Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh cầu rơi xuống? (2)

Phiên bản Dịch · 1096 chữ

Bây giờ chính là thanh thiên bạch nhật, nào có cái gọi là sao trên trời...

- A...

Phương Tư thở dài thật sâu, trong mắt có một chút đắng chát cùng thất vọng.

Nhưng ngay trong chốc lát.

Sắc mặt của nàng hơi thay đổi.

Chỉ thấy chỗ sâu trong bầu trời sáng sủa, dường như xuất hiện một tia quang mang lam sắc như ẩn như hiện...

- Mắt các ngươi bị mờ cả rồi sao?

Nàng hơi ngơ ngác, sau đó lắc đầu, chỉ cho rằng là bản thân xuất hiện ảo giác.

Nhưng một giây sau.

Quang mang lam sắc lại càng trở nên sáng chói, đồng thời đang không ngừng biến lớn, giống như đang nhanh chóng tới gần phía Lam Tinh...

- Hả?!

Nàng nháy mắt mở to hai mắt, trái tim cũng đập loạn.

Chẳng biết tại sao, mặc dù nàng không biết đó là thứ gì, nhưng lại theo bản năng trở nên kích động.

- Các ngươi mau nhìn trên trời!

Trong lúc đó nàng quay đầu lại, nhìn về phía đám người A Lương, vội vàng mở miệng nói.

Những người còn lại hơi ngơ ngác, tiếp lấy thuận Phương Tư ánh mắt nhìn lại, cũng thấy được cảnh tượng màu lam chói lọi kia, giống như ngôi sao.

Nhưng bây giờ là giữa ban ngày mà!

Nhìn thấy ánh mắt đám người kỳ dị, trong lòng Giới Long Hoàng trầm xuống, nhưng không tuỳ tiện quay đầu.

- Muốn lừa gạt bản hoàng sao?!

Hai tròng mắt của nó nhắm lại, nhưng trong lòng thì có vẻ cảnh giác.

Mặc dù đám người phía dưới không có thực lực, nhưng lại rất khôn ngoan, đương nhiên nó sẽ không dễ dàng mắc lừa.

Mà giờ khắc này, thần sắc đám người lại lần nữa biến hóa.

Chỉ thấy từng người bọn hắn đều há to miệng, giống như đã chứng kiến chuyện kinh thế hãi tục...

- Vẫn còn diễn à?

Thần sắc Giới Long Hoàng hơi thay đổi, nhìn chăm chú ánh mắt mỗi người, vậy mà lại có một chút bất an cùng sợ hãi.

Đám người thiêu đốt sinh mệnh, nhưng lại không tiến hành chiến đấu, cứ cùng nhau đứng như vậy, hơn nữa còn lộ ra biểu cảm quỷ dị này.

Tình huống gì vậy chứ?!

Giờ phút này.

Giới Long Hoàng rốt cuộc có chút kìm nén không được.

Tinh thần của nó khẽ động, lan tỏa cảm giác, nhưng là không hề phát hiện chút khí tức nào.

- Giả thần giả quỷ!

Nó gầm thét một tiếng, không do dự nữa, mà công kích thẳng về hướng đám người phía dưới.

- Chuyện này, ta nghĩ trước tiên người nên tự mình quay đầu nhìn một chút đi…

A Lương nuốt một ngụm nước bọt, trên mặt kinh hãi chỉ lên trên thiên khung.

- Hả?

Giới Long Hoàng hơi ngơ ngác, theo bản năng không để ý đến.

Nhưng giờ phút này, thân thể của nó lại đang bị quang mang lam sắc sáng chói bao phủ, phảng phất như có quái vật khổng lồ bên trên nó…

Cảnh tượng này đã khiến nó trở nên cảnh giác.

- Ai?

Giới Long Hoàng trong lúc đó quay đầu, nhìn về chỗ cao hơn trên thiên khung!

Trong chốc lát.

Con ngươi của nó co lại đến cực hạn, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí thân thể cũng nhịn không được run rẩy một trận.

Chỉ thấy trên không.

Vậy mà lại sừng sững một ngôi sao siêu lớn tràn ngập quang mang.

Đưa mắt nhìn, căn bản là không thể thấy được điểm cuối, giống như một tinh cầu đang rơi xuống!

- Là Lam Tinh sao?!

Thần sắc Giới Long Hoàng chấn động kịch liệt, theo bản năng nghĩ đến nhân loại ở tinh cầu kia...

Một giây sau.

“Tinh cầu xanh lam” rơi xuống dưới, uy thế vô cùng kinh khủng!

Rầm!!!

Giới Long Hoàng ẩn nấp bên trong biển mây nháy mắt chịu một đòn nghiêm trọng, không nhịn được kêu rên một tiếng.

Trong lúc đó thân thể khổng lồ vô biên của nó rơi xuống, trùng điệp ngã xuống trên Cổ Ngự Đại Lục, khiến cho đại địa run rẩy một trận.

Cho tới giờ phút này, mọi người mới nhìn thấy thân thể hoàn chỉnh của Giới Long.

Chỉ thấy cái đầu của nó khổng lồ vô biên, mà thân thể thì giống như dãy núi liên miên chập trùng, không thể nhìn thấy bờ.

Nhưng lúc này, trên mặt Giới Long Hoàng lại xuất hiện vẻ kinh hãi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tinh cầu màu xanh lam trên không trung, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.

- Rốt cuộc là ai?!

Giới Long Hoàng gào lên, nó có thể xác nhận đây không phải năng lực của Thiên Kỵ Sĩ.

Liệu trên vũ trụ này, ngoài Thiên Kỵ Sĩ ra, còn cường giả nào khác không?!

- Đoàn trưởng của tội phạm Nam Giang!

Vào thời phút này, một âm thanh nhàn nhạt vang lên, vang vọng khắp thiên địa, ầm ầm rung động!

Trong lúc nhất thời.

Vô số người kinh ngạc như bị sét đánh, thậm chí đại não đều trống rỗng.

Nhưng ngay sau đó.

Bọn hắn bỗng nhiên rơi lệ, thân thể không khống chế được run rẩy.

Giọng nói vừa mới vang lên, quá mức quen thuộc đối với nhân loại!

Mặc dù ba năm đã trôi qua, nhưng giờ khắc này, mỗi người đều đã nhớ tới thân ảnh của nam nhân kia.

Ánh mắt của bọn hắn cùng nhìn về phía trên không của Cổ Ngự Đại Lục, đã có chút mong chờ cùng kích động, thậm chí còn có một chút sợ sệt, lo lắng đây chỉ là một giấc mộng...

- Thừa dịp bản đoàn trưởng không ở đây, bắt nạt người của ta đúng không?

Giờ khắc này, giọng nói quen thuộc lại lần nữa vang lên, trong lòng mọi người cuối cùng đã có thể khẳng định.

Người đó giống như thần minh của nhân loại… Thật sự đã trở về!

- Còn sống... Hắn còn sống...

Phương Tư bịt miệng lại, nước mắt lại là không kìm được chảy xuống, trong lòng dâng lên đủ loại cảm xúc.

- Là hắn, chắc chắn là hắn!

- Ta đã nói rồi, cho dù tận thế này cũng không thể xảy ra chuyện gì được.

- Cuối cùng cũng trở về...

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.