Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu sử dụng hổ hình quyền

Tiểu thuyết gốc · 1646 chữ

Không phải nói đến Văn Minh hắn không muốn ra tay lúc Hoài Vy bị tên đệ của Hắc Tài đánh lén mà là sự việc diễn ra nhanh hơn Văn Minh hắn nghĩ.

Chính là đang lúc Hoài Vy một chân bị bắt lấy thì nằm dưới đất tên kia bỗng bật dậy, nhanh như chớp lao tới liền là một đá, làm đến hắn Văn Minh là không kịp nhảy ra ngăn lại.

Làm đến chính hắn còn đang tự trách bản thân biết vậy không nên để Hoài Vy đánh một mình đây, lẽ ra lúc đoạn thấy một chân bị Hắc Tài chụp thì hắn nên xông ra.

Là vì vậy nên đi lên Văn Minh liền là một tay chụp lấy cổ tên đệ còn lại của Hắc Tài, mặc kệ hắn ho khan cầu xin, liền quẳng hắn qua một bên thật mạnh đây.

Lại bảo vì sao Văn Minh hắn lại khỏe vậy thì ít nhất bây giờ điểm sức mạnh của hắn là 11 cùng thể chất 13 đây, xách một tên gầy như tên du côn kia vẫn là có thể đi.

Tự nghĩ thầm tâm niệm trong đầu Văn Minh hắn coi như hắn tạm trả thù cho Hoài Vy đi.

Một bên anh Hắc thấy Văn Minh nhảy ra tiếp tục cản chân hắn thì lần này hắn cũng thật giận, cười lên, giọng đầy độc ác nói :

" Tốt, tốt, tốt Hắc Tài ta là đêm này vẫn thấy nhiều đứa chán sống vậy, đã thằng nhãi ngươi muốn làm anh hùng cũng được, để lão tử tiễn ngươi một đường đâu".

Vừa nói xong cả người thân thủ liền xông tới Văn Minh, 2 tay chụm lại, một bộ quyền pháp chính là đánh tới, nhìn không rõ môn đạo nhưng là riêng khí thế của anh Hắc cũng đáng gờm làm người xung quanh điều lo sợ cho Văn Minh.

Nhìn đến cả một bên Hoài Vy đang ôm ôm hông nằm dậy quan sát cũng nói khẽ Văn Minh cẩn thận.

Thấy vậy, Văn Minh là đưa một ánh mắt cho Hoài Vy biểu thị ý tứ chính là an tâm, tay hắn ở dưới còn vụng trộm ra dấu ok.

Lại chính là xem đến ra quyền pháp anh Hắc, miệng của Văn Minh không tự chủ được là cười mỉm lên, so quyền pháp với hắn ? này là không biết sống chết như nào nha ? vừa hay để hắn thử lại quyền pháp mới học của hệ thống.

Văn minh ưỡn ngực, hấp khí vào, hai tay thủ thế, lưng và thân dưới dần hạ xuống, miệng hét to Hổ hình quyền , mãnh hổ quá giang, liền là cả người bắn về phía trước chính là cứng chọi cứng với Hắc Tài.

Nhìn đến thế công cực kì cương mãnh, trong không khí nghe kĩ còn thấy tiếng rít của gió do tốc độ tay quá nhanh tạo nên, Hắc Tài cũng sợ ngây người, miệng thầm mắng :

"Thảo, người tuổi trẻ bây giờ đều mạnh như vậy, vừa đến con nhóc kia, giờ đến thằng nhãi nhìn yếu đuối này cũng vậy, là Hắc Tài ta lạc hậu, hay là thế gian này biến đổi cũng quá nhanh rồi" .

Tuy vậy Hắc Tài cũng không chịu thua, hắn thế đấm đã ra cũng không thu hồi lại, là liền đối cứng cùng Văn Minh, khí thế nhà không thể thua.

Nói thì chậm nhưng hai người Hắc Tài và Văn Minh giao thủ cực nhanh liền là diễn ra sau đó, chỉ nghe một tiếng bụp rõ to, Hắc tài cả người liên tục lùi về phía sau đến gót chân chạm phần tường mới có thể mượn lực dừng lại.

Hắc tài khẽ than, lại nhìn vào trước tay phải của hắn máu tóe ra, nhìn đến là có gãy xương tay dấu hiệu, ánh mắt hắn nhìn đến Văn Minh liền biến, thầm nghĩ tiểu từ này nguy hiểm.

Văn Minh từ đằng trước tuy là đánh lùi được Hắc Tài nhưng nội tâm là liên tục kiêu gào:

"khỉ thật quyền tay mạnh như vậy, tên Hắc Tài kia tay cũng thật cứng"

Hai tay của Văn Minh liền thu về phía sau, giả một bộ phong thái phong khinh vạn đạm , xem ta liền là không có việc gì.

Tuy nói Văn Minh hắn là có chỉ số thuộc tính lớn hơn người bình thường, nhưng cũng là lớn chưa đến mức nào, tạm gọi là đủ sức thôi chứ thật ra nếu không có học được bộ hổ hình quyền thì có lẽ bị đè đánh trên mặt đất chính là hắn đi, cũng may trước đó chọn chính là hổ hình quyền, Văn Minh nội tâm cảm thán.

Nhưng là xem trước mặt anh Hắc một bộ khá dè chừng bộ dáng, Văn Minh cảm thấy cũng đã đầy đủ, đạt được tác dụng cần đạt rồi .

Nhìn đến là anh Hắc có vẻ bị hắn một bộ quyền pháp dọa sợ rồi đâu, tiếp theo liền đơn giản, Văn Minh hặn giọng, làm bộ nghiêm túc, 2 tay bắt sau lưng, từ từ tiến lại gần Hắc Tài .

Xem đến Văn Minh ngày càng tiếp cận gần minh, Hắc Tài mặt liền gấp, hắn không còn vẻ khinh thường như trước, không cho Văn Minh tiếp cận gần nữa miệng liền thét lên :

" Đủ, tiểu tử người đủ, dừng lại trước khi Hắc Tài ta điên lên".

Văn Minh nghe đến vậy nhưng là cười lên, nghĩ nghĩ vậy mới đúng nha, nội dung cốt truyện chính là như vậy mới chính xác, tiếp theo hẳn là đến hắn trang một vài cái bức, rồi trước mặt mọi người cho tên Hắc Tài này một trận nhừ đòn đi.

Nghĩ đến tốt thú vị, Văn Minh mới mặc kệ một bên Hắc Tài nói đây, hắn vẫn là tiến tới Hắc Tài, suy nghĩ nên là đấm hay là đá đây, vẫn là đấm đi cho nó văn minh một tí.

Xem đến Văn Minh một mặt tiện hề hề bộ dáng tới không dừng lại, Hắc Tài biết là mình nói là không vào tai của Văn Minh, hắn tức giận:

“ Không nghĩ đến ta Hắc Tài là cũng có ngày nói người không sợ, còn bị một tên nhóc cho rơi vào đường cùng, tốt đây là ngươi bức ta nhóc con”.

Mắt của Hắc Tài đỏ lên hơi thở cũng trở nên gấp gháp hơn sau đó hắn liền làm quyết định.

Tay của Hắc Tài liền vươn ra sau lưng của hắn, thò vào phần thắt lưng sau hông, trở tay cầm ra chính là một thanh dao nhọn, trên dao còn răng cưa nhìn đến là dao quân dụng dùng đến việc xử lý mọi thứ.

Cầm trên tay dao quân dụng Hắc Tài mặt liền biến một bộ hung thần ác sát, xem đến Văn Minh liền giật mình, tâm nghĩ địa:

" Mịa không phải là chơi thật đi, không phải chứ, chỉ là ép ngươi một tí liền cầm dao ra rồi, người khí phách đâu, võ đức đâu ".

Nhưng cũng thấy Hắc Tài rút dao ra thì Văn Minh cũng ngưng bước lại, một bộ không tiến lên.

"Này vẫn để cho hệ thống nói đoán đúng rồi, giờ là làm sao mà xử lý đây, tên Hắc Tài kia nhìn đến hắn là không buôn tha ta đi" - Văn Minh thầm than nghĩ

Ở ngoài xem quần chúng liền sợ, cảm thấy chính là chơi thật rồi, này côn đồ hẳn là vậy dám vô pháp vô thiên, Phương Tình cũng vậy, nhìn đến dao cũng ra cô nàng cũng lo lắng, một bên miệng vẫn bảo Văn Minh coi chừng, cẩn thận dao nhọn.

Chính là đang loay hoay không biết nên tiếp tục làm gì Văn Minh lại nghe một tiếng từ hệ thống vang lên.

" Chà, kí chủ là gặp khó khăn nha, chỉ là một con dao nhỏ thôi mà, đâu cần sợ đến vậy đâu" - hệ thống châm chọc nói ra.

Tuy vậy tiếp đó hệ thống liền bảo:

“Nhìn đến vẫn hơi khó khăn cho kí chủ thật, dù sao vẫn là lần đầu gặp tình huống này, vẫn để bản hệ thống nhắc nhở kí chủ tí, vì đang trong thời gian bảo hộ tân thủ nên mọi tổn thường bằng vũ khí ảnh hưởng đến sinh mệnh kí chủ thì cơ thể sẽ tự động né nha, nên kí chủ cứ yên tâm mà đánh hết sức, đi"

Văn minh sững sốt, hỏi lại hệ thống để xác nhận thêm lần nữa:

" Lời này là thật ?"

" Thật hơn việc Hiền Hồ bảo tự thân hoạt động không dựa vào ai trợ giúp mua chiếc G7 nha kí chủ, hệ thống lấy danh dự bản thân ra đảm bảo" .

Hệ thống khẳng định chắc nịch một câu.

" Tốt, ta nghe người, đừng có lừa ta a hệ thống, ta còn yêu đời đâu, còn muốn trở thành đỉnh nam nhân đây ".

Xác định được hệ thống là chắc chắn , Văn Minh liền lại không sợ, không đợi Hắc Tài cầm dao tiến đánh tới bản thân, Văn Minh liền xuất động tới trước, hướng chính một quyền vào bên tay đang cầm dao của Hắc Tài.

Hắc Tài thấy Văn Minh cư nhiên không sợ dám đánh vào tay cầm dao của hắn, mắt liền cũng biến tàn nhẫn lên mặc kệ một bên tay phải đang chảy máu, tay còn lại cầm dao đâm tới quyền của Văn Minh đang tới miệng thì thào:

" Tiểu tử ngươi dám lên thì cho ta chết đi ."

Bạn đang đọc Thảm Quá Rồi Ta Hệ Thống Điều Xuất Mã Rồi sáng tác bởi toiyeumaicon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi toiyeumaicon
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.