Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các anh nghĩ mình có thể bắt được tôi sao

Phiên bản Dịch · 1054 chữ

" Cộc cộc cộc!"

Đúng lúc này, một tràng bước chân vội vã nhanh chóng tiến tới gần.

Giờ phút này, tất cả khán giả đều đang hồi hộp, bởi vì thanh tra đi tới có quá nhiều, ước chừng khoảng 50 người.

Cho dù Tần Hạo có lợi hại như thế nào, nhưng ở cái nơi không có cửa sau như cửa hàng, không có nơi nào chạy trốn thoát thân.

Đúng thế, chạy vượt chướng ngại tuy rất lợi hại, điểm này bọn họ thừa nhận. Nhưng chạy vượt chướng ngại vật cho dù có lợi hại như thế nào cũng không thể nào bay được.

Chỉ cần nhìn Chu Thường nằm ở trên mặt đất liền biết rõ.

" Ha ha! Mặc dù tôi đã chết, nhưng tôi đã đóng góp rất lớn cho kế hoạch bắt giữ anh lần này!"

Chu Thường nằm trên mặt đất lạnh như băng, tuy mặt đất phủ đầy bụi bặm, nhưng anh không hề để ý chút nào, trong lòng càng vui vẻ hơn rất nhiều.

Nguyên bản anh còn lo lắng mình vừa mới xuất hiện liền chết đi, cảm thấy trong lòng có chút bứt rức. Nhưng hiện tại xem ra, Tần Hạo chẳng khác gì cùng chết chung với anh.

Nghĩ tới đây, trong lòng của anh không khỏi có chút tự hào, người cùng chết chung với mình là ai!

Đó là Tần Hạo, người đã khiến tổ thanh tra nhiều lần nhận lấy thất bại.

Bản thân mình chết đi lần này, xem như có ý nghĩa đi?

Đương nhiên, trong lòng của anh vừa nghĩ tới những lời này, dù sao anh cũng đã là người chết, cho nên người chết cũng không thể nói chuyện hay cử động.

" Cộc cộc!"

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, rất nhanh, khán giả từ góc nhìn thứ nhất của Tần Hạo đã nhìn thấy một nhóm thanh tra đi lên cầu thang.

Vương Duy và Trần Qua lúc đầu tiên đi lên đã phát hiện Tần Hạo và ngay sau đó, bọn họ đã nhìn thấy Chu Thường đã nằm trên mặt đất.

Sắc mặt của hai người đã nhất thời thay đổi.

" Ngươi... Đã giết hắn?"

Vương Duy vẻ mặt không dám tin tưởng hỏi 1 câu.

" Tại sao lại không thể giết?"

Tần Hạo mỉm cười, không chút do dự gật đầu.

"Ngươi!!"

Vương Duy rất tức giận, tuy đây chỉ là một chương trình. Nhưng anh biết rất rõ, nếu đây là hiện thực thì Chu Thường hiện tại thật sự đã chết rồi!

Bất cứ lúc nào cũng không nên ôm lấy tâm lý may mắn, càng không thể nói bất kì cái gì. Dựa theo lời nói thì đây là 1 chương trình, một đồng đội bên phía bọn họ đã nằm xuống, đây là sự thật!

" Tần Hạo, tất cả đã kết thúc, ngươi muốn đưa tay chịu trới, hay muốn chúng ta tự mình bắt lấy?"

Vương Duy hít sâu một hơi, trầm giọng nói.

" Ôi, lần này không chắp cánh thì khó mà thoát được nha?"

Tần Hạo nhất thời trêu chọc một tiếng.

Vương Duy: "....."

Trần Qua: "......"

Năm mươi người thanh tra chương trình ở phía sau có chút ngẩn người, ngay sau đó , bọn họ im lặng.

Tên Tần Hạo này thật sự đúng là to gan lớn mật, dam ra tay giết chết một thanh tra chương trinh, vậy mà còn dám khiêu khích bọn họ?

"Hí!!"

Vương Duy hít vào một hơi thật sâu, khiếp sợ nhìn về phía Tần Hạo, một lúc sau mới duỗi ngón tay cái ra ngưỡng mộ nói: " Lợi hại, quả nhiên không hổ là ngươi, đã như thế cũng đừng có trách chúng tôi!"

" Lên!"

Vương Duy vung tay lên, hơn 50 thanh tra đồng loạt xông lên.

" Ha ha!"

Tần Hạo lắc đầu cười, thản nhiên nói: " Không, không, không phải chứ, các anh thật sự có thể bắt được tôi sao?"

Nghe đến đây, mọi người đều sửng sốt, nhưng động tác của các thanh tra cũng không có ngừng lại.

" Đã đến lúc chúng ta lại phải nói lời chia tay một lần nữa!"

Tần Hạo cười cười, xoay người, từ cửa sổ còn chưa có lắp đặt kính thủy tinh nhảy xuống.

" Con mẹ nó??"

" Tía má ơi!

" Ôi chúa ơi!"

" Chẳng lẽ nói nhảy giống lần trước hay sao?"

" Điều này không thể nào, khoảng cách từ tòa nhà đối diện với tòa nhà này quá xa, căn bản không có cách nào nhảy qua được.

Khán giả trong phòng livestream nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời đồng loạt kinh hô.

Tôn Hiểu và những người khác ở trong tổ thah tra, đồng tử có chút co lại và nắm chặt lòng bàn tay.

Nhưng lần này bọn họ cũng không có căng thẳng như trước, bọn họ tin tưởng, nếu Tần Hạo đã dám nhảy, như vậy nhất định sẽ có phương thức để ứng phó.

Nhưng...

" Chúng ta hình như lại nhận thêm thất bại 1 lần nữa?"

Tôn Hiểu nhìn Chu Quân 1 chút, sắc mặt có chút khó coi nói ra.

" Không nhất định, nhìn kĩ 1 chút rồi nói sau!

Ánh mắt của mọi người đều nhìn chăm chú lên màn hình lớn.

Vương Duy và những người khác đứng trước ở cửa số, lại nhìn thấy Tần Hạo cũng không có xuất hiện ở một tòa nhà khác giống như lần trước, mà là vẫn ở tòa nhà này.

Chỉ thấy động tác của anh ta giông như một con khỉ vô cùng linh hoạt, khoảng cách giữa mỗi một tầng của tòa nhà, điểm rơi của tay va chân của anh ta lần nào cũng đều chuẩn xác không thừa không thiếu một centimét.

" Tầng 19!"

Tần Hạo nhẹ nhàng lắc lư, tựa như lông hồng, nhẹ nhàng đáp xuống trước cửa sổ lầu 18.

Tốc độ của anh quá nhanh.

Tầng 17!

Tầng 16!

Mỗi khi Tần Hạo động thủ đều nhanh chóng giảm bớt 1 tầng!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hít một hơi thật sâu, trợn mắt, há hốc mồm.

Bạn đang đọc Tham Gia Gameshow Ta Bị Coi Là Tội Phạm SSS của Tiểu Hùng Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dumbaxx1994
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 660

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.