Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân tộc chỉ có đứng đấy chờ chết!

Phiên bản Dịch · 1090 chữ

Lão gia tử suy nghĩ một chút, chậm rãi nói:

- Đại khái là vẫn có thể... .. .

- Chỉ cần ngươi có thể đột phá Truyền Kỳ, lão phu tun vào thiên phú của ngươi có thể nghịch chuyển tất cả!

- Cần thời gian bao lâu?

Một câu này của Trần Thư nhanh chóng khiến lão gia tử giật mình, hiển nhiên lão gia tử đã hiểu được băn khoăn của Trần Thư... ...

- Niên đại Cổ Ngự, ghi chép đột phá nhanh nhất là một tháng...

Lão gia tử hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói:

- Hơn nữa thiên phú càng mạnh, thời gian đột phá Truyền Kỳ càng lâu...

-...

Khoé miệng Trần Thư chua sót, nói:

- Ta đã không còn thời gian...

Nếu hắn không ở đây chỉ sợ chưa đến nửa tháng, nhân tộc sẽ bị Giới Long giết hầu như không còn...

Thời điểm đó cho dù hắn có đột phá Truyền Kỳ, thì còn có ý nghĩa gì chứ...

Nếu con đường của Nhân Hoàng không thể làm cho hắn đột phá Truyền Kỳ, hắn lại không thay đổi được thế cục, vậy cũng không có ý nghĩa.

Kế hoạch của lão gia tử không có khuyết điểm nhưng duy nhất không ngờ đến là mắt của Thú Tổ... .. .

- Ta đã tính sai sao...

Lão gia tủe cũng ngay lập tức hiểu được tất cả, hắn thở dài một tiếng, hắn mưu toan hơn một ngàn năm nhưng một con mắt của Thú Tổ đã trực tiếp đánh vỡ tất cả...

Có lẽ chính như lời của Hung Hoàng ngày đó, trước sức mạnh tuyệt đối tất cả mưu đồ đều không còn ý nghĩa...

Nếu Trần Thư có thể dung hợp số mệnh của nhân tộc sớm hơn một chút, có lẽ tất cả sẽ khác. Nhưng nếu không có tình hình cực đoan thế này Trần Thư sẽ không có khả năng giác ngộ như vậy, tự nhiên cũng sẽ không có tư cách dung hợp số mệnh với nhân tộc.

Tất cả, nghiễm nhiên là một thứ không thể nghịch đảo được...

- Đứa nhỏ, đến đây đi...

Tâm thần lão gia tử khôi phục bình tĩnh, tuyệt nhiên nói:

- Chỉ cần ngươi có thể đạt được Nhân Hoàng Vị, về sau có thể chấn hưng nhân tộc một lần nữa...

-...

Trần Thư cũng kiên định lắc đầu, chậm rãi nói:

- Lão gia tử, ngươi sai rồi, bởi vì có nhân tộc cho nên Nhân Hoàng mới tồn tại...

Hắn lại quay đầu lại, giống như thấy được hàng vạn hàng nghìn nhân loại trong di tích, tiếp tục mở miệng nói:

- Bọn họ cũng sai rồi, nhân tộc có thể không có Trần Thư nhưng Trần Thư không thể không có nhân tộc...

- Hơn nữa... .

Trần Thư nhếch miệng cười, nói đùa nói:

- Ta chỉ có một mình thì làm sao có thể sinh sản chứ...

- Đứa nhỏ...

Lão gia tử muốn mở miệng nói cái gì.

- Lão gia tử, Nhân Hoàng Vị cho người khác đi, a Lương có thể, Phương Tư cũng có thể...

Trần Thư cười tiêu sái, nói tiếp:

- Hãy giúp vãn bối một lần cuối cùng đi...

Lão gia tử sững sờ, tiếp theo tay phải vung lên, chỉ thấy hình ảnh Trần Thư giằng co với Giới Long xuất hiện trong mắt mọi người...

Cho dù là người sống sót của Hoa Quốc, hay là nhân loại của các quốc gia khác, toàn bộ đều thấy được...

Trần Thư mỉm cười, sau đó chủ động tách ra con đường của Nhân Hoàng... .

Trong phút chốc, tầm nhìn hắn chuyển lại lần nữa về tới thế giới thực, tuy trao đổi cùng với lão gia tử một hồi nhưng thật ra chỉ là một cái chớp mắt mà thôi.

Lúc này, Giới Long tuy không nhìn thấy số mệnh của nhân tộc nhưung trong mắt mơ hồ có chút bất an, quát:

- Tiểu tử, không cần phải dài dòng, kiên nhẫn bổn hoàng có hạn!

Nói xong, mắt Thú Tổ trên trán nó đột nhiên mở ra, bên trên bao phủ hồng quang giống như lại muốn dò xét.

- Làm sao? Đầu thai cũng sốt ruột sao?

Trần Thư bình tĩnh cười, giống như có chút châm biếm.

Giới Long hờ hững nói:

- Hừ! Ngươi chỉ là để lại một con Khế Ước Linh, cũng không chết được, sợ cái gì?

- Ngươi nhầm rồi...

Trần Thư khoanh tay nói:

- Ta nói chính là...ngươi đầu thai!

Vừa dứt lời, chỉ thấy thân hình Trần Thư bỗng nhiên bao phủ quang huy rực rỡ. Cùng lúc đó, năm con Khế Ước Linh của hắn rít gào một tiếng, cũng toả ra ánh sáng chói mắt khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng!

Trong phút chốc, chẳng những Giới Long giật mình mà Đại Hung phía dưới cũng bất ngờ không kịp phòng bị, ngây ngốc tại chỗ...

Mà toàn bộ nhân loại bên trong di tích, nhìn hình ảnh Trần Thư chìm trong quang huy cũng giật mình.

Ngay sau đó, vô số người đôi mắt rưng rưng, bi thương dâng lên làm cho bọn họ nháy mắt bật khóc, giống như mất đi một tồn tại quan trọng của sinh mệnh...

Một màn này, bọn họ thật sự rất quen thuộc... ..

Chỉ có người thiêu đốt sinh mệnh mới có thể nở rộ ra quang huy hừng hực như vậy!

- Cuối cùng thì ta vẫn là đi lên con đường của bọn họ...

Ánh mắt Trần Thư bình tĩnh, không khỏi nghĩ tới lão Kiều ngày đó, Ninh Bất Phàm, vân vân. Hắn vốn tưởng rằng loại chuyện này sẽ không có quan hệ với hắn nhưng thật không ngờ, cuối cùng vẫn là không có tránh được...

Lúc này, sức mạnh trong cơ thể Trần Thư tăng vọt, cảm giác cường đại trước nay chưa từng có tràn ngập trong lòng, làm cho hắn không khỏi có một mạt ý cười.

Đây là sức mạnh cực hạn siêu việt sao?

Căn cơ Khế Ước Linh của hắn vốn cường đại, sinh ệnh giống như nhiên liệu chất lượng tốt nhất tất nhiên là cấp bậc sẽ tăng lên khủng bố!

- Ngươi?!

Giới Long nhìn quang huy trên người Trần Thư, trong lòng vậy mà có một mạt sợ hãi. Nó thật sự không ngờ đối phương vậy mà làm ra hành động điên cuồng như vậy.

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.