Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết quả khiến người ta sửng sốt...

Phiên bản Dịch · 1082 chữ

Sự cống hiến những năm qua, khiến cho Trần Thư có được một nhóm tùy tùng lớn, thậm chí có thể cam nguyện hy sinh tính mạng vì hắn, nhưng đa số người, chỉ là xem hắn như người dẫn đầu dẫn dắt nhân loại tiến lên, một bên một i người dẫn đầu, một bên là toàn nhân loại, đa số người lựa chọn điều này, quả thật cũng không cần suy nghĩ...

- Haiz...

Trần Thư lắc đầu, đột nhiên cảm thấy có chút nhạt nhẽo, thuấn di một cái đã đi tới Nam Giang Nhị Trung.

Trường học trong trí nhớ vẫn không có thay đổi, bất kể là bức tượng ở cổng, hay là tòa lầu dạy học, Ngự Thú Quán...

Nơi này là nơi hắn mở ra con đường Ngự Thú!

Từ nơi này, hắn đã quen biết Tiểu Tinh, lão Tạ, Thẩm Vô Song...

- Nhìn một chút xem...

Hai tay Trần Thư đút vào túi, chậm rãi ung dung bước vào trong trường học, mà ngay lúc hắn đi vào tòa lầu dạy học, chỉ thấy có một đám người đang đứng cùng một chỗ, dường như đang chờ đợi hắn.

Chính là bọn người A Lương!

- Hả?

Trần Thư hơi sửng sốt, cười nói:

- Sao các ngươi lại ở đây?

- Đoán ngay được ngươi sẽ đến mà...

Lão Tạ nhếch miệng cười một tiếng, nói:

- Bọn ta đều đang chờ ngươi.

- Chờ ta?

Trần Thư nhíu mày, nói:

- Sao, các người đều đã có sự lực chọn rồi sao?

- Bọn ta cần lựa chọn sao?

A Lương hỏi ngược lại.

Những người còn lại cũng có vẻ cười trên mắt, cứ như vậy nhìn Trần Thư.

- ...

Trần Thư thấy thế, cũng cười đáp lại, ôm nhau với từng người.

Đám người không tiếp tục nói nữa, chỉ lẳng lặng nhìn nhau như thế, cùng nhau đi tới, bọn họ đã trải qua rất nhiều chuyện, sớm đã thiết lập tình bạn không thể chia cắt.

Giờ phút này, Phương Tư nhìn Trần Thư, đột nhiên nói:

- Trần Bì, bọn ta cùng rời đi với ngươi nhé?

- Hả?!

Trần Thư ngu ngơ ngay tại chỗ, thậm chí đầu óc có một chút trống rỗng.

- Hả?

Ánh mắt của hắn kinh ngạc, nghi ngờ mình không nghe rõ, hoàn toàn không ngờ được.

- Phương Tư tỷ nói, bọn ta rời đi cùng với ngươi!

A Lương lại nhấn mạnh một câu lần nữa, nói:

- Không chỉ bọn ta, cha mẹ của ngươi, thầy Liễu, hiệu trưởng Tần, tất cả đều lựa chọn cùng ngươi rời đi !

- ...

Trần Thư lại giật mình lần nữa, như bị sét đánh, quả thực có chút không kịp chuẩn bị.

Hắn tin, mọi người sẽ tôn trọng lựa chọn của hắn, hơn nữa sẽ yên lặng ủng hộ, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, mọi người sẽ vì hắn, từ bỏ điều mình luôn thủ vững từ trước tới nay!

Lúc trước hắn từng đề nghi đưa người cùng rời đi, nhưng vẫn luôn không có được trả lời, thất sự hắn cũng đã biết được đáp án.

Bọn người A Lương sớm đã vì nhân loại cống hiến sức lực của mình, dù sao quan niệm từ nhỏ của bọn họ, là nếu như bọn họ là cường giả, nhất định phải bất chấp tất cả bảo vệ người yếu thế, thậm chí không tiếc cả mạng hết của mình.

Trước giờ, Trần Thư không thể ảnh hưởng bọn họ, bọn họncũng không ảnh hưởng được Trần Thư, nhưng bây giờ, mọi người lại đang nói, bọn họ bằng lòng từ bỏ nhân loại, cam tâm tình nguyện rời đi cùng với Trần Thư...

Chuyện này với suy nghĩ của Trần Thư, quá mức không chân thực, thậm chí còn có một chút hoang tưởng!

Nếu không phải thân ở trong di tích, thậm chí hắn còn hoài nghi đám người bị hung thú đánh tráo rồi...

- Thầy Liễu và hiệu trưởng Tần cũng đồng ý?

Vẻ mặt Trần Thư phức tạp, vẫn không thể tin được.

Nếu như nói bọn người A Lương thay đổi suy nghĩ thì cũng miễn cưỡng bình thường, dù sao bọn hắn là người trẻ tuổi, nhưng Liễu Phong, Tần Thiên lại là thế hệ trước, suy nghĩ đã sớm khó bề thay đổi, không có bất kỳ ại có thể dao động, bây giờ, cũng có thay đổi sao?

- Đương nhiên!

A Lương nhếch miệng cười một tiếng, nói:

- Bọn ta đã sớm thương lượng xong.

- Là ảo mộng sao?

Trần Thư nhíu mày, trong nháy mắt triệu hoán Thỏ tới.

Thời Không Lĩnh Vực tản ra, nhưng không phát giác được bất kỳ manh mối và sự khác thường nào, rõ ràng là hắn suy nghĩ nhiều rồi...

- Ngươi bị làm sao thế?

Tiểu Tinh nhìn dáng vẻ của Trần Thư, nhịn không được cười nói.

- Không phải ta bị làm sao, là các ngươi bị làm sao mới phải?!

Trần Thư vò đầu, thật sự có chút chân tay luống cuống rồi.

- Trước tiên các ngươi đừng nói gì nữa, ta suy nghĩ một chút...

Một mình hắn ngồi xổm ở trước tòa lầu dạy học, rơi vào suy tư rất lâu...

Một lúc lâu sao, hắn đứng lên, nói:

- Không phải, rốt cuộc các ngươi đã có chuyện gì?!

Nếu như không phải hắn không có Khế Ước Linh tinh thần loại, hắn sẽ cảm thấy mọi người đều bị tẩy não cả rồi.

- Chuyện gì thế này?

Vương Tuyệt nhún vai, đáp:

- Tình hình bây giờ, bọn ta đứng ra đã không có ý nghĩa gì, chị bằng chờ đợi thời cơ, sau đó chấn hưng nhân tộc.

- ...

Trần Thư vừa đi vừa về quan sát đám người, mẹ nó, không phải là lời kịch của ta sao...

- Các ngươi từ bỏ dễ dàng như vậy sao?

Lông mày của hắn nhíu chặt, nói:

- Đây chính là sinh mạng của một tỷ nhân loại!

Nghe xong lời này, vẻ mắt của mọi người trì trệ, trong lòng bất giác nặng nề.

Rõ ràng, bọn họ còn lâu mới có thể thoải mái như vậy...

- Rốt cuộc là tình hình như thế nào?!

Trần Thư nhìn mọi người, nghiêm túc nói:

- Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?!

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.