điện hạ, quân Đỗ Biến cho dù cường đại đến đâu, cũng chỉ bất quá chính là ba bốn vạn người mà thôi. Chúng ta có ba mươi vạn đại quân, bọn họ vẫn nhất định sẽ toàn quân huỷ diệt."

Lời này ngược lại không tệ, nếu như không có năm nghìn quân đoàn Biến Dị Cự Lang.

Những võ sĩ Nữ Chân thực sự quá mạnh mẽ, thế cho nên Đỗ Biến đang bố trí phòng ngự, căn bản cũng không dám đem quân đoàn số ba một mình đặt ở một đoạn trên tường thành, mà là để ba thành phố ngầm Tuyệt Thế võ sĩ mang một võ sĩ quân đoàn số ba.

Võ sĩ quân đoàn số ba tuy rằng cũng đã đủ gan dạ, hơn nữa tràn đầy tuyệt đối ý chí chiến đấu, thế nhưng sức chiến đấu từng binh sĩ vẫn chưa đủ, không phải đối thủ võ sĩ Nữ Chân, một khi để cho bọn họ một mình phòng thủ một đoạn tường thành, cục diện kia liền rất nguy hiểm.

Giết, giết, giết!

Võ sĩ Nữ Chân nhảy lên tường thành Sơn Hải quan càng ngày càng nhiều.

Ngay sau đó, binh sĩ Hán quân đầu hàng cũng theo xông lên tường thành.

Hai mươi mấy dặm tường thành Sơn Hải quan, mỗi một mét đều ở đây chém giết, đều đang chảy máu.

Công chúa Ninh Tuyết cũng không ngoại lệ, ở dưới sự bảo vệ mười mấy vú em, nàng cũng múa kiếm chém giết.

Thậm chí ở giữa thời điểm chém giết, trong đầu nàng còn hiện lên một cái ý niệm, sớm biết rằng đêm qua tất nhiên không thể điên cuồng, đem thể lực tiêu hao nhiều như vậy.

Cùng Đỗ Biến thành hôn tới nay, hai người đối với chuyện nam nữ hoàn toàn là ăn tủy biết vị, chỉ cần một có thời gian liền dây dưa cùng một chỗ làm những chuyện kia. Có chút thời điểm rõ ràng đã tắm rửa hoàn tất định bụng không làm gì, kết quả chẳng bao lâu lại dây dưa cùng nhau.

Nhất là công chúa Ninh Tuyết, hoàn toàn là một loại nghiện.

Cho nên Đỗ Biến liền giễu cợt nàng nói một nữ hoàng quốc gia có tính nghiện, trước mắt đem chồng của nàng ép khô, thế cho nên sớm liền bị mất mạng.

Công chúa Ninh Tuyết đã nói trên người Đỗ Biến có một loại mùi vị, đối với nữ nhân mà nói, hoàn toàn là xuân dược nồng nặc, hoàn toàn ức chế không được.

Không sai, công chúa Ninh Tuyết ở lúc chém giết chiến đấu, còn đang suy nghĩ được loại chuyện này.

Mà Phó Hồng Băng tướng quân, thì hoàn toàn là người theo chủ nghĩa độc thân, hết sức chăm chú đầu nhập vào trong chiến đấu.

Lúc này phía trong đầu của nàng chỉ có một ý niệm.

May là chủ quân mang đến Biến Dị Cự Lang quân đoàn, bằng không đế quốc Nữ Chân đừng nói ba mươi vạn, dù cho chỉ có hơn mười vạn, Sơn Hải quan đều nguy hiểm.

Thật sự sức chiến đấu những võ sĩ Nữ Chân rất mạnh.

. . .

Đại Kim đế quốc Thịnh Đô (Thẩm Dương), phòng thí nghiệm bí mật shaman quốc sư.

Vị shaman tổ sư một trăm năm mươi mười tuổi này, đã làm vượt qua một trăm lần thí nghiệm.

Thuần một sắc toàn bộ thất bại.

Một trăm võ sĩ Nữ Chân dùng để thí nghiệm toàn bộ chết đi, hơn nữa chết kiểu này thiên kì bách quái, không ngoài suy đoán đều bị chết vô cùng thảm.

Có đông lạnh thành băng đen.

Có trực tiếp nổ tung.

Bây giờ những shaman đã hoàn toàn hiểu rõ, những Hồng Ma Dịch sau khi rót vào người huyết mạch, sẽ hoàn toàn cải tạo nhân loại, khiến cho lực lớn vô hạn, thân thể bành trướng, cường tráng như là giống như dã thú. Thế nhưng sau gần mấy giây, cả người sẽ hoàn toàn bị nổ tan xương nát thịt.

Mà Hắc Ma Dịch là dùng tới trung hoà áp chế hiệu quả đáng sợ của Hồng Ma Dịch.

Hai loại ma dịch hỗn hợp sau khi hòa tan, mới có thể đạt được cải tạo ma huyết võ sĩ nhưng lại vừa có kết quả không bị nổ tan xương nát thịt.

Thế nhưng, thế nhưng tỉ lệ hai loại ma dịch thật sự là rất khó tìm đến, lẽ ra phải là tuyệt đối 5: 5, nhưng mà trên thực tế dựa theo loại này tỉ lệ hợp với tới ma dược rót vào cơ thể người sau, thì hoàn toàn mất đi tác dụng.

Cho nên, vị shaman quốc sư này đã thử qua một trăm loại tỷ lệ, không hề ngoại lệ đều thất bại, cũng giết chết một trăm võ sĩ Nữ Chân.

Thế nhưng Đại Kim đế quốc hoàng đế Kim Thái Cực không có trách tội chút nào, ngược lại vẫn an ủi nói đừng lo, không nên gấp, những ma huyết võ sĩ là dùng đi đối phó liên hiệp các vương quốc phương Đông, còn có thời gian.

. . .

Chiến trường Sơn Hải quan!

Võ sĩ Nữ Chân nhảy lên tường thành càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.

Vượt qua ba vạn, bốn vạn, năm vạn!

Nhân số đã vượt qua quân phòng thủ Đỗ Biến, đã vượt qua ranh giới cân bằng.

Quân Đỗ Biến phải trang bị thật tốt, cho nên thương vong vẫn luôn nhỏ vô cùng, nhưng chỉ nếu qua tuyến cân bằng, cục diện sẽ trở nên nguy hiểm.

Sáu vạn!

Đây chính là tuyến cân bằng số lượng của địch nhân.

Bốn vạn đại quân của Đỗ Biến, đối mặt sáu vạn võ sĩ Nữ Chân, có thể bảo trì thế hoà, vượt qua số lượng này, sẽ rơi vào hạ phong, thương vong sẽ gia tăng.

Mà nếu như võ sĩ Nữ Chân nhiều hơn chút, toàn bộ phòng tuyến đều có thể trở nên nguy hiểm.

Đỗ Biến năm nghìn Biến Dị Cự Lang quân đoàn vì sao không ngay từ đầu liền xung phong liều chết? Đương nhiên là vì kết quả chiến đấu đạt tối đa.

Nửa chừng công kích, hiệu quả là lớn nhất!

Cái gì là đánh nửa chừng, chính là đem võ sĩ đế quốc Nữ Chân hoàn toàn hút đến trên tường thành Sơn Hải quan, trong lúc nhất thời không cách nào rời khỏi, không cách nào thoát khỏi. Lúc này năm nghìn Biến Dị Cự Lang quân đoàn của Đỗ Biến từ phía sau lưng đánh tới, đại quân Nữ Chân sẽ thấy cũng vô pháp toàn thân trở lui.

Bảy vạn!

Tám vạn!

Đại quân đế quốc Nữ Chân nhảy lên tường thành Sơn Hải quan càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.

Phó Hồng Băng, Lý Lăng, công chúa Ninh Tuyết ba người suất lĩnh bốn vạn đại quân phòng tuyến, đã tràn ngập nguy cơ.

"Thắng!" Lý Nguyên hưng phấn nói.

Đa Ma Cổn gật đầu.

Quả thực thắng!

Cây cân đã hoàn toàn nghiêng về một phía.

Đối mặt gấp đôi kẻ địch, bốn vạn quân phòng thủ Đỗ Biến đã không chịu nổi.

Kế tiếp tất cả liền giao cho thời gian, chỉ cần đến một cái thời gian, toàn bộ phòng tuyến Sơn Hải quansẽ giống như một sợi dây đàn căng thẳng đến cực độ, trực tiếp rạn nứt, hoàn toàn tan vỡ.

Cho đến lúc này, đại quân Nữ Chân sẽ như thủy triều dũng mãnh vào quan nội.

Lý Nguyên cười to nói: "Bây giờ coi như là thiên thần hạ phàm, cũng không sửa đổi được Đỗ Biến bại cục, cũng không sửa đổi được vận mệnh Sơn Hải quan thất thủ."

"Đỗ Biến lại nói chỉ cần có hắn ở Sơn Hải quan cũng sẽ không đình trệ, kinh thành cũng sẽ không thất thủ, đế quốc Đại Ninh cũng sẽ không diệt vong, rõ ràng hoang đường buồn cười a!" Lý Nguyên cười to: "Bây giờ quân đội của hắn nhất định thất bại diệt vong, ta chỉ kinh ngạc một chút, Đỗ Biến sẽ bỏ trốn mất dạng, hoặc chết trận sa trường nhỉ?"

Sau đó, Lý Nguyên hướng thân vương Đa Ma Cổn nói: "Thân vương điện hạ, nếu như Đỗ Biến đầu hàng, ngài có nhận hay không?"

Thân vương Đa Ma Cổn nhớ lại một hồi, lắc đầu nói: "Không nhận, người này nắm không rõ!"

Lý Nguyên nói: "Ta cũng vậy nghĩ như vậy, hắn bại vong đã trở thành kết cục đã định. Thân vương điện hạ nếu là tự mình chém xuống sọ đầu của hắn, cũng là vinh dự cho hắn."

Thân vương Đa Ma Cổn giơ lên lệnh kỳ nói: "Toàn quân áp lên, đem hết toàn lực, trong một canh giờ kết thúc chiến đấu, công chiếm Sơn Hải quan!"

Theo ông ta ra lệnh một tiếng, hơn mười vạn đại quân còn dư lại điên cuồng mà hướng tường thành Sơn Hải quan đánh tới.

Thân vương Đa Ma Cổn thích chơi trò này.

Ngay từ đầu, tầng tầng tăng người, đem kẻ địch thúc ép đến mức tận cùng tuyệt vọng, cuối cùng dốc hết tất cả lực lượng, một kích càn khôn, quyết định đem kẻ địch hoàn toàn chém tận giết tuyệt.

Lúc này, hai mươi mấy dặm tường thành Sơn Hải quan gần như nhìn không thấy màu sắc lúc đầu, hoàn toàn bị một phần thuỷ triều đen bao trùm.

Dưới thành lúc trước, hơn mười vạn đại quân Nữ Chân, chính đang điên cuồng đi lên leo lên.

Trên tường thành, tám chín vạn đại quân đang cùng bốn vạn đại quân của Đỗ Biến điên cuồng chém giết.

Tiếng giết rung trời!

Nhìn qua, cục diện nguy như xếp trứng.

Đây là bởi vì Đỗ Biến dã tâm quá lớn, mưu toan một tiêu diệt một lượt ba mươi vạn đại quân.

Lợi dụng tường thành Sơn Hải quan cùng bốn vạn quân phòng thủ, đem ba mươi vạn đại quân kẻ địch toàn bộ thu hút về.

Bây giờ, hoàn thành cái mục tiêu này, kẻ địch hoàn toàn tiến vào phân nửa, sẽ cũng vô pháp thuận lợi toàn thân trở lui.

Đa Ma Cổn (Dorgon) nói: "Kẻ địch xong rồi!"

Lý Nguyên nói: "Đỗ Biến xong rồi, ta lúc này đặc biệt chờ mong muốn xem đến khuôn mặt của hắn, khuôn mặt thảm bại không ai bì sẽ ra sao."

Nhưng mà vào lúc này. . .

Phía sau giống như một cơn lốc thổi qua đây.

Đa Ma Cổn, Hoàn Nhan Anh Đồ đều là cao thủ, bản năng cảm thấy một khí tức nguy hiểm trí mạng.

Không khỏi nhìn lại.

Tức khắc, hoàn toàn không thể tin được hai mắt của mình, hoàn toàn cũng hít một hơi khí lạnh.

Trên cái thế giới này, còn có kỵ binh nhanh như vậy?

Thủy triều bóng tối là cái gì? Địa ngục cuồng triều à?

Đỗ Biến suất lĩnh năm nghìn Ma Lang Biến Dị quân đoàn từ phía sau lưng, điên cuồng cuốn tới.

Tốc độ nhanh đến trình độ cao nhất!

Tốc độ xung phong của kỵ binh bình thường, cũng chính là ba bốn mươi cây số một giờ mà thôi.

Mà đám Biến Dị Cự Lang này có tốc độ xung phong đạt tới kinh người một trăm cây số giờ.

Chân chính nhanh như chớp.

Đa Ma Cổn, Hoàn Nhan Anh Đồ gần như không cách nào hít thở.

Đây, là vật gì vậy?

Sói?

Trên thế giới lại có sói không lồ như vậy, cao bảy tám thước, dài mười bốn thước, hoàn toàn vượt qua chiến mã.

Hơn nữa, những con sói này trên người không có một cọng lông, chỉ có vảy màu đỏ sậm.

Hai tròng mắt đỏ như máu, trên cổ mọc đầy gai ngược đáng sợ.

Năm nghìn Biến Dị Cự Lang xung phong nhào tới, vốn nên trời long đất lở, đại địa run rẩy.

Thế nhưng cũng không có, ngược lại có vẻ có chút im hơi lặng tiếng.

Thân vương Đa Ma Cổn lạnh lùng nói: "Đại quân xoay người, kết trận, kết trận!"

Lúc này hai mươi mấy vạn đại quân, đã toàn bộ bị hút đến phía dưới lẫn trên tường thành Sơn Hải, phía sau quân trận chỉ có chính là bốn vạn quân đội mà thôi.

Ở phía dưới mệnh lệnh thân vương Đa Ma Cổn.

Bốn vạn đại quân ra sức kết trận, vẫn là trận con nhím.

Một bên dùng khiên làm thành bức tường chắn, vô số trường thương từ trong khe hở giữa tấm khiên đâm ra.

Biến Dị Cự Lang quân đoàn tốc độ quá quá kinh người.

Hơn nữa càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh.

Sau cùng tốc độ xung phong, lại đạt tới kinh người ba mươi mét mỗi giây.

Một nghìn mét.

Năm trăm mét.

Không mét!

Ở trong ánh mắt kinh hãi mấy vạn đại quân Nữ Chân.

Nhánh quân đoàn Biến Dị Cự Lang đáng sợ, trong nháy mắt liền vọt tới trước mắt!

Sau đó. . .

Sau đó cái gì cũng không!

Tất cả tan rã!

Chính là trận con nhím của bốn vạn người, muốn ngăn trở năm nghìn Biến Dị Cự Lang, hoàn toàn là mơ mộng hão huyền.

Những Biến Dị Cự Lang, mỗi một con nặng gần hai tấn, ở tốc độ ba mươi mét mỗi giây.

Lực thế năng xung phong, hoàn toàn là vô cùng kinh người.

Hơn nữa xương cốt của những Biến Dị Cự Lang, vảy cũng cứng không gì so được, có thể chống đỡ lực đánh kinh người.

"Ầm ầm ầm rầm. . ."

Dễ dàng, trực tiếp đem binh sĩ Nữ Chân đụng nát.

Không phải đánh bay, mà là trực tiếp đụng nát.

Sau đó, trực tiếp nghiền ép dầy xéo đi tới.

Trực tiếp cày xuống.

Bất kể là bị giẫm lên, hay bị nghiền ép giẫm lên, toàn bộ chết không toàn thây.

Biến Dị Cự Lang tràn ngập ham muốn chiến đấu xảy ra biến hóa cực lớn, móng vuốt bọn chúng càng thêm sắc bén kinh người, chạy trốn giẫm ở trên người địch nhân, móng vuốt dễ dàng đem thân thể của bọn họ rạch ra.

Ngắn ngủi mấy phút bên trong!

Nốn vạn đại quân Nữ Chân này hoàn toàn tan vỡ.

Năm nghìn Biến Dị Cự Lang không ngừng thế xung phong chút nào, trực tiếp vọt tới dưới trước thành Sơn Hải quan.

Sau đó, bắt đầu thịnh yến chúng nó chân chính chém giết.

Mồm, móng vuốt, thân thể chúng nó cũng là vũ khí kinh người,

Tăng tốc xong, trực tiếp đem binh sĩ Nữ Chân xung phong bay ra ngoài.

Hàm răng sắc nhọn, dễ dàng đem kẻ địch cắn đứt cái cổ.

Móng vuốt bén ngót, dễ dàng xé mở bụng bọn họ, móc ra ngũ tạng lục phủ.

Không hề nghi ngờ, Nữ Chân võ sĩ là dũng cảm, trừ ngay từ đầu sau khi khiếp sợ, lại đều rút ra chiến đao, chém những Biến Dị Cự Lang, dùng cung tên bắn vào.

Thế nhưng, vảy, xương, cơ bắp của những Biến Dị Cự Lang đều cứng chắc kinh người.

Cung tên bắn ở trên người tụi nó, chỉ lưu lại một chỗ lõm nho nhỏ, chảy một chút máu mà thôi, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì.

Chiến đao chém vào trên người bọn chúng, có thể trực tiếp bổ ra vảy, tứa máu thịt, nhưng tối đa chỉ có thể sâu vào nửa tấc mà thôi.

Hơn nữa mỗi một sĩ binh có thể nhìn trúng Biến Dị Cự Lang lần đầu tiên, tuyệt đối không có cơ hội chém lần thứ hai, bởi vì chỉ trong nháy mắt, ngươi đã bị nó xé nát.

Những Biến Dị Cự Lang dù cho trên người máu tươi nhễ nhại, thế nhưng sức chiến đấu không tổn hại chút nào, hơn nữa càng đánh càng mạnh, càng ngày càng hung tàn!

Binh sĩ Nữ Chân dưới tường thành, từng đợt mà chết đi.

Hơn nữa đáng sợ ở chỗ, những Biến Dị Cự Lang bắt đầu dọc theo thang công thành leo lên tường thành Sơn Hải quan.

Chúng nó còn có thể chia ra!

Hơn một ngàn Biến Dị Cự Lang xông lên đầu tường Sơn Hải quan.

Tức khắc, áp lực quân phòng thủ Sơn Hải quan của Đỗ Biến giảm đi.

Trên thực tế, quân Đỗ Biến cũng bị những Biến Dị Cự Lang kinh ngạc sững sờ, nhìn thấy chúng nó xông lên tường thành, còn lo lắng chúng nó địch ta chẳng phân biệt được, cuối cùng những Biến Dị Cự Lang càng giống như là dị thú, để cho bọn họ nhớ lại hình ảnh đại chiến dị thú ở thành phố ngầm Tuyệt Thế.

Nhưng mà, bọn họ quá lo lắng.

Những Biến Dị Cự Lang xông lên tường thành sau đó, chuyên sát binh sĩ Nữ Chân, không chỉ đối với quân Đỗ Biến chẳng làm tổn thương, hơn nữa còn hiểu được yểm hộ, phối hợp tác chiến.

Quân đội dưới trướng Đỗ Biến hoàn toàn không thể tin được hết thảy trước mắt, những biến dị cự lang, lại nhạy bén như thế.

. . .

Trên một ngọn núi nhỏ, thân vương Đa Ma Cổn, thân vương Hoàn Nhan Anh Đồ, Lý Nguyên nhìn thấy hết chuyện này, hoàn toàn kinh ngạc sững sờ!

Đỗ Biến từ nơi nào tìm được quân đoàn sói vậy?

Đây, đây hoàn toàn là dị thú a!

Đỗ Biến dựa vào cái gì có thể tìm tới dị thú quân đoàn, hơn nữa còn được bọn chúng thuần phục?

Lý Nguyên đố kỵ muốn điên!

Thân vương Đa Ma Cổn toàn thân lạnh lẽo, tứ chi run rẩy.

Đây, đây là sắp thất bại?

Lại phải thất bại?

Đỗ Biến thật độc ác!

Hắn ngay từ đầu không có phóng xuất đám quân đoàn Biến Dị Cự Lang này, chính là vì đem một lưới bắt hết, chém tận giết tuyệt?

Bây giờ, gần như tất cả đại quân đều bị quấn ở trên dưới Sơn Hải quan, gần như không cách nào toàn thân trở lui.

Mà Lý Nguyên cũng gần như muốn tuyệt vọng!

Tại sao phải như thế?

Đỗ Biến rõ ràng sẽ phải bại vong mà.

Thế nào trong nháy mắt, hắn lại nghịch chuyển a? Lại muốn thắng thật lớn, lại muốn sáng tạo thần tích.

Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì a?

Gã hoàn toàn từ thiên đường rơi vào địa ngục.

. . .

Mà lúc này trên mặt biển!

Một chiếc chiến hạm tiếp cận Sơn Hải quan, chiến hạm cỡ lớn.

Phía trên bay phất phới cờ của liên hiệp các vương quốc phương Đông.

Chiếc quân hạm này cùng chiến hạm liên hiệp các vương quốc phương Đông đều không giống nhau, phía trên cũng viền được áo giáp.

Mà chỗ không giống nhất, còn có đạn pháo.

Đây là chiến hạm mẫu mới nhất liên hiệp các vương quốc phương Đông.

Phương Kiếm Chi con của Phương Trác đứng ở trên boong thuyền, lạnh giọng nói: "Thiểu quân quả nhiên thần cơ diệu toán, ngài nói cuộc chiến Sơn Hải quan sẽ có nghịch chuyển, hắn quả nhiên tìm được quân đoàn bí mật của Hoàng Kim đại đế."

"Đỗ Biến, ngươi ở Bắc Minh kiếm phái trốn khỏi một kiếp. Bây giờ ngươi lại muốn đắc ý hả, ngươi cảm thấy đai chiến Sơn Hải quan ngươi lại muốn thắng thật lớn, lại muốn sáng tạo kỳ tích, lại muốn trở thành cứu tinh của đế quốc Đại Ninh sao?"

"Nằm mơ, ngươi xuân thu đại mộng. Thiểu quân điện hạ đã coi là trong ngươi nghịch chuyển, cho nên phái tới chiếc chiến hạm vẫn còn thí nghiệm này, ngươi xong rồi, quân đội của ngươi xong đời, Sơn Hải quan của ngươi chấm dứt!"

Khoảng cách Sơn Hải quan còn có hơn một nghìn mét.

Phương Kiếm Chi chợt hét lớn: "Nổ súng!"

"Rầm rầm ầm. . ."

Mấy chục khẩu hạm pháo nổ súng.

Mấy chục băng đạn pháo hướng Sơn Hải quan bắn.

Sau khi rơi xuống đất!

"Rầm rầm ầm. . ."

Xảy ra nổ long trời lở đất.

Những đạn pháo, lại sẽ nổ tung?

Lựu đạn? Hơn nữa còn là lựu đạn uy lực kinh người?

Liên hiệp các vương quốc phương Đông có nền quân sự khoa học kỹ thuật lại đứng ở vị trí tiên phong toàn thế giới sao?

"Nã pháo!" Phương Kiếm Chi hét lớn: "Đem tường thành Sơn Hải quan bắn nổ!"

"Vù vù vù vù. . ."

Lại một vòng pháo kích, đạn pháo sau khi rơi xuống đất, lại là nổ long trời lở đất.

Đỗ Biến hoàn toàn biến sắc!

Hắn hoàn toàn thật không ngờ, ngay đại quân Nữ Chân muốn hoàn toàn thất bại thảm hại, liên hiệp các vương quốc phương Đông sẽ ép buộc chen vào một chân, hơn nữa phái ra chiến hạm mạnh mẽ như vậy?

Nếu để pháo liên tục đánh, tường thành Sơn Hải quan liền nguy hiểm.

"Nã pháo!" Phương Kiếm Chi rống to hơn.

Hạm pháo lại hung mãnh bắn tới.

"Đỗ Biến, hủy diệt đi, run rẩy đi!"

"Ở trước mặt pháo cải tiến Liên hợp đế quốc phương Đông chúng ta, quân đội của ngươi cái gì cũng không, Sơn Hải quan của ngươi sẽ chờ bị hoàn toàn tan tành đi."

"Quân đội của ngươi, sẽ chờ hoàn toàn hủy diệt đi!"

Phương Kiếm Chi hét lớn!

Mà ngay lúc ấy!

Cách đó không xa tại một cái vực dưới đáy biển, con bạch tuộc dị thú khổng lồ chợt giật mình tỉnh giấc.

Bất an, phẫn nộ!

Nó là chúa tể cái vùng biển này, lại có quái vật lớn xông vào.

Đơn giản là tự tìm đường chết.

Hơn nữa dường như chủ nhân ở cách nơi này không xa, con quái vật lớn trên biển này chẳng lẽ là kẻ địch chủ nhân, vậy đáng chết hơn nữa!

Quái thú bạch tuộc mở ra vô số mắt, hung mãnh trương khai tất cả xúc tu, tức khắc cả người vô cùng lớn, đường kính vượt qua mấy trăm mét kinh người.

Sau đó, siêu cấp quái thú bạch tuộc dưới đáy biển, hướng hạm đội liên hiệp các vương quốc phương đông bơi tới thật nhanh.

. . .

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng, cảm ơn mọi người!

Bạn đang đọc Thái Giám Võ Đế của Cao Điểm Trầm Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.