Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn bắn… Bắt đầu!

Phiên bản Dịch · 1113 chữ

Ban đêm, đoàn cướp Nam Giang thừa dịp bóng đêm, rời khỏi di tích long hệ...

- Đi thôi!

Tiểu Tinh triệu hoán ra lôi điểu biến thái, những người còn lại cùng ngồi lên.

Bọn họ tuy rằng có tốc độ khế ước linh, nhưng so với Lôi Điểu, căn bản cũng không có khả năng so sánh.

Xoẹt.

Lôi Điểu hai cánh chấn động, toàn thân tràn ngập sáng chói lôi quang, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, xông về tiến về Lam Tinh không gian thông đạo miệng.

Mười bốn người đón gió đứng thẳng, trong mắt tràn đầy ý sát phạt, lại phối hợp bay phất phới đồng phục bệnh nhân, phong cách vẽ tương đương chi thanh kỳ...

Lúc đêm khuya, Lôi Điểu vượt ngang gần phân nửa Đại Lục, thuận lợi đã tới Lam Tinh...

- Giao cho ta!

Trong chốc lát, Trùng Điệp trên bờ vai lão Tạ hai cánh chấn động, một đạo năng lượng bàng bạc lĩnh vực tràn ngập ra, bắt đầu điều tra Truyện Kỳ Thú Hoàng vị trí.

Vì lo lắng sớm bạo lộ, Trùng Điệp xanh lá kỹ năng hào quang cũng bị huyễn hóa thành không sắc, mặc dù đã mất đi đặc sắc, nhưng hiệu quả lại là không có chút nào suy yếu. Đồng thời, Lôi Điểu một mực tiếp tục di chuyển tới, tăng lên bọn hắn phát hiện Thú Hoàng xác suất...

Nửa canh giờ sau.

- Phỉ hoàng, chúng ta thật sự có thể tìm tới nhân loại cứ điểm sao?

Một hổ thú có đồng tử sinh ra hắc bạch dị mở miệng nói, nó thân cư quang ám thuộc tính, đồng dạng có được một sợi Đại Hung huyết mạch, là tân tấn Thú Hoàng thứ nhất.

- Trên cơ bản không có khả năng, trừ phi là có cụ thể Không Gian tọa độ!

Cự hổ bên cạnh thì là một thân thể khổng lồ, hình như trâu đen, nhưng lại mọc ra đuôi rắn Thú Hoàng.

Nó chính là thượng vị Đại Hung thứ nhất, phỉ!

- Cổ ngự niên đại nhân loại chí cường giả, cũng không phải hạng đơn giản, bọn hắn kiến lập di tích tự nhiên khó tìm.

Phỉ nói chuyện đồng thời, cũng phóng xuất ra kỹ năng.

Từng đạo màu xám đen sương độc giáng lâm, khiến phía dưới một chỗ hòn đảo trong nháy mắt không có một ngọn cỏ, hóa thành tử địa.

- Vậy chúng ta làm như vậy là vì cái gì?

- Đương nhiên là vì cho Giới Long Hoàng một công đạo.

Phỉ thản nhiên nói:

- Nếu là Long Hoàng xuất thế, nhìn thấy chúng ta toàn bộ trốn ở đại lục trung tâm, không có bất kỳ phản kháng, Cửu U cùng Tương Liễu sẽ phải bị nặng.

- Thì ra là thế...

Hổ thú bừng tỉnh đại ngộ, thì ra bọn chúng làm như vậy chỉ là vì giả vờ giả vịt nha...

- Được rồi, dù sao cùng chúng ta quan hệ không lớn.

Phỉ nhàn nhạt nói:

- Long Hoàng xuất thế, chỉ biết trách phạt Cửu U cùng Tương Liễu.

- Cái này cũng đúng.

Cự Hổ nói tiếp:

- Bất quá Long Hoàng thật sự còn chưa khỏi hẳn sao?

- Dựa theo thực lực của nó, cho dù là không khỏi hẳn, cũng có thể dễ dàng đối phó nhân loại bây giờ chứ? Chúng ta tổn thất lớn như vậy...

- Nói năng cẩn thận!

Phỉ trở mình nhìn nó một cái, mang theo lãnh ý nói:

- Long Hoàng có tính toán của nó, chúng ta cũng không nên phỏng đoán.

- ...

Cự Hổ trong lòng cả kinh, chỉ có thể cúi đầu, đồng thời nói thầm:

- Bất quá nếu như ta có thực lực như vậy, đã sớm hủy diệt toàn bộ nhân loại rồi.

Lời của nó nói ra, nhưng không có ai trả lời nó, mà vẫn duy trì trầm mặc.

- Phỉ Hoàng, ngươi cảm thấy thế nào?

Tuy nhiên, nó vẫn chưa nhận được phản hồi.

- Ừ?

Cự Hổ hơi ngẩn ra, tiếp theo ngẩng đầu lên, trong phút chốc, thần sắc của nó chấn động, chỉ thấy con rết phía trước đã biến mất không thấy, thay vào đó, chỉ có bóng đêm thâm sâu đến cực điểm, giống như một tấm màn màu đen nhìn không thấu!

- Ai?!

Cự Hổ trong lòng sinh cảnh giác, trong nháy mắt quát, đồng thời tản ra thú hoàng lĩnh vực của mình.

- Trong nhà sắp tết rồi, đến lấy chút thịt.

Ngay lúc này, một thanh âm trêu tức truyền đến, ngay sau đó, chỉ thấy mười hai người đột nhiên từ trong màn đêm bước ra, vẻ mặt của bọn họ lạnh lùng, nhìn chằm chằm cự hổ, giống như đang nhìn một con cừu non đang chờ làm thịt!

- Nam Giang hãn phỉ đoàn?

Đồng tử cự hổ co rút lại, trong lòng bản năng có vẻ sợ hãi.

Hiện giờ nam giang hãn phỉ đoàn có thể nói là ác mộng trong lòng hung thú, cho dù là thú hoàng cũng không muốn nhìn thấy.

- Phiền ngươi phối hợp một chút.

- Gào!

Cự Hổ trong nháy mắt gầm thét một tiếng, trong mắt có một tia tức giận, có thể làm người hay không, giết ta còn muốn ta phối hợp đúng không?

Nó không do dự, trong miệng nháy mắt phun ra một cột sáng năng lượng hắc bạch tương ứng!

Tuy nhiên, ngay sau đó, cột ánh sáng trực tiếp tiêu tán vô hình, đồng thời, bên cạnh mười hai người phía trước, đột nhiên xuất hiện một con khế ước linh, tổng cộng bảy mươi hai khế ước linh, tất cả đều là khí thế cuồng bạo, Đầy sát ý!

Trong lòng Cự Hổ run lên, nó chỉ là thú hoàng vừa mới đột phá không lâu, hiện giờ lại phải đối mặt với bảy mươi hai tồn tại cùng cấp.

Nó không do dự, quay lại muốn chạy trốn, nhưng đã muộn!

Chỉ thấy kỹ năng phô thiên cái địa oanh tạc mà đến, trực tiếp toàn bộ hỏa lực bao trùm, không có một chút đạo lý đáng nói!

Đoàn hung hãn chủ đánh chính là một người lấy nhiều hiếp ít!

Mà cùng lúc đó, thượng vị đại hung trâm cũng bị nhốt trong kết giới hắc ám của A Lương:

- Các ngươi, muốn giết ta?

Ánh mắt Phỉ lạnh như băng, nhìn về phía hai trung vị truyền kỳ ngự thú sư trước mắt.

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.