Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống đâu, ngươi ra đây cho ta !!!

Tiểu thuyết gốc · 1668 chữ

"Được rồi, mình giờ có thể tự đi về, không cần hai người cậu giúp nữa đâu"

Văn Minh ra khỏi khu vực bệnh viện quân y thì nói lại với một bên cạnh Hoài Vy và Phương Tình.

Xem đến Văn Minh nói ra như vậy thì Hoài Vy cũng gật đầu

Với lại chính lúc nãy trong lúc điều trị cho Văn Minh thì Hoài Vy cũng được bác sĩ trẻ kia hỗ trợ xem xét vết thương phần hông, cũng thoa một chút dầu điều trị nên giờ nàng cũng khá ổn có thể hoạt động bình thường hơn.

" Ok, Văn Minh cậu giữ sức khỏe, với Phương Tình cậu cũng có thể bỏ một bên tay Văn Minh ra được rồi, này cậu ta hẳn là khỏe rồi đấy." ..

Hoài Vy xem đến Phương Tình vẫn đỡ lấy tay Văn Minh không hiểu tự dưng có một phần cảm giác khó chịu, liền bảo Phương Tình bỏ ra.

"A.. Đúng.. đúng rồi nhỉ".... Nghe đến vậy Phương Tình gật gật đầu nhỏ, cũng bỏ tay của Văn Minh, chạy tới bên Hoài Vy.

" Nha, nhìn còn có vẻ tiếc nuối phải không ta, này Phương tiểu thư không phải là động tình đi"

Hoài Vy liền vết thương tốt lên thì cũng trở lại trêu chọc như bình thường, tuy là cảm thấy khó chịu trong lòng không hiểu tại sao, nhưng nàng miệng chính là không chịu thua, toàn phần chính là có sơ hở liền là trêu trọc người.

Làm đến bị trêu trọc trọc Phương Tình là mặt liền đỏ lên, hai tay nhỏ ôm má, miệng nhỏ cãi lại :

" Không có, người ta mới không có thích tên ngốc này đâu, đến dao cũng dám đánh, nhìn biết là đồ ngốc, người ta mới không thích đồ ngốc đây."

Tuy nói vậy nhưng Phương tình là mắt là liếc liếc nhìn Văn Minh, thấy đến Văn Minh nhìn lại thì cũng lập tức thu hồi ánh mắt, quay mặt lại, tim còn đập nhanh hơn, lòng tự nghĩ:

" Ai nha, mất mặt quá rồi, mình đấy là tối này bị sao vậy, tự nhiên tên Văn Minh tối nay dũng như vậy, làm ngươi ta cũng bị thu hút đây a, phải làm sao đây aaaa"

Nghe đến Phương Tình nói vậy, nghe liền biết là nàng nói dối đây, Hoài Vy cũng cười, ma xui quỷ khiến thế nào mà nàng liền phát biểu ra một câu làm đến Văn Minh đang ăn dưa cũng bất ngờ.

" Nha, tiểu thư Tình không cần thì cho mình xin nha, nhìn đến mãnh nam nhân là bổn cô nương có hứng thú đâu, làm quen thân thì sao Văn Minh, không ngại chứ ?....."

Vừa nói ra thì Hoài Vy mặt nhỏ cũng phát nhiệt, biết mình hơi lỡ lời, này Văn Minh mà đồng ý thì nàng tính sao đây a, là chấp nhận vẫn là không chấp nhận tốt ?.

Nhưng là chính nói ra rồi thì cũng thôi, Hoài Vy nàng mới không thèm thu hồi lời nói đây, mà cũng chỉ là quen nhau thôi ai sợ ai chứ.

Với lại Văn Minh là thực sự có phần thu hút đây, không biết là hắn luyện đâu ra quyền tới hung bạo nhu vậy ?

Nếu không phải không có kinh nghiệm đối phó vũ khí, nhìn tối này Văn Minh chưa chắc đã bị thiệt đâu - Hoài Vy thầm nghĩ lên.

Chính Hoài Vy cũng thật không biết rằng là khi một cô gái nào đó mà có cảm giác thú vị với bí ẩn của một người con trai thì sớm muộn cũng sẽ bị cuốn vào vòng xoáy không hồi kết, nói trắng ra chính là dính vào ái tình, này chuyên hẳn là để về sau lại nói tiếp.

Phương Tình nghe đến Hoài Vy bảo muốn làm quen thân mật với Văn Minh liền một bộ kinh ngạc biểu lộ, miệng nhỏ là há ra không tin được, không tin vào tai mình.

Nhưng là Phương Tình cũng phì môi nói ra lời không thật lòng:

" Hứ, tùy ngươi Hoài Vy, thích quen ai thì quen, liên quan gì đến ta a."

Lời vừa nói ra thì Phương Tình cũng cảm thấy hối hận, nội tâm không ngừng kêu gào đừng đồng ý a Văn Minh, với lại không phải Hoài Vy ngươi nói Văn Minh tra nam nha, sao giờ lại muốn quen hắn rồi, hừ chị em đúng là như thế không tin cậy đi.

Thấy Phương Tình biểu hiện thú vị như vậy, Hoài Vy không nhịn được liền hai tay ôm lấy Phương Tình nâng lên xoay vòng, miệng cười nhỏ bảo chỉ là đùa thôi chọc cho Phương Tình tâm trạng đang khó chịu cũng phải cười lên, bảo thả ta xuống nha....

" khụ, khụ “.... Văn Minh Ho khăn một tiếng.

" Này hai người là không thấy bên cạnh là bệnh nhân còn thương tật đây, một bộ làm như mình là không khí là không tốt đi"

" Với lại Phương tình nha, mình nhớ lúc vừa nãy đánh Hắc Tài, không lầm thì cậu bảo là đánh gục thì làm bạn gái ta đi không sai chứ, còn Hoài Vy nữa nếu muốn làm quen mình thì cũng không tệ, mình đây là chấp nhận cả hai nam nhân tốt a hahaha."

Văn Minh không cảm thấy xấu hố, miệng thốt ra liền câu như vậy làm cho Phương Tình và Hoài Vy không tư chủ được điều ‘Phi’ một tiếng :

" Hứ, nằm mơ đi, lúc đó mình là thấy nguy cấp mới cho ngươi Văn Minh điểm động lực, đừng tưởng bở, còn mơ quên lấy hai người chị em ta đâu, về thôi Hoài Vy a"

Phương Tình cầm lấy tay Hoài Vy kéo ra về, trước khi về còn không quên quay lại lè lưỡi trêu Văn Minh, nhìn đến Văn Minh cười ra tiếng, trong lòng nghĩ cô nàng đúng à dễ thương thật đây haha.

Hoài Vy thấy vậy cũng gật gật đầu đi cũng Phương Tình về, nhân lúc Phương Tình không để ý chính là nháy mắt với Văn Minh.

Một bộ biểu lộ mờ ám nhìn đến Văn Minh cũng không hiểu nàng là ra chủ ý gì cho hắn đây.

" Được rồi, tạm biệt hai người, đi về cẩn thân"

Văn Minh cười nói, hai người cũng đáp lại sau đó liền phóng xe về, còn Văn Minh hắn nãy gọi grab đã tới, chính cũng leo lên xe chạy một mạch về thẳng khu trọ của mình.

........................

Đã về tới khu trọ của mình văn Minh, mở cửa ra, cất giày, tắm người một phát dọn dẹp bẩn thỉu cả người một lần, đương nhiên là trừ cánh tay bị thương ra.

Xong việc Văn Minh liền nằm trên nệm, mắt bắt đầu nhắm lại, miệng nói ra:

" Được rồi, là lúc tính sổ với hệ thống chết tiệt rồi !"

Sau đó Văn Minh trong lòng liền hét lên:

" Hệ thống, đồ chết bằm nhà ngươi ra đây cho ta"

" Nghe rõ không, hệ thống? ta là kêu ngươi , ra đây nhanh trước khi hai ta không còn gì để nói ? "

" Hệ thống nghe rõ trả lời không, nghe rõ trả lời không đấy hả ? "

Phải mất một đoạn Văn Minh càm ràm, phát tục các thứ thì hệ thống mới dần dần hiện lên, giọng nhỏ mang theo ý vị không có lỗi vang lên.

" Nha, kí chủ a, bản hệ thống đây nha, kí chủ là có việc gì gấp mà dập bản hệ thống ghê vậy a, người ta cũng biết buồn đó nha híc híc...."

Nói đoạn hệ thống còn phát ra tiếng thương cảm, nhìn y như thật.

Nhìn đến hệ thống lươn như vậy, Văn Minh cũng liền cười gằn, trên đầu ẩn ẩn hiện lên tức giận.

Tay phải băng bó còn là đang giật giật để hòa chung cảm xúc với thân thể của Văn Minh đâu , biểu thị rằng đòi lại công bằng cho nó đây.

Văn Minh thở phì phò, lại hít vào một hơi sâu kiềm chế cảm xúc, sau đó hắn cũng liền mắng lên.

" Hệ thống ngươi còn nói ngươi vô tội ? chắc chưa ta cho ngươi nói lại thêm lần nữa "

" Là, vô tội nha kí chủ, bản hệ thống chính công vô tư, hẳn lại không biết bản thân đúng hay sai nhaaa."

" Tốt, tốt, tốt...."

Ba tiếng tốt vang lên từ miệng Văn Minh, Văn Minh cũng thật giận.

Mịa cái hệ thống vô liêm sỉ này sai không chịu nhận. Hắn cũng liền không cần nói bóng gió mà liền nói thẳng với hệ thống .

" Ha, hệ thống ngươi tự nhận không sai phải không chứ ?”

“ Tốt, vậy ngươi giải thích cho ta vì sao hệ thống ngươi bảo là ta đánh với vũ khí là có thể tự động tránh tới các đòn nguy hiểm đến tính mạng, còn đến khi đánh thì cmn ta đây là trúng một dao đâu ?”

Vừa nói Văn Minh tay còn lại còn chỉ vào bên tay phải đang băng bó để làm bằng chứng với hệ thống .

" Này, tốt ta lại cho người nói lại giờ hệ thống ngươi là đúng hay sai, hả ? "

Văn Minh cười lên, thầm nghĩ hệ thống ngươi có giỏi thì lại phủ nhận giùm ta cái, xem ta có trị được ngươi không cơ chứ,

Dù ngươi là hệ thống cũng phải trả ta một cái công đạo đi.

" À , vẫn là đúng nha kí chủ, cần gì khẳng định lại nha !"

Hệ thống khẳng định luôn không cần suy nghĩ

Văn Minh :..........

Bạn đang đọc Thảm Quá Rồi Ta Hệ Thống Điều Xuất Mã Rồi sáng tác bởi toiyeumaicon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi toiyeumaicon
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.