Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu cá (2)

Phiên bản Dịch · 1590 chữ

Ngay sau đó, một người máy cao cấp tiến tới, vung trường đao hợp kim dài mấy mét lên rồi chém thẳng xuống đầu con hổ khiến máu tươi phun ra tung toé, nhuộm đỏ cả ngọn núi.

“Chết rồi? Một sinh vật thần thoại thế mà lại bị giết dễ dàng như vậy?” Phong Tranh không cam lòng kêu lên, không thể nào tin được.

Hắc Hổ trong phi thuyền thì thào than: "Thật là xui xẻo!"

Vương Huyên cũng có chút sững sờ, rốt cuộc đó là sinh vật thần thoại hay là chỉ một con hổ Siberia đột biến mà thôi? Hắn cũng thấy nó không mạnh như tưởng tượng của bản thân, nhanh như vậy đã bị giết chết.

Những người của tổ chức Máu Xám tiếp tục đi tiếp và tiến vào trong hẻm núi sâu. Sau đó, mây mù kỳ lạ lại kéo đến giăng kín không trung, khiến khu vực này lại càng lúc càng mờ ảo và quái dị.

Ầm!

Phi thuyền cỡ nhỏ khai hỏa, pháo năng lượng đánh cho mặt đất nổ tung và sụp xuống, vách đá bị đánh vỡ nát thành từng mảnh, cả một khu vực bị đánh tan không ra hình dạng gì.

Nhưng bỗng nhiên, một vầng sáng chói lọi không biết từ đâu ra chợt bùng nổ, va chạm với phi thuyền cỡ nhỏ khiến nó rung lắc dữ dội, phải tránh ra xa khỏi khu vực đó.

Về phần những người máy cấp cao mang trường đao hợp kim và vũ khí năng lượng, trong số chúng có một nhóm xảy ra sự cố, đồng loạt ngừng hoạt động và bắt đầu phát ra tia lửa.

“Có phóng xạ mạnh của sức mạnh siêu nhiên trong thung lũng!” Lão Mục nói với vẻ mặt nghiêm trọng, đến cả bọn họ cũng không thể dễ dàng vượt qua được, bằng không chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

Trong hẻm núi mờ ảo, bỗng có rất nhiều sinh vật to lớn từ đâu hiện ra, chúng là một bầy vượn trông đầy hung bạo với bộ lông đen rậm rạp cả người, cao chừng ba bốn mét, lao từ trong sương mù ra.

Đội ngũ của tổ chức Máu Xám vốn dùng người máy để mở đường phía trước, phía sau chỉ có mấy người mặc đồ bảo hộ bình thường, bất ngờ gặp tình huống như thế này, bọn họ quyến đoán rút lui.

Có một chiếc phi thuyền nhanh chóng bay đến từ đằng xa để tiếp ứng cho bọn họ.

Ngay sau đó, nó phóng ra luồng năng lượng mãnh liệt, đánh cho hàng chục con vượn hung bạo trong thung lũng tan thành bùn nhão.

“Tình huống này có vẻ không ổn.” Lão Mục cau mày nói.

Những sinh vật có vẻ có sức mạnh siêu nhiên kia không chống lại nổi vũ khí hiện đại, vừa chạm mặt đã bị đánh tan tác, căn bản không thể nào chống lại đám người của tổ chức Máu Xám được.

Thứ duy nhất có thể đe dọa người máy và phi thuyền là những tia sáng phát ra từ sâu trong hẻm núi, nhưng sức mạnh siêu nhiên đó không thể duy trì lâu dài, và dường như nó đang cạn kiệt dần.

Người của tổ chức Máu Xám mở đường bằng vũ khí năng lượng, tiếp tục tiến lên phía trước. Đồng thời, những người máy cao cấp cũng xuất trận, vì nếu chỉ mặc quần áo bảo hộ mà đi vào trong hẻm núi thì quả thực khá là nguy hiểm.

“Phượng hoàng rụng lông không bằng gà, tiên nhân chết đi cũng không khá hơn là bao.” Thanh Mộc than thở.

Bỗng nhiên, cả người của anh ta chợt run lên, vẻ mặt của anh ta cũng trở nên nghiêm túc, bởi vì, có một giọng nói truyền ra từ đường dây dây bí mật dành riêng cho cao tầng của tổ chức thám hiểm:

"Thanh Mộc, phi thuyền của các cậu có cơ chế tàng hình rất tốt, khả năng tự bảo vệ của nó cũng rất mạnh. Hiện giờ cậu hãy chú ý khởi động khả năng tàng hình và phòng hộ lên mức cao nhất.”

Đó là giọng của một ông già.

Vương Huyên ở ngay trước mặt Thanh Mộc. Lúc này, thính giác của hắn rất nhạy bén, cộng thêm Thanh Mộc cũng không cố tình che giấu mọi người nên hắn có thể nghe thấy rõ ràng.

Hình như giọng nói chậm rãi này nghe có vẻ quen quen?

Hắn nghĩ ngay đến vị đồng nghiệp già trong công ty, đó chẳng phải là người mà hắn thấy đang nói chuyện điện thoại với ai đó hơn nửa tiếng đồng hồ trong ngày đầu tiên đi làm, cũng là người đã hẹn hắn đi câu cá hay sao?

Giọng nói của hai người quả thực khá giống nhau, chẳng lẽ người nói chuyện với Thanh Mộc không sử dụng thiết bị thay đổi giọng nói sao? Xem ra hai người biết rõ và tin tưởng lẫn nhau.

“Ý ông là sao?” Thanh Mộc hỏi.

"Có một nhóm khác của tổ chức Máu Xám đang đến, chúng chuẩn bị vây quét các cậu. À, có cả chiến hạm cỡ trung nữa, bọn chúng sắp tiến tới gần đến dãy núi Đại Hưng An rồi." Ông lão kia không vội không vã, chậm rãi thông báo tình hình.

"Tôi ..." Thanh Mộc muốn chửi má nó, bọn họ bị chặt đứt đường lui rồi, thế mà tổ chức Máu Xám lại muốn tiêu diệt hết bọn họ?

Vương Huyên cũng nghe rõ, vừa nghe thấy giọng nói từ tốn chậm rãi này là hắn đã muốn lôi đầu lão già kia qua đây đánh cho một chầu, đây chẳng phải nhóm bọn họ bị phản sát hay sao?

"Lần này cậu đi điều tra tổ chức Máu Xám đã rút dây động rừng rồi, bọn chúng cố tình tiết lộ tin tức, chỉ chờ cậu điều động lực lượng đến là bọn chúng sẽ đợi sẵn trên không mà toàn lực khai hỏa tiễn các cậu lên đường."

Thanh Mộc cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, nếu chiến hạm cỡ trung của đối phương đều được điều động đến thì không phải chuyện đùa rồi, tất cả bọn họ đều sẽ chết phơi thây chỗ này.

“Chẳng lẽ Cựu Thổ là cái sàng hay sao? Bọn chúng muốn đến là đến, muốn đi là đi?!” Thanh Mộc tức giận.

Vương Huyên cũng không thể ngồi yên, tin tức này như sét đánh giữa trời quang vật, bọn họ sắp bị đuổi giết rồi, rõ ràng là bị địch dụ vào bẫy.

Lúc này, cho dù hắn đã luyện Kim Thân thuật tới tầng thứ ba thì cũng không làm nên trò trống gì. Hắn còn một đoạn đường dài phải đi, chưa luyện hết mười mấy tầng thì thật sự hắn chẳng thể nào đảm bảo an toàn cho bản thân.

Ông già kia lại bảo: "Đừng quá lo lắng, mọi thứ đều đã nằm trong kế hoạch, cậu chỉ cần kích hoạt khả năng tàng hình và phòng hộ đến mức tối đa. Các bộ phận liên quan đã sớm được phái đi, bọn họ sắp ra tay rồi."

“Tình hình thế nào, mau nói rõ cho tôi biết!” Thanh Mộc cảm thấy từ đầu đến cuối bản thân bị quay như chong chóng vậy.

Ông lão nói: "Lần này chúng tôi quyết định phối hợp với các bộ phận liên quan ngay từ đầu, vừa chống lại tổ chức Máu Xám, vừa triệt hạ viện nghiên cứu bí mật tiến hành thí nghiệm về liệt tiên trên dãy núi Đại Hưng An."

Ầm!

Đúng lúc này, một vụ nổ dữ dội xảy ra bên ngoài dãy núi Đại Hưng An, một ngọn lửa rực rỡ bùng lên trên bầu trời xa xa, có phi thuyền bị nổ tan tành.

Ầm! ầm!

Dưới chùm sáng năng lượng dày đặc và mãnh liệt, các phi thuyền và chiến hạm của tổ chức Máu Xám đều tan rã và gần như bị xóa sổ chỉ trong nháy mắt.

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?” Thanh Mộc hơi khó chịu.

Ông lão nhẹ nhàng kể lại tình hình cho anh ta và nói: "Bên phía Tân Tinh có một viện nghiên cứu có năng lực rất mạnh. Rõ ràng bọn họ đã đào được thứ gì đó ở dãy núi Đại Hưng An và bí mật tổ chức thí nghiệm ở đây trong vài năm nhưng lại không báo cáo với Cựu Thổ.”

“Thế nên, lần này các bộ phận liên quan mới đặc biệt tìm đến để “nói chuyện”. Vì vậy, chúng ta mới cho người âm thầm tiết lộ tin tức ấy cho tổ chức Máu Xám để bọn chúng đi thăm dò tình huống cụ thể của nơi thí nghiệm dưới lòng đất trước, sẵn tiện giáo huấn bọn tổ chức Máu Xám này luôn một thể, cho bọn chúng hiểu rằng phải tuân thủ quy tắc của Cựu Thổ.”

“Tất nhiên, tổ chức Máu Xám vẫn luôn rất thận trọng, chỉ phái ra một phần lực lượng nhỏ. Bởi vậy, vì muốn câu cá nên đã để các cậu chịu thiệt thòi rồi, chúng ta chỉ có thể lợi dụng các cậu để thu hút sự chú ý của tổ chức Máu Xám.”

“Đồ khốn!” Thanh Mộc không nhịn được mà mắng to.

Bạn đang đọc Thâm Không Bỉ Ngạn (Dịch mới) của thần đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ImOnMyWay
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.