Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phục kích

Tiểu thuyết gốc · 2657 chữ

Sáng hôm sau

Trong căn phòng trên giường bốn thân ảnh đang ngủ say thì cảm nhận có người đến gần, cả bốn người đều nhanh chóng thức dậy tách ra chuẩn bị mặc đồ thì có người xông vào.

Cạch

-Ca ca, mau tỉnh lại trời đã sáng rồi.

Nữ tử thân ảnh nhỏ nhắn máy tóc màu lục bích, ánh mắt long lanh chớp chớp nhìn về phía bốn thân ảnh đang ở trên giường.

-Ca ca, các ngươi…thật xấu hổ.

Thân ảnh nữ tử vừa bước vào nhìn thấy cảnh tưởng trước mắt vội vàng che mắt lại gương mặt đỏ ửng nói, mặc dù còn nhỏ nhưng nhìn quần áo tán loạn thì nàng cũng biết là đã xảy ra chuyện gì.

-Thanh Lân, muội sao lại đến đây sớm như vậy.

Thân ảnh nữ tử này không ai khác chính là Thanh Lân còn người vừa nói chuyện với nàng chính là Tiêu Khiếu Thiên còn ba người còn lại chính là Thải Điệp, Hoa Xà Nhi cùng Nguyệt Mị.

-Chính Y Tiên tỷ kêu muội đến đây gọi ca ca dậy. Còn nữa ca ca mau mặc y phục vào đi.

Thanh Lân nói xong thì chạy ra ngoài gương mặt vẫn không hết xấu hổ nói.

-Đúng là rất đáng yêu.

Tiêu Khiếu Thiên nhìn lấy thân ảnh Thanh Lân chạy ra thì thầm nghĩ. Từ cứu Thanh Lân tại Mạc thành thì nàng cũng đã thay đổi rất nhiều không còn thấp bé như ngày trước nữa bây giờ nàng cũng đã thành thiếu nữ 14 tuổi rồi.

-Tối qua, chàng mạnh bạo quá đấy, hạ thân của thiếp vẫn còn đau đây này.

Thải Điệp lên tiếng trách móc nói. Nàng cúi đầu nhìn nơi đó của mình vẫn còn sưng đỏ lên trừng mắt nhìn Tiêu Khiếu Thiên.

-Đúng vậy, chàng không biết thương hoa tiếc ngọc sao.

-Tại phu quân chàng hết đó.

Nguyệt Mị cùng Hoa Xà Nhi cũng lên tiếng phụ họa nói, mặc dù các nàng hôm qua cũng rất điên cuồng nhưng còn vì lần đầu nhưng không tính còn hắn cứ như không biết mệt mỏi là gì.

-Ha ha, tại vì các nàng quá mê người nên ta không kiềm lòng được, các nàng yên tâm, Tiêu Khiếu Thiên ta không chính nhân quân tử gì nhưng chắc chắn sẽ không phụ lòng các nàng.

-Bọn thiếp biết.

Cả ba người đều đồng thanh nói, sau đó lại nhìn nhau rồi cười khẽ.

-Được rồi chuẩn bị ra ngoài thôi.

Cả bốn người đều nhanh chóng thay lấy y phục của mình rồi đi ra ngoài.

Thần Điện

-Y Tiên, con đã chuẩn bị xong hết cả rồi chứ

Tiêu Khiếu Thiên nhìn lấy một nữ nhân tóc màu trắng nói. Nữ nhân này thân thể uyển chuyển, tầm 16 17 tuổi, mặc một bộ y phục màu tím nhạt, nhìn vô cùng mê hoặc. Nàng chính là Tiểu Y Tiên đệ tử của Tiêu Khiếu Thiên.

-Vâng, nhờ ơn sư phụ đêm qua mà đệ tử đã chuẩn bị xong tất cả.

Tiểu Y Tiên nói xong trừng mắt nhìn hắn. Hôm qua tại vì hắn làm chuyện đó với nữ nhân mà phòng kế bên xui xẻo lại là phòng của nàng nên nàng đã bị những âm thanh đó đánh thức không thể nào ngủ được.

Nghe Tiểu Y Tiên trách móc thì Tiêu Khiếu Thiên chỉ biết cười trừ mà thôi, còn Thải Điệp, Nguyệt Mị cùng Hoa Xà Nhi một bên xấu hổ không thôi cũng liếc mắt nhìn hắn. Thanh Lân thì đỏ mặt cúi đầu xuống không dám nhìn Tiêu Khiếu Thiên. Tuyết Lam một bên thần sắc bình thường đối với nàng chuyện cường giả có nhiều nữ nhân là chuyện bình thường huống hồ gì Tiêu Khiếu Thiên là cường giả mạnh nhất mà nàng biết cho nên đối với chuyện này Tuyết Lam cũng để tâm. Tiểu Thải thì một dạng có chút ngốc nhìn Tiêu Khiếu Thiên nghiêng đầu nhìn.

-Khụ khụ, nếu đã vậy thì Nguyệt Mị cùng Hoa Xà Nhi sẽ ở lại đây trong coi Xà Nhân tộc, ta sẽ cùng Nữ Vương tìm kiếm Dung Linh Đan sớm ngày giúp Nữ Vương đột phá Đấu Tông.

Tiêu Khiếu Thiên ho khan vài tiếng sau đó cũng quay sang nói vấn đề chính, chỉ còn khoảng một tuần nữa là Già Nam Học Viện chiêu sinh nên Tiêu Khiếu Thiên bắt buộc phải gia nhập, dù sao hắn đã hứa với Tiêu Ngọc rằng sẽ đến đó.

-Vâng, bọn thiếp biết rồi.

Nguyệt Mị cùng Hoa Xà Nhi gật đầu hiểu rõ. Tiêu Khiếu Thiên hắn cũng không lo lắng trong Xà Nhân tộc sẽ có ai làm phản đơn giản vì cả hai nàng đều đã đột phá thành Bát Tinh Đấu Hoàng nhờ vào tác dụng song tu cùng với Tiêu Khiếu Thiên. Hai nàng thì tiến bộ rất nhanh nhưng ngược lại Tiêu Khiếu Thiên thì vẫn một dậm chân tại chỗ là Ngũ Tinh Đấu Tông điều này làm cho Tiêu Khiếu Thiên cười khổ quả nhiên từ khi lên Đấu Tông muốn tấn thăng cấp tiếp theo thì quá khó khăn, bây giờ Tiêu Khiếu Thiên đành phải tìm kiếm dị hỏa mà đột phá cảnh giới tiếp theo.

-Được rồi, đến lúc rời đi Xà Nhân tộc, trở về Ô Thản Thành.

-Này, ngươi có chắc là đám người đó sẽ đi qua đây không?

Một trung niên nam tử nhìn về phía đồng bạn nói.

-Chắc chắn rồi, đám người đó theo như tình báo thì hôm nay chắc chắn sẽ tới nơi này.

Một đại hán nhìn trung niên nam tử giọng điệu chắc chắn nói.

Hai người đều là Cửu Tinh Đấu Hoàng, đều là thợ săn tiền thưởng luôn phục vụ các nhiệm vụ như ám sát, điều tra,... chỉ cần trả đủ kim tệ thì việc gì thợ săn tiền thưởng cũng dám làm.

Cả hai đều được một Hắc y nhân trả cho năm triệu kim tệ để đi ám sát một người, mà người đó cũng là Đấu Tông, nhưng với sự hợp tác lâu năm của hai tên này thì cho dù là Cửu Tinh Đấu Tông cũng phải e ngại.

-Phong Quan, ngươi biết Hắc y nhân đó là ai không.

Đại hán tiếp tục nhìn trung niên nam tử tên Phong Quan nói. Hắc y nhân người này vô cùng thần bí cả hai người đều không cảm nhận được sự tồn tại của đấu khí cho rằng Hắc y nhân có thù oán gì đó với người mà Hắc y nhân muốn giết, hai người cũng không có hỏi thêm chỉ cần có tiền là được.

-Không, nếu ta biết thì ta có thể gọi ngươi cùng gia nhập sao Lôi Cực.

Phong Quan nhìn Lôi Cực nói, bản thân hắn cũng rất tò mò về người đã thuê mình nhưng Hắc y nhân quá mức thần bí hắn chỉ cảm nhận được trên người Hắc y nhân có một năng lượng rất mạnh, mờ nhạt thấy được màu vàng kim xung quanh thân thể Hắc y nhân mà thôi.

-Phong Quan, người đã đến rồi.

Lôi Cực đang suy nghĩ bỗng nhiên cảm nhận có một đám người đang tiến về phía bọn hắn.

-Y Tiên, sau khi khảo hạch thân phận Luyện dược sư thì con và Thanh Lân cũng nên tham gia vào Già Nam Học Viện.

Tiêu Khiếu Thiên đã rời khỏi Xà Nhân tộc được một ngày lúc này đang hướng về phía Tiểu Y Tiên nói.

-Vâng, con đã biết, nhưng còn sư phụ thì sao?

Tiểu Y Tiên gật đầu hiểu rõ nhưng nàng thắc mắc nếu nàng cùng Thanh Lân vào Già Nam Học Viện vậy Tiêu Khiếu Thiên thì như thế nào.

-Ta cũng sẽ tham gia Già Nam Học Viện chiêu sinh nhưng ta sẽ xin phép nghỉ học một thời gian sau đó lại quay trở lại.

Tiêu Khiếu Thiên giải thích, hắn phải tìm Dung Linh Đan sau đó đi tới Vân Lam Tông thăm lão bà tông chủ của hắn, sau hơn một thời gian xa cách hắn cũng rất nhớ lão bà Vân Vận của hắn.

Đang đi trò chuyện cùng chúng nữ thì cả đám người đều trở nên thận trọng, đám người Tiêu Khiếu Thiên ngước nhìn thì thấy có hai thân ảnh lơ lửng trên không trung, chính là Phong Quan cùng Lôi Cực.

Thì ra hai thợ săn tiền thưởng tìm chính là đám người của Tiêu Khiếu Thiên.

-Ngươi chính là Tiêu Khiếu Thiên?

Lôi Cực là người lên tiếng hỏi, trong đám người này chỉ có Tiêu Khiếu Thiên là nam nhân nên cái tên Lôi Cực vừa nói chính là nhìn hắn mà nói.

Tiêu Khiếu Thiên cũng không vòng vo trực tiếp thừa nhận:

-Ta chính là Tiêu Khiếu Thiên các ngươi tìm ta sao?

-Nếu người chính là Tiêu Khiếu Thiên vậy thì hôm nay ngươi nhất định phải chết

Phong Quan lên tiếng nói ánh mắt như nhìn người chết liếc nhìn Tiêu Khiếu Thiên.

-Ồ, không biết ta đã đắc tội gì với hai ngươi.

Tiêu Khiếu Thiên cũng ngạc nhiên đây là lần đầu tiên hắn gặp hai người này tại sao vừa gặp lại muốn giết hắn rồi. Trong đầu Tiêu Khiếu Thiên lúc này suy nghĩ.

-Hừ, có người trả giá cao cho cái đầu của ngươi.

Phong Quan gương mặt dần mất bình tĩnh, dĩ nhiên hắn đang thèm thuồng cái đầu trị giá năm triệu kim tệ của Tiêu Khiếu Thiên.

-Ta cũng rất muốn biết người ra giá cho cái đầu của ta là ai.

Tiêu Khiếu Thiên gương mặt cười nói.

Hắn phải tìm cho ra kẻ muốn giết là ai, cho nên chỉ cần giữ lại một tên còn sống là được, trong đầu Tiêu Khiếu Thiên nghĩ nghĩ liền quyết định.

-Tránh đêm dài lắm mộng, ngươi chết thì nữ nhân cùng với tiền sẽ thuộc về ta. Ha ha chết đi.

Phong Quan là Cửu Tinh Đấu Hoàng có danh hiệu là Phong Hoàng, còn Lôi Cực là Lôi Hoàng.

-Y Tiên bảo vệ mọi người để ta chăm sóc bọn hắn.

Tiêu Khiếu Thiên dặn dò Tiểu Y Tiên nói.

-Vâng

Tiểu Y Tiên liền nói nàng quá hiểu tính cách của sư phụ mình chỉ cần đụng tới nữ nhân của nhân thì Tiêu Khiếu Thiên nhất định sẽ nổi giận.

-Phu Quân cẩn thận.

Thải Điệp nói, nàng vẫn rất lo lắng cho Tiêu Khiếu Thiên.

-Không sao nàng cứ yên tâm.

Tiêu Khiếu Thiên trấn an Thải Điệp nói.

-Hừ, chết đến nói còn ân ái sao, để ta tiễn ngươi. Tảo Cước Phong - Phong Quan nói.

-Bôn Lôi Quyền - Lôi Cực cũng lao lên trợ giúp đồng bọn của hắn.

-Phật Nộ Hỏa Liên

Đùng đùng oành oành

Trận chiến bùng nổ, Tiểu Y Tiên cũng ra sức đánh giết những tên Đấu Linh dám bén mảng tới.

Ầm Ầm

Cuộc chiến chỉ vừa mới bắt đầu vài hiệp mà Phong Quan cùng Lôi Cực đã có dấu hiệu thất thế, các vết thương cũng dần dần xuất hiện, hai người bọn hắn xuất ra toàn bộ đấu kĩ cũng không đánh lại Tiêu Khiếu Thiên.

-Các ngươi chỉ có như vậy mà đòi giết ta hay sao

Tiêu Khiếu Thiên cười trào phúng nhìn hai người như hai thằng ngu nói.

Phong Quan cùng Lôi Cực hai mặt nhìn nhau sau đó thi triển đấu kỹ mạnh nhất của mình.

-Lôi Lãnh Ấn

Lôi Cực khắp cơ thể bao phủ bởi Lôi Đấu khí, sôi trào hội tụ vào lòng bàn tay, sau đó oanh tạc ra ngoài tạo thành một chưởng ấn Lôi xuất hiện trấn áp về phía Tiêu Khiếu Thiên.

-Phong Nộ Kích

Phong Quan cũng không khác Lôi Cực là bao, phong hệ đấu khí tạo thành hình kích chĩa về phía Tiêu Khiếu Thiên uốn éo phóng về phía hắn đang đứng.

-Cuồng Thú Quyền.

Tiêu Khiếu Thiên nắm chặt bàn tay của mình lại đấu khí liên tục được gia trì, sao đó một quyền oanh kích về phía Phong Lôi đấu kỹ, Cuồng Thú Quyền như con dã thú bị bỏ đói liên tiếp cắn nuốt Lôi Lãnh Ấn cùng Phong Nộ Kích. Hai người bọn hắn cũng lần đầu tiên thấy Đấu Kỹ cắn nuốt nhau như vậy trong lòng liền hiện ra nỗi sợ hãi, sau đó quay đầu điên cuồng vận dụng đấu khí để…bỏ chạy.

-Chạy? Các ngươi muốn đến thì đến muốn đi thì đi sao?

Tiêu Khiếu Thiên bùng nổ đấu khí Ám Ảnh Tốc triển khai nhanh chóng tiến sát Phong Quan một quyền đánh xuống đâm thẳng vào vị trí tim của hắn. Máu tươi chảy ra Phong Quan trước khi chết còn trừng mắt không hiểu làm sao Tiêu Khiếu Thiên có thể đuổi kịp hắn như vậy chẳng lẽ…hắn là…

Chưa kịp suy nghĩ xong thì Phong Quan đã mất đi sự sống. Lôi Cực một bên kinh hãi.

-Đại nhân, ta chính là không có mắt nhìn thấy Thái Sơn, xin ngài tha cho ta, ta sẽ khai hết những gì ta biết.

Lôi Cực quỳ xuống cầu xin Tiêu Khiếu Thiên hắn đã biết người trước mặt này căn bản là một hàng thật giá thật Đấu Tông không thể nào chỉ vài khắc ngắn ngủi đã đuổi kịp một Cửu Tinh Đấu Hoàng như hắn được.

-Ngươi có năm giây.

Tiêu Khiếu Thiên âm trầm nói, việc hắn bị người khác nhắm vào chắc chắn không đơn giản không biết sẽ là ai đây.

-Vâng đại nhân, người thue ta truy sát ngài là một Hắc y nhân, mặc dù ta không thể nhìn thấy mặc nhưng xung quanh người đó có một loại năng lượng màu vàng kim bao bọc xung quanh.

Lôi Cực nói hết những gì mà hắn biết, bây giờ hắn chỉ mong Tiêu Khiếu Thiên sẽ tha mạng cho hắn sau đó cao chạy xa bay.

Nhưng Tiêu Khiếu Thiên sẽ tha cho hắn sao, giết kiến cũng phải dùng toàn lực, nhỏ cỏ phải nhổ tận gốc rễ, hắn không cho rằng mình là Đấu Tông thì khi dễ kẻ thấp hơn mình được, Tiêu Viêm là minh chứng tốt nhất, chỉ cần còn một hơi thở hắn nghịch tập mạnh hơn rồi lại về trả thù, Tiêu Khiếu Thiên chắc chắn sẽ không bỏ qua một kẻ thù nào dù cho đó có là một con kiến đi chăng nữa.

-Tốt lắm, ngươi đã hết giá trị rồi, chết đi.

Tiêu Khiếu Thiên vận dụng dị hỏa thiêu đốt cơ thể Lôi Cực.

-Không, ta đã khai hết…rồi…tại…sao…

-Ta có nói sẽ tha cho ngươi sao?

Tiêu Khiếu Thiên nhìn Lôi Cực cười nói

Lôi Cực trừng mắt sau đó khí tuyệt bỏ mình.

Tiêu Khiếu Thiên giết chết Lôi Cực thì cũng vận dụng giá trị còn sót lại của hắn chính là linh hồn mặc dù không bao nhiêu nhưng thịt muỗi cũng là thịt. Tiêu Khiếu Thiên suy nghĩ về Hắc y nhân trong lời Lôi Cực, năng lượng màu vàng kim, trong Đấu Phá Thương Khung thì năng lượng thì chỉ có dị là năng lượng thuần khiết nhất nhưng màu vàng kim thì chỉ có duy nhất một loại mà thôi chẳng lẽ là…

Đang suy tư vấn đề Hắc y nhân thì Tiêu Khiếu Thiên cảm nhận được có hai bóng người xuất hiện. Nhận ra được thân ảnh quen thuộc Tiêu Khiếu Thiên cất tiếng nói:

-Thì ra người thuê bọn hắn để giết ta chính là Hắc y nhân đây… không, phải nói ngươi là Tiêu Huân Nhi mới đúng.

Bạn đang đọc Thần Cấp Hệ Thống Nhị Thứ Nguyên sáng tác bởi TạHiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TạHiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 376

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.