Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Thải Điệp

Tiểu thuyết gốc · 1514 chữ

Trong sa mạc lúc này bốn thân ảnh gồm ba nữ một nam đang truy tìm đoàn thương nhân, đoàn thương nhân này cũng bình thường như bao đoàn thương nhân khác tuy nhiên đoàn thương nhân này đang áp giải một số Xà nhân. Bốn thân ảnh chính là đám người Tiêu Khiếu Thiên, sau khi Tuyết Lam được Tiêu Khiếu Thiên mời chào thì nàng cũng biết được đám người bọn hắn mạnh như thế nào có thể nói ở Gia Mã Đế Quốc chính vô địch.

Đám người Tiêu Khiếu Thiên tốn gần hơn một ngày để quan sát đám thương nhân vì trong số Xà nhân bị bắt có một thân ảnh xà nữ làm cho Tiêu Khiếu Thiên chú ý.

Chính là Thải Điệp muội muội Thải Lân.

-Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi, nàng quả thật xinh đẹp không thua kém gì tỷ tỷ của nàng. Nếu đã như vậy để ta đến bảo vệ ngươi đi dù bất kể là ai cũng không được tổn thương đến ngươi nữa.

Tiêu Khiếu Thiên đôi mắt híp lại, hắn lại nhớ tới cảnh ngoại truyện của Thải Điệp, bi kịch của nàng.

-Đám người thương nhân này đang đi về phía của Hải Ba Đông, như vậy thì khoảng một hai ngày nữa sẽ được Hải Ba Đông cứu.

Tiêu Khiếu Thiên nhúng người hướng về xe ngựa lao tới, người áp giải Xà nhân đang thúc giục di chuyển, Xà nhân tuy là bán nhân loại nhưng di chuyển vẫn phải dùng đuôi của mình mà di chuyển.

-Đi nhanh lên, đừng có lề mề

Người thương nhân nói

Hắn liền vung lên trên tay roi da, roi da đánh xuống mang theo tiếng xé gió. Hắn cùng với đám người khác là những người dong binh đoàn, bọn họ trong tay cầm rất nhiều vũ khí áp giải Xà nhân về Mạc Thành. Thấy như vậy cũng không làm gì cũng không biết vì sao một nữ Xà nhân đột nhiên bị ngã xuống.

-Có…có thể cho ta…nước… một chút được không? Nữ xà nhân đang nói chính là Thải Điệp

Những tên dong binh này sớm đã uống cạn sạch hết nước rồi, làm gì còn nước để cho nàng, cho dù là còn bọn hắn cũng không cho một Xà nhân như nàng uống. Tên thương nhân đang định dùng roi da đánh xuống về phía Thải Điệp thì từ xa một ngọn lửa màu đen truyền tới đốt cháy thân thể của tên thương nhân này.

-AH AH nóng…nóng quá…đây là hỏa diễm gì sao…không dập tắt được….

Chưa kịp nói hết câu thì tên thương nhân đã không còn trên cõi đời này ngay cả một hạt bụi cũng không còn. Thấy vậy cả đám dong binh tụ lại rút ra vũ khí của mình đây là lần đầu tiên bọn hắn thấy hỏa diễm đáng sợ như vậy đám người la hét nói:

-Là ai mau ra đây?

Tiêu Khiếu Thiên thân hình từ từ lộ ra trong tầm mắt của đám người, cảm đám ngưng trọng nhìn thân ảnh mới xuất hiện vì bọn hắn cảm thấy trên người cậu đầy uy áp.

-Ngươi là ai? - Một người đại diện đứng ra nói.

Tiêu Khiếu Thiên không để ý tới hắn mà đi về phía Thải Điệp đang nằm gục trên cát, hắn từ trong giới chỉ của mình lấy ra một bình nước đưa cho nàng uống. Thải Điệp tuy rằng không biết vì sao Tiêu Khiếu Thiên lại làm vậy hai người chỉ vừa mới gặp mặt mà thôi nhưng nàng không để ý, trong lòng cảm kích về phía Tiêu Khiếu Thiên, Thải Điệp từ phía sau lưng Tiêu Khiếu Thiên thấy trường đao từ tên dong binh xông tới bổ xuống.

-Cẩn thận!!!

Tiêu Khiếu Thiên là ai? là Đấu Tông nhị tinh làm sao không cảm ứng được động tác của hắn ngay lập tức hai tay hình thành vòng bát quái kỳ lạ.

-Bát Quái Lục Thập Tứ chưởng

-Nhất chưởng…nhị chưởng… tứ chưởng…bát chưởng…thập lục chưởng…tam thập nhị chưởng…lục thập tứ chưởng.

Tiêu Khiếu Thiên xoay người hai tay tụ lực đấu khí liên tục chưởng vào người của tên dong binh khiến cơ thể của lập tức gục ngã, xương cốt trong người đều bị gãy.

Bát Quái Lục Thập Tứ chưởng đánh vào cơ thể có thể phong ấn đấu khí của người bị đánh vào nếu tu vi của người đó đủ mạnh có thể thoát khỏi phong ấn nhưng đây là do Tiêu Khiếu Thiên đánh ra lập tức tên dong binh bị thất khiếu xương cốt đứt gãy chết không thể chết hơn. Tả Luân Nhãn kích hoạt đôi mắt màu máu hiện ra một câu ngọc xoay tròn hất thu linh hồn của tên dong binh.

-Quả nhiên là pháp bảo Thiên cấp, sảng khoái nhưng vẫn không đủ.

Tiêu Khiếu Thiên tiếc nuối mặc dù có thể hấp thụ linh hồn để thăng cấp nhưng tình hình này có vẻ phải hấp thu số lượng lớn linh hồn mới có thể tiến vào Đế cảnh.

-Công tử đừng vội vàng nếu hấp thu linh hồn một cách vô tội vạ có thể khiến linh hồn bạo tạc.

Tuyết Nhi từ bao giờ xuất hiện trên vai của Tiêu Khiếu Thiên nói.

Tiêu Khiếu Thiên cũng biết dục tốc bất đạt cũng âm thầm đồng ý với cách nói của Tuyết Nhi.

-AAA, chết …chết rồi - cả đám người la hét

Trong đám người chỉ có tên dong binh vừa bị Tiêu Khiếu Thiên giết là tu vi cao nhất đã đạt tới nhất tinh Đại Đấu Sư. Nên hắn chết cả đám chỉ từ Đấu Giả đến Đấu Sư liền như rắn mất đầu.

-Hừ đúng là không tự lượng sức.

Tiêu Khiếu Thiên bay đi, đấu khí đánh gãy nát hết thảy xiềng xích đang còn tay Xà nhân.

-Các ngươi có thể rời đi, về phần nàng thì ta mang đi các ngươi có ý kiến?

Tiêu Khiếu Thiên cúi người bế Thải Điệp kiểu công chúa quay sang đám người nói, hắn cũng không muốn nàng nhìn thấy hắn như kẻ đồ sát giết người không ghê tay được. Với lại hắn cũng không muốn giết bọn hắn làm gì cho phí công. Tất nhiên đám người sẽ chiến đấu với Xà nhân vừa được Tiêu Khiếu Thiên cứu ra nên chắc chắn một trong hai bên sẽ tổn thất.

Đám người dong binh thấy vậy gương mặt co rút lại vì bọn họ không dám mạo phạm tới Tiêu Khiếu Thiên, nói đùa sức mạnh của Tiêu Khiếu Thiên vừa mới thi triển ra mạo phạm hắn khác gì đi chết.

Thải Điệp bị một nam tử xa lại chạm vào thì gương mặt đỏ bừng, nàng mặt dù mất ký ức tạm thời nhưng nàng vẫn còn biết về kiến thức của nam nữ nên nàng xấu hổ cũng là đương nhiên.

Tiêu Khiếu Thiên cứu Thải Điệp một phần cũng là muốn gặp Mỹ Đỗ Toa nữ vương xem nàng có phản ứng gì.

Một ngày sau

Trên sa mạc lúc này cả năm thân ảnh bước đi trên cát, Thải Điệp được cho uống nước cùng nghỉ ngơi dưỡng sức cũng là khôi phục lại sắc mặt.

-Đây là người mà ngươi muốn tìm sao

Tuyết Lam hỏi, nàng đã nghe hắn nói muốn tìm một người thì ra là nàng.

-Đúng vậy.

Tiêu Khiếu Thiên nói.

Tiêu Khiếu Thiên thấy phía trước có bóng mát liền đề nghị cả đám người nghỉ ngơi, Thải Điệp cũng đồng ý, trải qua một ngày ở chung với đám người Tiêu Khiếu Thiên nàng càng thêm ỷ lại vào hắn.

-Nàng có tên chứ? Ta giới thiệu trước, ta là Tiêu Khiếu Thiên còn nàng?

-Ta không nhớ, từ khi ta tỉnh lại thì ta đã quên hết mọi thứ.

Thải Điệp không có trả lời nhưng trong lòng lại mong chờ Tiêu Khiếu Thiên đặt tên cho mình.

-Nếu vậy thì nàng lấy tên Thải Điệp đi.

-Thải Điệp?

-Đúng vậy, Điệp là loài vật tự do bay lượn, muốn thoát khỏi vận mệnh của chính mình.

Thải Điệp tim của nàng nhảy lên liên hồi, những lời Tiêu Khiếu Thiên nói khiến cho nàng cảm nhận mình đã từng biết nhưng không nhớ ra gì cả, nàng chỉ nhẹ nhàng gật đầu nhìn phía cảm ơn Tiêu Khiếu Thiên.

-Nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai chúng ta lên đường.

Tiêu Khiếu Thiên nhìn mọi người nói, bây giờ cả đám người đã mệt nên hắn mới đề nghị nghỉ ngơi. Thải Điệp đã được hắn cứu nên không có khả năng Hải Ba Đông có thể tìm thấy nàng. Bây giờ mục tiêu thứ tiếp theo của hắn chính là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, vì lúc này hắn đã cảm nhận được có người tiến về Sa mạc Tháp Qua Nhĩ, khí tức này chính là Tiêu Viêm.

Bạn đang đọc Thần Cấp Hệ Thống Nhị Thứ Nguyên sáng tác bởi TạHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TạHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 16
Lượt đọc 364

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.