Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thông Thiên Ma Công

Phiên bản Dịch · 1083 chữ

- Chia binh hai đường đi!

Thấy Dương Nghiên và Phong Thần xung đột càng ngày càng nghiêm trọng, đột nhiên Liễu Như Tân mở miệng nói.

- Phong sư đệ và Đinh sư huynh trở về tông môn, trên đường nếu gặp được những đệ tử ngoại môn khác, có thể mượn tín phù của bọn hắn cầu cứu, ta và Dương sư huynh tiếp tục thâm nhập, nhìn xem có thể gặp phải trưởng lão hay sư huynh nội môn hay không, nghĩ biện pháp cứu viện Bạch sư đệ.

So với Dương Nghiên kích động, Liễu Như Tân tỉnh táo hơn rất nhiều, loại vấn đề này là tranh không ra kết quả. Việc quan hệ sinh tử, mặc cho Dương Nghiên giận như thế nào, chỉ sợ cũng sẽ không để Phong Thần thay đổi chủ ý! Đã như vậy, còn không bằng tách ra, có lẽ còn có thể gia tăng thêm một chút hi vọng cứu Bạch Nhạc về.

Đương nhiên, ở sâu trong nội tâm, Liễu Như Tân cũng minh bạch, chỉ sợ Bạch Nhạc đã dữ nhiều lành ít, cho dù tìm được trưởng lão tông môn, tối đa cũng chỉ là báo thù cho Bạch Nhạc mà thôi.

- Cứ làm như thế đi.

Không đợi Dương Nghiên trả lời, Đinh Tuấn liền mở miệng phụ họa.

Cho dù đối với Bạch Nhạc cũng ôm mấy phần cảm kích và áy náy, nhưng người đều là hiện thực, cái gì cũng không trọng yếu bằng tính mạng của mình, thật vất vả có Liễu Như Tân mở miệng, tự nhiên phải mượn sườn núi hạ con lừa.

Kể từ đó, có thể nói ngoại trừ Dương Nghiên, ba người khác đều đã đạt thành nhận thức chung, tự nhiên là quyết định như vậy.

Sau khi Đinh Tuấn cùng Phong Thần rời đi, đám người Dương Nghiên lại đợi khoảng nửa canh giờ, lúc này mới cẩn thận trở về chỗ trước đó bị bắt.

Chỉ là giờ phút này bên trong đâu còn có cái bóng của Âm Dương Quỷ Đồng và Bạch Nhạc.

... ... .....

Bóng đêm hàng lâm, ngồi ở dưới một thân cây, Bạch Nhạc mới xem như có thời gian nghỉ ngơi và suy tính.

Đi theo Âm Dương Quỷ Đồng di chuyển một ngày ở trong núi, tung tích của Côn Ngô Kiếm tự nhiên là không có khả năng tìm được, ngược lại đụng phải không ít Yêu thú. Đương nhiên, đối với Âm Dương Quỷ Đồng mà nói, cái này căn bản không có khó khăn, thậm chí không có tự mình xuất thủ, mấy quỷ đồng đã nhẹ nhõm giải quyết.

Trong thời gian này, kỳ thật cũng có vài cơ hội gặp thoáng qua người của Linh Tê Kiếm Tông, đáng tiếc căn bản không cho Bạch Nhạc cơ hội nói chuyện với đối phương, Âm Dương Quỷ Đồng đã trực tiếp mang theo Bạch Nhạc tránh đi.

Càng hỏng bét là, Bạch Nhạc phát hiện, những ma khí thâm nhập vào trong cơ thể hắn kia, lại như giòi trong xương, không ngừng ăn mòn thân thể cùng linh lực của hắn, tiếp tục như vậy, tình huống sẽ càng ngày càng hỏng bét.

Âm Dương Quỷ Đồng ẩn thân ở trong nhánh cây, Bạch Nhạc thậm chí không nhìn thấy thân ảnh của đối phương, nhưng cách đó không xa, mấy quỷ đồng thủy chung nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Bạch Nhạc!

Bạch Nhạc rất rõ ràng, chỉ cần mình hơi có một chút xíu dị động, những quỷ đồng này sẽ hung ác nhào lên giết chết mình.

Bây giờ ngay cả linh lực cũng không vận dụng được, Bạch Nhạc căn bản không có một chút xíu năng lực phản kháng, chớ đừng nói chi là trốn.

Đương nhiên, dưới tình huống bình thường, một đệ tử mới vừa bước vào Dẫn Linh cảnh không lâu, là hoàn toàn không có khả năng từ trong tay Âm Dương Quỷ Đồng chạy trốn.

Nhưng Bạch Nhạc lại rõ ràng hơn ai hết, tiếp tục như thế, mình tất nhiên khó thoát khỏi cái chết.

Côn Ngô Kiếm bị Thông Thiên Ma Quân phong ấn ở trong thần hồn của hắn, hắn đi nơi nào tìm manh mối cho Âm Dương Quỷ Đồng?

Hơn nữa loại ma đầu này, căn bản không có bất luận tín dự gì có thể nói, cho dù Bạch Nhạc nguyện ý giao Côn Ngô Kiếm ra, đối phương cũng sẽ không bỏ qua mình.

Huống chi, bằng chút bản lãnh của Bạch Nhạc bây giờ, xem như muốn giao Côn Ngô Kiếm ra cũng không làm được.

Chỉ là sự tình này cũng nhắc nhở Bạch Nhạc.

Trên người hắn cất giấu bí mật, cũng không chỉ một thanh Côn Ngô Kiếm, đồng dạng còn có truyền thừa của Thông Thiên Ma Quân.

Bằng tâm mà nói, kỳ thật Bạch Nhạc không muốn tu luyện ma công của Thông Thiên Ma Quân, bởi vì cái kia sẽ mang ý nghĩa là phiền phức vô cùng vô tận, nếu có thể chọn, hắn làm một đệ tử Huyền Môn bình thường không phải rất tốt sao.

Sở dĩ Bạch Nhạc khắc khổ tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết như vậy, kỳ thật là bởi vì trong lòng đã sớm hạ quyết tâm, tuyệt đối không đụng truyền thừa ma đạo mà Thông Thiên Ma Quân lưu lại.

Thông Thiên Ma Quân ngươi lại lợi hại như thế nào, thì cũng đã chết, còn có thể từ dưới đất nhảy ra bức ta tu luyện ma công sao?

Đáng tiếc, Bạch Nhạc nghìn tính vạn tính cũng không nghĩ tới, lại ở trong hậu sơn gặp được Âm Dương Quỷ Đồng, hơn nữa còn xui xẻo rơi vào trong tay đối phương.

Thời điểm hết thảy phương pháp bình thường đã không cách nào giải quyết nguy hiểm, Thông Thiên Ma Quân lưu lại ma đạo truyền thừa, liền trở thành cây cỏ cứu mạng duy nhất.

Cái gì gọi là uống rượu độc giải khát?

Là ngươi biết rất rõ ràng có độc, nhưng vẫn không thể không kiên trì đi uống.

Cho dù biết rõ hậu hoạn vô cùng, nhưng thật không có cách nào a, vô luận có phiền toái gì, đó cũng là sự tình sau này, trọng yếu nhất chính là, hiện tại Bạch Nhạc cần phải nghĩ biện pháp sống sót.

Bạn đang đọc Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch) của Phiêu Linh Huyễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 1073

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.