Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Núi Đông Tịnh.

Tiểu thuyết gốc · 1041 chữ

Núi Đông Tịnh, nằm ở giao giới giữa quận Đông Tiệm cùng cấm khu Nghịch Hoang.

Có người hỏi? Tại sao lại gọi là Đông Tịnh?

Có thể là do nó nằm chếch về phía đông, gọi là Đông, có gì sai?

Còn Tịnh, đó là chuyện cũ, câu chuyện từ trăm ngàn năm trước giang hồ đại chiến chính mà. Ở nơi này 800 năm trước chính đạo đệ nhất cao thủ, Thanh Phần Kiếm Chủ Đỗ Thược Dược đánh hạ xuống ma đạo đệ nhất cao thủ Thái Uyên Hoả Hoàng Phạm Nhật Dật từ đó đạt tới công tích “ tịnh hoá thế gian ma”.

Đó là điều mà sư phụ của Thương Minh kể với cậu. Tất nhiên đó chỉ là chuyện cũ đã qua, vì bây giờ, sư phụ ông ta đã không còn nữa, chỉ còn 1 mình Thương Minh ở lại ngọn núi này, thủ mộ sư phụ cậu, thủ lấy môn phái của cậu, phái Tịnh Sơn.

---------------

Nghe thổ lắm đúng không? Phái gọi Tịnh Sơn, có thể do năm xưa tổ sư khai phái cũng lười muốn lấy tên, nên rồi để tên núi làm tên môn phái luôn. Mà cũng có thể là lý do gì đó khác thì sao? Ai mà biết được?

Dù sao thì rốt cuộc Thương Minh cũng không biết vì lý do gì sâu xa cả, với cậu, đây chỉ là do tổ sư khai phái thực sự... quá lười.

Thương Minh tên thật Đỗ Thanh Dương, tính tuổi ở đây năm nay cậu đã tròn 12 rồi, có quỷ mới biết 1 đứa trẻ 12 tuổi sống 1 mình trong rừng sâu núi thẳm lại cạnh ngày cấm khu có bao nhiêu khó khăn, tất nhiên với Thương Minh, thế này cũng không tệ lắm mà, dù sao cậu cũng là người có bí mật.

Bí mật? Bí mật gì chứ? À, thì ra cậu là 1 người xuyên việt trong “ truyền thuyết”. Là “ truyền thuyết” không sai, ai bảo kiếp trước của cậu có nhiều tiểu thuyết xuyên việt đến thế cơ chứ, để rồi xuyên việt nó thành trào lưu luôn rồi đấy. Nếu cậu nhớ không lầm, thì 1 đám nhân vật chính não tàn trong truyện xuyên việt làm cậu tức điên lên, “ t* mà xuyên việt t* cũng được, *beep lũ não tàn”. Giờ thì đấy, được như ý rồi!

Xuyên việt tới giới này Thương Minh bị rút lại còn 3 tuổi, được sư phụ già kiêm đệ tử duy nhất của phái Tịnh Sơn nhặt từ xó xỉnh nào đó về nuôi, quang minh chính đại trở thành phái Tịnh Sơn Thủ Sơn “ Đại Sư Huynh”, “ Thiếu Trưởng Môn”, tương lại môn chủ thứ 722 của phái Tịnh Sơn. Võ hiệu Thượng Thương Chi Thượng, Lê Minh Thương Tứ- Thương Minh tử.

Nhắc lại thì là võ hiệu, không phải đạo hiệu, có trời mới biết từ đâu ra cái quy tắc là muốn bước vào võ phải đính võ hiệu. Còn võ hiệu của Thương Minh, nghe cao thượng vậy thôi, chứ vốn chỉ là do sư phụ nhặt được cậu lúc sáng sớm, điều này có nên lắc đầu không chứ?- Thương Minh tự hỏi.

-Lợn con, mi có nghĩ là ta nên tự hỏi hay không?

Lợn con, đệ tử thứ 2 phái Tịnh Sơn, đừng thắc mắc tại sao là lợn, vì nó đúng là lợn, lợn từ đầu đến chân, từ hình hài đến nhân cách, ý ở đây là lợn cách.

Thương Minh nhớ 1 ngày không trăng nào đó cách đây vài năm, Lợn con từ đâu xuất hiện ở cửa phái Tịnh Sơn và “ được” Thương Minh nhận làm đệ tử.

-Dù sao thì nó cũng không phản kháng được. – Thương Minh lắc tay.

Chủ yếu muốn thu vì... tác giả viết ra truyện này thủy chữ thôi chứ chẳng có lý do gì cả. Còn 1 lý do khác là do động vật quanh núi này bị Thương Minh đồ sát làm món ăn hết rồi, giữ lại 1 con làm giống.

Nói tới đây là biết thế giới này có tu hành rồi, không thì 1 đứa trẻ lấy đâu ra sức mạnh để đồ sát thú dữ xung quanh. 9 năm trước tới nơi này Thương Minh đã biết điều đó, dù sao cũng là môn phái mà.

Vốn ban đầu cậu mong ước lấy trường sinh hay thành tiên gì đó, vì xuyên việt đa phần là tới tiên hiệp hay huyền huyễn mà. Nhưng sau đó sư phụ đã dội cậu 1 thùng nước lạnh, rốt cuộc thì đây chỉ là 1 giới võ hiệp tầm thường, lấy đâu ra trường sinh, lấy đâu ra thành tiên.

Thôi vậy, dù sao cũng là có tu luyện, ít ra còn có thể nắm giữ sức mạnh, còn hơn là không có gì trong tay. Mà tu luyện rồi thì nhận ra, thế giới võ hiệp này rất võ hiệp.

Tu hành 8 cảnh lại gọi Võ Cảnh Bát Quan, từ sơ khai rèn luyện nhục thân, tôi xương luyện cốt, rèn luyện cơ nhục gọi lại là cảnh giới thứ nhất Khí Độ Phàm Thân. Khí này thì không phải chân khí, nội khí hay cương khí gì cả, nó là binh khí, Khí Độ Phàm Thân, binh khí độ thân, luyện thành viên mãn cơ thể rắn chắc như sắt thép, cơ bắp bền bỉ, vung tay như đao kiếm, nói dễ hiệu là lấy tay không làm rìu chặt cây.

Nhị cảnh Pháp Độ Nguyên Hải, tụ máu tuần hoàn sinh ra khí áp bảo quản trong cơ thể, phát ra ngoài ngoài thì gầm thét như sông biển, viên mãn rồi thì khí huyết cuồng dã như đại dương, từng đợt khí huyết như sóng thần triều tới, khí huyết đập tới cũng đạt hàng vạn kg. Có thể nói là hình người thủy triều, kinh khủng như vậy đấy. À tất nhiên ra giang hồ đó chỉ là tiểu lâu la, nhờ lời đó của sư phụ mà Thương Minh tới giờ vẫn chỉ giám co rúc ở nơi khỉ ho cò gáy này.

... continue...

Bạn đang đọc Thần Cấm Kỷ Nguyên sáng tác bởi DSI089
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DSI089
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.