Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biểu Diễn Hoa Lệ, Tông Sư Và Công Chúa Cùng Kinh Hãi

2327 chữ

Công chúa Ninh Tuyết nói: "Nói cách khác, hai ngày sau ngài sẽ phải đuổi hắn đi?"

Nhưng vào lúc này bên ngoài vang lên giọng Đỗ Biến: "Ta yêu cầu gặp đại tông sư."

Ninh Tông Ngô không để ý tới, tiếp tục nói cùng công chúa.

"Có lẽ là ý trời, ta cho Đỗ Biến năm ngày nắm giữ 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, hai ngày sau vừa lúc kỳ hạn đến. Mà khi đó, vừa vặn công chúa điện hạ nhận được ý chỉ hồi kinh, cũng là thời khắc ta khôi phục tự do, đây không phải là ý trời vậy là cái gì?"

Công chúa Ninh Tuyết tức khắc có chút không biết nói gì, vị đại tông sư này thật đúng là không có lòng a, dĩ nhiên ăn hiếp thế này một tiểu thái giám đáng thương như vậy. Biết rất rõ ràng 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 không thích hợp đàn ông lớn tuổi học, hơn nữa hiện nay tiến độ kỷ lục học tập nhanh nhất vẫn nàng lập nên, cũng ước chừng tốn mười chín ngày, hôm nay hắn dĩ nhiên chỉ cho Đỗ Biến năm ngày, đây không phải là bẫy người là cái gì?

Công chúa Ninh Tuyết nói: "Lý Văn Hủy công công cùng ta có nhân tình, mời thầy Ninh khi đuổi tiểu thái giám này trở về, nói năng hòa hoãn một số, không nên quá nghiêm khắc, cũng không cần ảnh hưởng tiền đồ của hắn."

"Công chúa hiểu rõ nhân tâm." Ninh Tông Ngô nói: "Bất quá Lý Văn Hủy vốn không nên đối với Đỗ Biến này ôm kỳ vọng, cái tiểu thái giám này ở phương diện khác cái này Đỗ Biến vô cùng xuất sắc, thế nhưng võ đạo thiên phú có thể nói là rối tinh rối mù, bản chất không nên tập võ, phải chuyên tâm văn đạo mà thôi."

Tiếp tục Ninh Tông Ngô ngửa mặt lên trời thở dài nói: "Vây ở Quảng Tây sơ sơ ba năm, ta cuối cùng có thể đi vân du tứ hải, cuối cùng có thể thực hiện chuyến đi thật xa mà ta từng mơ ước bấy lâu. Cuối cùng cũng có thể buông xuống hết tất cả những trói buộc bên người."

Công chúa Ninh Tuyết đối với lập trường tiêu cực đại tông sư không đồng ý, thế nhưng vô cùng thấu hiệu, vị lão nhân này vì nàng, vì hoàng thất đã nỗ lực quá nhiều.

Mà nhưng vào lúc này, ngoài cửa vang lên giọng của lão bộc.

"Đỗ Biến, ngươi không thể đi vào."

Đỗ Biến nói: "Ta nhất định phải nhìn thấy đại tông sư."

Sau đó, chính hắn cứ sấn sấn đến.

Lão bộc nói: "Không được, lại chuyện trọng yếu cũng không được, đại tông sư có khách quý."

Đỗ Biến nói: "Đại tông sư, chương trình học võ đạo của ta có tiến bộ, hiện tại có thể cho ngươi xem."

Lão bộc nói: "Vậy thì ngày mai làm lại."

Ninh Tông Ngô nghe thế cái, cảm thấy cứ nói trước để chấm dứt ý muốn tập võ của Đỗ Biến cũng không sai, thế là hướng ra phía ngoài hô: "Để cho hắn vào đi."

Khi lão bộc bên ngoài cho vào, Đỗ Biến đi đến.

Cùng lúc đó, công chúa Ninh Tuyết rút vào phòng trong.

Lúc học tập với Ninh Tông Ngô, nàng gần như chưa từng thấy qua bất luận người ngoài nào, thậm chí cùng Phương Kiếm Chi Viên Đình cũng gần như không có gặp, cho nên đương nhiên cũng sẽ không cùng Đỗ Biến gặp mặt.

Tuyệt đối không phải là bởi vì xem thường, mà là bởi vì nàng hiện tại vào trạng thái lưu vong giam cầm.

. . .

Đỗ Biến sau khi đi vào nói: "Đại tông sư nói cho ta hạn thời gian năm ngày để trong hoàn thành 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, luyện tập trong đó ta phát hiện ngài chơi khăm ra. Bộ công pháp này tuy rằng tuyệt diệu, nhưng chỉ thích hợp thiếu niên mười lăm tuổi trở xuống luyện tập, ta đã mười tám tuổi, nhưng thật ra là không thích hợp luyện tập."

Ninh Tông Ngô mặt không đỏ tim không đập mạnh nói: "Không sai, hơn nữa ta không ngại nói cho ngươi biết. Hiện nay học 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 kỷ lục nhanh nhất là mười chín ngày. Nếu lời đã nói ra, ta cũng nói thật cho ngươi biết, hai ngày sau ta liền muốn vân du tứ hải đi. Sáng sớm ngày mai thì liền Quế Lâm đi, ngươi không thích hợp luyện võ, tiếp tục hao tổn chẳng qua là lãng phí thời gian. Hai ngày này ngươi luyện 《 Hình Ý Kiếm Pháp 》 cũng chẳng ra gì, để cho người ngoài nhìn thấy chỉ biết cười cợt Ninh Tông Ngô ta."

Đỗ Biến nói: " Thời gian kỷ lục hoàn thành《 Dịch Cân Nhu Thuật 》là mười chín ngày, ngài cho ta kỳ hạn là năm ngày, mà khoảng cách ta bắt đầu học 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 mới trôi qua ba ngày đúng không?"

"Đúng." Ninh Tông Ngô nói: "Nhưng còn lại hai ngày cũng không có cần thiết lãng phí, ngày mai ngươi lại trở về đi."

Đỗ Biến không nói hai lời, nói thẳng: "Vậy ngài nhìn kỹ, ta có phải thích hợp luyện võ hay không?"

Dưới ánh trăng phía dưới, Đỗ Biến bắt đầu xuất ra 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》.

Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai, chiêu thứ ba. . .

Dịch Cân Nhu Thuật này rất giống yoga tốc độ nhanh, độ khó lớn hơn nhiều, gần như mỗi một chiêu đều đang thử thách cực hạn của gân mạch và sự cân bằng, khiêu chiến lực đàn hồi của gân mạch xương cốt bắp thịt.

Hơn nữa so với yoga của Thiên Trúc, động tác cũng ưu mỹ rất nhiều.

Một khi nắm giữ khẩu quyết, mỗi một chiêu biểu diễn ra đều đẹp không sao tả xiết, giống như chuyển động của loài chim.

Đại tông sư này thiệt lợi hại, bộ 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 mặc dù là công pháp cơ bản, nhưng tuyệt đối là bí tịch tăng lên nhanh nhẹn lực vô thượng.

Mà lúc này Đỗ Biến biểu thị mỗi một chiêu thì là tuyệt đối chính xác, tràn đầy lực lượng cùng tốc độ mỹ cảm.

Lúc thấy chiêu thứ ba, Ninh Tông Ngô đã có chút kinh ngạc, vừa vặn ba ngày thì hoàn thành ba chiêu, thế này cũng đặc biệt giỏi.

Nhưng mà Đỗ Biến vẫn ở chỗ cũ tiếp tục, chiêu thứ tư, chiêu thứ năm, chiêu thứ sáu. . .

Sau khi thấy được, đôi mắt của đại tông sư Ninh Tông Ngô đã hoàn toàn trợn to, một lần chớp mắt cũng không có.

Bước tiếp theo, hắn càng là gần như nín thở, hoàn toàn không dám tin nhìn một màn này.

Chiêu thứ bảy, chiêu thứ tám, chiêu thứ chín, chiêu thứ mười. . .

Sau một chút, Đỗ Biến đã biểu diễn toàn bộ《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, hoàn chỉnh mười chiêu, một chiêu không kém, tuyệt đối chính xác.

. . .

Đại tông sư Ninh Tông Ngô thực sự không thể tin được hai mắt của mình, mãi cho đến khi mắt đặc biệt khô khốc, mới nháy mắt giật mình.

Một kỳ tích, đột nhiên như vậy mà xảy ra, không có một chút điểm chuẩn bị cùng dự liệu a.

Lúc này chuyện gì xảy ra?

Tiểu thái giám phá vỡ kỷ lục học 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》, trực tiếp từ mười chín ngày rút ngắn đến ba ngày, ba ngày khiến người ta vô cùng khiếp sợ, ba ngày khiến người ta hoàn toàn không thể tin được.

Đột phá này cũng không tránh khỏi quá mạnh đi.

Giống như kỷ lục thế giới chạy một trăm mét là 9 giây 58, nếu như ngươi tăng tới 9 giây 39 vậy còn coi là bình thường. Nhưng ngươi trực tiếp tăng lên tới 5 giây, như vậy sẽ làm tất cả mọi vận động viên hoài nghi nhân sinh, né khỏi hạng mục này.

Ninh Tông Ngô gần như tạm thời tắt tiếng, bởi vì điều này thật sự là quá không phù hợp lẽ thường a.

Mà đôi mắt của công chúa Ninh Tuyết trong phòng cũng sáng lên to lớn khi nhìn thấy một màn không thể tin nổi này.

Kỷ lục nàng sáng lập bị phá vỡ, lại còn do cái tên Đỗ Biến nàng từng cho là đáng thương phá vỡ, hơn nữa còn trực tiếp tăng hơn sáu lần.

Nàng dĩ nhiên không phải đố kỵ a, với công chúa hoàng thất, nàng ước gì có càng nhiều thiên tài trung thành với hoàng thất thì càng tốt.

Nhưng, cái này cũng không tránh khỏi quá khoa trương đi, lẽ nào biệt danh thiên tài này của nàng lại kém như vậy?

Đương nhiên suy nghĩ cho kỹ về công chúa điện hạ, nàng vẫn cực độ trâu bò. Thời gian mà Đỗ Biến ở trong giấc mộng học 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 cũng tầm tầm hai tháng, vượt xa mười chín ngày của nàng, cho nên nàng vẫn giữ vững kỷ lục.

Chỉ bất quá vị công chúa điện hạ này sao biết biết Đỗ Biến dựa vào mộng cảnh bàn tay vàng a?

Ước chừng một lúc lâu, Ninh Tông Ngô nói: "Đỗ Biến, ngươi trước kia là không phải từng học qua 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 a? Dù sao Đông xưởng các ngươi thần thông quảng đại, được môn công pháp này cũng không khó khăn."

Ninh Tông Ngô phải nghĩ như vậy a, bởi vì ba ngày học tập xong 《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 thật sự là quá lật đổ nhận thức của hắn, hắn phải tìm được một giải thích hợp lý a.

Đỗ Biến không có giải thích, nói: "Đại tông sư, ngài yêu cầu ta đây mười tám ngày bên trong hoàn thành chương trình học nhanh nhẹn. Trong một hơi thở đâm ra mười kiếm, hơn nữa mỗi một kiếm đều đã trúng một điểm mục tiêu đồng nhất đúng không?"

Ninh Tông Ngô gật đầu.

Đỗ Biến lại nói: "Ba ngày lúc trước ngươi khảo nghiệm qua thành tích của ta, trong một giây ta chỉ đâm ra ba kiếm, hơn nữa tiêu điểm đặc biệt tán loạn đúng không? Cái thành tích này ta cuối cùng không phải giả giả vờ kém đi?"

"Là thật, nếu như ngươi giả vờ chạy không khỏi con mắt của ta." Ninh Tông Ngô nói: "Thiên phú nhanh nhẹn của ngươi đặc biệt kém, so với thường nhân còn muốn kém hơn."

Đỗ Biến nói: "Ngài cùng nghĩa phụ ta lập được ước định, trong mười chín ngày nếu ta hoàn thành chương trình học nhanh nhẹn, ngài sẽ hết sức chuyên chú dạy ta, bằng không đem ta đuổi về học viện Yêm Đảng đúng không?"

Ninh Tông Ngô gật đầu, kinh ngạc nhìn Đỗ Biến, hắn muốn làm gì a? Sẽ không phải là. . .

"Kia mời ngài lại một lần nữa nhìn kỹ." Đỗ Biến nói.

. . .

Sau đó, Đỗ Biến xuất ra một tờ giấy trắng dính vào trên vách tường, sau đó đứng thẳng cách tờ giấy trắng bảy thước, trong tay cầm mộc kiếm.

Hít một hơi thật sâu, sau đó mộc kiếm trong tay như tia chớp đâm ra.

"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt. . ."

Thời gian một giây rất nhanh kết thúc!

Đỗ Biến đâm ra mười bốn kiếm, hơn nữa mỗi một kiếm đã đâm vào cùng một điểm!

Mười bốn kiếm kinh người, tốc độ nhanh như chớp!

Người bình thường gần như đã nhìn không rõ ràng lắm, nhưng đối với đại tông sư Ninh Tông Ngô mà nói, Đỗ Biến đâm ra mỗi một kiếm hắn cũng nhìn thấy rõ ràng.

Tinh chuẩn hoàn toàn không chê vào đâu được.

Ngày hôm nay, màn biểu diễn hoa lệ của Đỗ Biến kết thúc, chân chính huấn luyện 72 tiếng đồng hồ, làm màu hai phút.

Bên trong viện lại là một mảnh lặng như tờ!

Ngay cả hô hấp của đại tông sư Ninh Tông Ngô đã ngừng lại rồi.

Thần kinh của hắn thậm chí đã tê dại, cái này. . . Cái này thật không thể tưởng tượng nổi a, cái này thật là đáng sợ a!

Học sinh bình thường học viện Yêm Đảng hoàn thành chương trình học nhanh nhẹn muốn ước chừng mấy tháng, hắn yêu cầu Đỗ Biến hoàn thành trong mười tám ngày, đây đã là nhiệm vụ bất khả thi, hoàn toàn là hắn đang đùa giỡn con nít, bẫy người ta.

Nhưng mà. . . Tiểu thái giám trước mắt này, vừa vặn ba ngày thì hoàn thành.

Vừa vặn ba ngày, hắn không chỉ hoàn thành luyện tập bí tịch《 Dịch Cân Nhu Thuật 》 , mà còn đem toàn bộ chương trình nhanh nhẹn đã học xong.

Ngày chó má a, ta đã còn chưa có bắt đầu dạy, ngươi cũng đã học xong, thiên tài đều không nói quy củ à?

Là thế giới này biến hóa quá nhanh? Hay là. . . Tiểu thái giám trước mắt này không phải người?

Cái này, điều này sao có thể a? Hắn yêu nghiệt đến trình độ này, để cho người khác sống thế nào a?

Đây cũng không phải là kỳ tích, mà là làm kinh sợ thì đúng hơn?

. . .

Mèo Thầy Mo: Cầu đậu, cầu bạc, cầu vote 9-10 nha :3

Bạn đang đọc Thái Giám Võ Đế của Cao Điểm Trầm Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.