Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứng hàng chân truyền (3)

Phiên bản Dịch · 1085 chữ

- Thân phận đệ tử cách thế của kiếm tổ có thể tạm thời giữ kín không nói ra, báo riêng cho mỗi Bạch Nhạc là được, đợi sau này hắn thực sự khai mở Linh Phủ lại tuyên bố với bên ngoài, thế là được rồi.

Từ Phong tiếp tục giải thích:

- Đương nhiên, cái thân phận này, chúng ta nhất định phải nói cho Vân tiên tử.

- Đạo Lăng Thiên Tông là đệ nhất thiên tông chính đạo trong thiên hạ, chẳng lẽ còn dày mặt đoạt đệ tử với kiếm tổ Linh Tê Kiếm Tông chúng ta? Dù Vân tiên tử nguyện ý, chỉ sợ Đạo Lăng Thiên Tông cũng sẽ không đáp ứng.

Bình tĩnh nhìn Hà Diêu, Từ Phong trầm giọng nói:

- Tông chủ, phải biết, một khi Bạch Nhạc thực sự cảm ngộ Linh Tê Kiếm Quyết, hắn thật có thể lần nữa bổ toàn tâm pháp, tiếp tục truyền thừa Linh Tê Kiếm Quyết... Đây là chuyện can hệ tới số mệnh cơ duyên của bản tông, vô luận thế nào cũng nhất định phải lưu Bạch Nhạc lại bản tông!

Bổ toàn tâm pháp, bốn chữ này tựa như ma chú, nháy mắt liền kích trúng tử huyệt của Hà Diêu!

Giả như thật có thể bổ toàn tâm pháp, khiến cho truyền thừa Linh Tê Kiếm Quyết tái hiện, đối với Linh Tê Kiếm Tông sẽ có ý vị thế nào? Quả thực không cách nào dùng lời để diễn tả.

Chỉ bằng điểm này liền đủ khiến hắn đánh vỡ hết thảy quy tắc.

- Được rồi!

Gật đầu, Hà Diêu lập tức đưa ra quyết định:

- Cứ làm theo ngươi nói, cho hắn đãi ngộ tốt nhất, dù có dốc hết tài nguyên bản tông cũng nhất định phải bồi dưỡng Bạch Nhạc!

- Tông chủ anh minh!

Nghe được Hà Diêu đáp ứng, lúc này Từ Phong mới triệt để yên tâm, chỉ có thực sự tận mắt chứng kiến biểu hiện kinh diễm của Bạch Nhạc mới có thể hiểu được tại sao lại chấn kinh đến thế.

Chỉ có đánh vỡ hết thảy ước thúc, mới có thể lưu lại thiên tài này.

Từ Phong sống cả đời tại Linh Tê Kiếm Tông, cảm tình đối với tông môn sâu hơn bất cứ người nào, mà thời này khắc này, hắn xác thực nhìn thấy hi vọng khiến tông môn lần nữa quật khởi trên người Bạch Nhạc.

Đương nhiên, từ tư tâm mà nói, thật ra hắn cũng rất muốn trước đề thăng Bạch Nhạc thành đệ tử nội môn, thậm chí đích thân thu Bạch Nhạc làm môn hạ!

Phải biết, nếu ngày sau Bạch Nhạc thật có thể danh chấn thiên hạ, bằng vào thân phận này, Từ Phong có thể được đến vinh quang và lợi ích không thể tưởng tượng.

Ý tưởng tuy tốt đẹp, nhưng Từ Phong đồng thời cũng rõ ràng ý thức được, vô luận lấy thiên phú kiếm đạo của Bạch Nhạc, hay là quan hệ giữa Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, hắn đều không tư cách trở thành sư phụ Bạch Nhạc.

So với huyễn tưởng không thực tế kia, chẳng bằng dứt khoát chặt đứt vọng niệm, xuất phát từ góc độ lý trí nhất, triệt để lưu Bạch Nhạc lại trong tông môn.

Chỉ là, từ sâu trong nội tâm, Từ Phong vẫn khó mà ức chế hối hận, nếu đương sơ lúc mới nhìn thấy Bạch Nhạc, hắn có thể càng quyết đoán một ít, thu Bạch Nhạc làm môn hạ, cơ hội lần này đã không trôi đi qua ngay trước mắt như thế.

Hết thảy tựa hồ chính ứng với câu nói kia, có lẽ... Đây là số mệnh!

Lạc Hà Phong!

Trở lại trong biệt viện, xử lý đơn giản một phen thương thế trên người, rửa sạch tất cả vết máu, tinh thần Bạch Nhạc liền khôi phục rất nhiều, trận chiến này tuy nguy hiểm, nhưng đối với hắn mà nói thì cũng thu được lợi ích cực lớn.

Trong một tháng bước vào Dẫn Linh thất trọng, đây là trước đây Bạch Nhạc căn bản không dám nghĩ tới, phải biết, điều này không phải dựa vào Thông Thiên Ma Công nhận không ra người, mà là bằng vào Linh Tê Kiếm Quyết, thiết thật đề thăng thực lực cảnh giới.

Đương nhiên, thực ra trong lòng Bạch Nhạc cũng rõ ràng, cái gọi là thập tức phá cảnh nói thì dễ nghe, nhưng trên thực tế, cũng tuyệt đối ly không ra cơ sở do Thông Thiên Ma Công đánh xuống, nếu không phải thực lực bản thân hắn đã trước một bước đạt được Dẫn Linh thất trọng, vậy thì dù có cảm ngộ kiếm ý cỡ nào cũng không khả năng làm được đột phá không thể tưởng tượng kia.

Tâm niệm khẽ động, toàn thân lập tức vận chuyển Thông Thiên Ma Công, ma khí từ từ tuôn hiện ra, phảng phất ngay cả vết thương trên người cũng được ma khí làm dịu, thoải mái hơn rất nhiều.

Đối với Bạch Nhạc mà nói, Thông Thiên Ma Công đã triệt để dung nhập vào trong cơ thể hắn, thậm chí so với linh lực do Linh Tê Kiếm Quyết tu ra thì càng thêm quen thuộc.

Thở ra một hơi thật dài, Bạch Nhạc lập tức thu liễm ma khí vào cơ thể, dù trong biệt viện không khả năng có người khác, nhưng Bạch Nhạc rốt cục không dám làm xằng làm bậy, nếu không một khi khí tức tiết ra, đối với hắn mà nói, đây chính là tai họa ngập đầu.

Điều này cũng khiến trong lòng Bạch Nhạc không khỏi có chút ngập ngừng.

Chuyện tới nước này, hắn đã không khả năng buông bỏ Thông Thiên Ma Công, nhưng nếu cứ một mực ở lại trong tông môn, hắn nào dám tu luyện Thông Thiên Ma Công!

Cảnh này khiến hắn không thể không suy xét tới chuyện thoát ly Linh Tê Kiếm Tông.

Từ nhỏ liền bái nhập vào Linh Tê Kiếm Tông, thậm chí không tiếc làm một tên tạp dịch, chịu khổ nhiều năm ở ngoại môn, mục đích chính là vì thân phận Linh Tê Kiếm Tông, nhưng hôm nay, quay đầu nhìn lại, đừng nói đệ tử ngoại môn, dù có trở thành đệ tử nội môn lại đã thế nào?

Bạn đang đọc Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch) của Phiêu Linh Huyễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 890

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.