Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trí thông minh siêu cao

Phiên bản Dịch · 1171 chữ

" Đây quả thực không phải là Tần Hạo!"

Nhà phân tích Vương Lỗi nở một nụ cười gượng gạo và bất đắc dĩ lắc đầu.

" Ý anh là sao?"

Tôn Hiểu hoàn toàn bị sốc và không cách nào lý giải.

" Tôi vẫn nhìn chằm chằm vào anh ta, làm sao không phải là Tần Hạo?"

" Đúng vậy, anh thật sự nhìn chằm chằm vào anh ấy, nhưng từ khi nào mà anh bắt đầu mới nhìn chằm chằm anh ta?"

Trần Nhã Lâm cười gượng gạo: " Là từ lúc rời khỏi nhà vệ sinh? Hay là từ lối vào của trung tâm mua sắm? Phải biết rằng, Tần Hạo đã biến mất khỏi tầm mắt của chúng ta trong mười phút. Mười phút này đối với tù nhân vượt ngục bình thường thì chả là gì!"

Dừng một chút, cô tiếp tục nói: " Nhưng đó là Tần Hạo, đối với anh ta mà nói, dù chỉ có một phút thôi cũng đủ làm rất nhiều chuyện!"

" Ngay từ đầu tôi đã cảm thấy có gì đó không đúng, chiều cao của người này và Tần Hạo tuy có chút giống nhau, dáng người không khác mấy, nhưng khung xương thì không giống, anh ta quá gầy!"

Khán giả nghe từ phòng truyền hình trực tiếp có chút choáng.

Còn có thể từ cấu trúc của khung xương có thể phân tích một người có phải là Tần Hạo hay không?

Nhưng nghĩ lại điều đó cũng khiến người ta giật mình.

Nếu là người khác, bọn họ chắc chắn sẽ chế giễu và cho rằng điều đó thật là nhảm nhí.

Nhưng Trần Nhã Lâm là ai?

Người ta chính là bác sĩ chuyên nghiệp mà còn xuất thân bên pháp y nữa đấy.

Tay và mắt, lướt qua thi thể, không có một ngàn thì cũng mấy trăm, chỉ cần nhìn sơ qua liền có thể nhìn ra khung xương khác biệt, xem ra vẫn là thao tác bình thường mà cô hay làm hàng ngày.

" Thật là lợi hại!"

Vương Lỗi nhất thời đưa ngón tay cái lên với vẻ mặt bội phục.

Ông bản thân là nhà phân tích, điều ông cần chỉ là đầu óc, ông cho rằng Trần Nhã Lâm tới nơi này, hoàn toàn chính là bình hoa, để nâng cao hiệu quả của chương trình lên thôi.

Nhưng không ngờ, người ta thật sự có tài.

" Kì thật, các ngươi còn có điểm quan trọng nhất vẫn chưa có phát hiện, cũng là điểm rõ ràng nhất. Có thể trong tiềm thức các ngươi đã quên mất!"

Vương Lỗi mỉm cười, chậm rãi nói.

" Đó là gì?"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhất thời tò mò.

Tôn Hiểu nhìn Vương Lỗi và Trần Nhã Lâm một chút, cảm thấy có chút đau đầu kinh khủng.

Thời điểm anh còn ở trong quân đội, tuy rằng cần phải có đầu óc, nhưng cần những bộ não thư thế ở đâu.

Đó là một nơi có sức mạnh mới được tôn trọng.

Chu Tuấn hai mắt sáng lên, bỗng la lên: " Máy bay không người lái!"

" Đúng thế, hình như anh Chu đã phát hiện ra, người giả mạo Tần Hạo này từ trong phòng vệ sinh đi ra ngoài, bên cạnh anh ta không có máy bay không người lái!"

" Điểm này, các ngươi đã không chú ý tới, khi Vương Duy và những người khác đang cố gắng truy bắt, vẫn không thấy máy bay điều khiển nào xuất hiện!

Vương Lỗi cười va gật đầu, nói tiếp: " Bởi vì mọi chuyện diễn ra hết sức quá nhanh, Vương Duy và những người khác hoàn toàn bị che mắt, cho nên bọn họ hoàn toàn không để ý tới máy bay không người lái!"

" Bùm!"

Toàn bộ phòng truyền hình trực tiếp nổ tung

Tôn Hiểu đứng chết trân tại chỗ.

" Đúng thế, nói như thế làm tôi mới nhớ, bên cạnh Tần Hạo còn có máy bay không người lái đâu!"

" Má nó, tôi hoàn toàn không chú ý tới điều này luôn"

" Nói thật, nếu không nhìn kĩ, thì có người nào chú ý tới mấy cái thứ đó?"

Khán giả vẫn luôn theo dõi đoàn kiểm tra, lúc này mới chợt hiểu ra.

Máy bay không người lái là một thiết bị cố định của tổ chương trình. Hầu hết tất cả nhân viên của chương trình, cho dù là phạm nhân vượt ngục hay là cảnh sát, bọn họ đều có một máy bay không người lái của riêng mình.

Điều này không có cách nào thay đổi.

Tuy nhiên, mọi người thường sẽ vô thức quên đi đến sự tồn tại của máy bay không người lái.

Đặc biệt, lúc Vương Duy truy đuổi Tần Hạo giả mạo, bọn họ cũng không có chú ý.

" Thì ra là như thế!"

Tôn Hiểu chợt hiểu ra và đặt mông ngồi trên ghế, vẻ mặt có chút xám xịt.

Thua rồi!

Lại một lần nữa thất bại.

Nếu như nói, mấy lần trước chính là thất bại về thể lực và sức mạnh. Nhưng giờ đây, anh hoàn toàn bị người ta đùa giỡn, chính là thua người ta về trí thông minh.

" Tìm thấy rồi!"

Lúc này, Tiểu Hắc thở ra một hơi thật dài.

Mọi người nhìn lại, đó là một màn hình giám sát, đến từ một camera của trung tâm mua sắm.

Mấy phút trước ở camera, Tần Hạo đang đứng ở tầng hai, khuôn mặt tươi cười nhìn về đại sảnh ở tầng 1.

Sau đó....

Năm trưởng đoàn thanh tra và khán giả vô cùng sốc.

Bởi vì lúc này, họ đang theo dõi góc nhìn của Chúa.

Có thể thấy rõ ràng, cảnh người mặc quần áo của Tần Hạo lướt ngang qua Vương Duy khi lên và xuống thang máy.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy Tần Hạo chỉ huy người đó, dễ dàng chạy ra khỏi trung tâm mua sắm, hấp dẫn tất cả sự chú ý.

Mà ngay tình huống như thế, Tần Hạo lại vô cùng thoải mái mua một bộ quần áo

Hoảng sợ, khiếp sợ và hoang mang!.

Các loại biểu cảm khác nhau hiện ra trên khuôn mặt của mọi người.

Bọn họ có chút nghi ngờ về cuộc sống, Tần Hạo, thực sự là một người bình thường hay sao.

Nếu là người bình thường, dưới sự truy đuổi của cảnh sát và một người đặc công, còn bình tĩnh đối đầu như thế sao?

" Cái này mẹ nó....... Thật sự là chơi quá cao siêu rồi!"

Rất nhiều khán giả, cho dù là trong phòng phát sóng trực tiếp của Tần Hạo, nhìn thấy những hành động của Tần Hạo, bọn họ vẫn bị rung động sâu sắc!

Đúng thế, cái này phần thắng nghiêng về một bên.

Bạn đang đọc Tham Gia Gameshow Ta Bị Coi Là Tội Phạm SSS của Tiểu Hùng Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dumbaxx1994
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 925

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.