Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát chiêu cuối cùng của Nhân Hoàng!

Phiên bản Dịch · 1093 chữ

Tinh Thần nháy mắt giật mình, nói.

- Ta là Khế Ước Linh, không phải ao cầu nguyện... Nếu như ngươi lại thiêu đốt, Nhân Hoàng tại thế cũng không thể nào cứu được ngươi!

- Quên đi, về sau nhớ tuyên dương sự tích của ta nhiều hơn...

- Xem ra ngươi là thật sự không có cách nào khác...

Tinh Thần thản nhiên nói.

- Chi bằng cứ để cho ta làm đi.

- Ừm? Ngươi có biện pháp gì sao?!

Trần Thư ngẩn người , mở miệng nói.

- Đương nhiên.

- Vậy ngươi không nói sớm!

Trần Thư khóe miệng giật một cái, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Mặc dù hắn đã chết qua một lần, nhưng nếu lại thiêu đốt sinh mệnh, vẫn cần dũng khí lớn...

- Ngươi là chủ nhân, đương nhiên muốn cho ngươi cơ hội thể hiện.

- ...

Trần Thư nhếch miệng, loại cơ hội này không nhất thiết phải cho ta đâu…

- Ta nên làm như thế nào đây?!

- Trở về Lam Tinh trước!

- Trở về? Làm cái gì?

- Đánh thức mọi người!

- A?

Trong lúc cả hai đang đối thoại, Tinh Thần đã đi về phía Cổ Ngự Đại Lục...

Giờ phút này đã là đêm khuya.

Sinh linh trên Đại Lục cùng Lam Tinh lại không có một kẻ nào ngủ say, đều yên tĩnh chờ đợi.

Cảnh tượng trên không kia cũng đã sớm biến mất, dù sao đại chiến của cả hai đã chuyển dời đến Tinh Không, đã không còn cách nào phản chiếu xuống.

- Trần Thư, liệu có thể thắng được không?!

Giờ phút này, đám người A Lương đều thấy căng thẳng, yên lặng chờ đợi kết quả.

Kết quả của trận chiến này, đối với hai chủng tộc mà nói, thật sự là quá quan trọng!

- Tội phạm Nam Giang... Cố lên...

Trong Di Tích vô số nhân loại cũng nắm chặt hai tay, yên lặng cầu nguyện...

Vào thời khắc này.

Vòm trời đang tối tăm đột nhiên xuất hiện một vòng tinh quang.

Ngay sau đó, thân thể khổng lồ của Tinh Thần giáng lâm xuống, cho dù quang mang quanh thân thể của nó ảm đạm, nhưng vẫn có khí thế kinh khủng vô địch như cũ.

Giờ khắc này, mọi người cùng nhau hoan hô.

Mà hung thú một phương thì là lòng như tro nguội, tràn đầy tuyệt vọng...

Trần Thư trở về, có nghĩa là Thiên Kỵ Sĩ đã bỏ mình sao...

Nhưng vào thời khắc này.

Thiên khung lại lần nữa xuất hiện một thân ảnh màu đen to lớn.

Chỉ thấy trong tay Thiên Kỵ Sĩ cầm một thanh trường thương khổng lồ, cũng giáng lâm xuống bên trên đại lục, khí thế của nó còn kinh khủng hơn, đã chế trụ Tinh Thần!

Đại chiến lại còn chưa kết thúc sao?!

Hai đại chủng tộc lại lần nữa trở nên căng thẳng, yên lặng quan sát tất cả.

Đồng thời, trong lòng đám Hung Thú cũng có chút mừng thầm, thậm chí còn dùng ánh mắt hung lệ nhìn về phía Lam Tinh, đã chuẩn bị kỹ càng nuốt chửng nhân loại...

Dựa vào thế cục hiện tại, khí thế Thiên Kỵ Sĩ mạnh hơn, hơn nữa còn là bên truy sát.

Tinh Thần trước đó có thể xưng vô địch, giờ lại giống như đang chạy trối chết...

Mọi người cũng đã nhận ra điểm này, nhưng vẫn không có sinh lòng tuyệt vọng, mà vẫn tiếp tục cầu nguyện...

- Chúng ta sẽ thua sao?!

Giờ phút này, vẻ mặt khí vận do lão gia tử hoá thành rất nghiêm túc.

Vốn cho rằng giải quyết Giới Long Hoàng xong, nhân tộc có thể cầm chắc thắng lợi cuối cùng.

Nhưng không ngờ tới, Thiên Kỵ Sĩ mới là người mạnh nhất Hung Thú tộc?!

Rầm rầm rầm!

Thiên Kỵ Sĩ lại lần nữa xuất chiêu, hung bạo áp chế Tinh Thần, mỗi một thương đều có thể xuyên thủng thân thể nó, khiến cho khí tức ngày càng trở nên suy yếu.

- Có nắm chắc phần thắng không?!

Trần Thư không hề gấp, mà hướng về phía Tinh Thần hỏi.

- Đương nhiên!

Cho dù Tinh Thần liên tục gặp thương tích, nhưng không hề sốt ruột, tiếp tục nói.

- Thật ra đây là một sát chiêu cuối cùng của Nhân Hoàng!

- Nhân Hoàng?

- Ngươi thật sự cho rằng Nhân Hoàng sẽ đặt hy vọng toàn chủng tộc trên người một hậu bối sao?

Tinh Thần thản nhiên nói.

- Hắn cũng sẽ không bất cẩn như vậy.

- ...

Trần Thư nghe là đây là bố trí của Nhân Hoàng, trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

- Ta nên làm như thế nào?

- Còn nhớ trước đó ta và ngươi đã nói gì không?

- Ta là tuyệt thế thiên tài, trong vạn người không có được một người, chúa cứu thế cứu vớt nhân tộc, chí tôn độc nhất vô nhị trên thiên địa…

- Đợi một chút…

Tinh Thần trực tiếp cắt đứt, dùng giọng hoài nghi nói.

- Ta thật sự đã từng nói loại lời vô liêm sỉ như này sao?!

- Đương nhiên có nói qua.

Trần Thư chững chạc đàng hoàng, nói.

- Những lời này ta đều nhớ rõ ràng.

Ầm!

Ngay vào lúc cả hai nói chuyện với nhau, Thiên Kỵ Sĩ lại phóng ra công kích cuồng bạo, xuyên thủng đầu Tinh Thần.

Mặc dù rất nhanh đã khép lại, nhưng quang mang quanh thân thể nó lại lần nữa ảm đạm hơn mấy phần.

- Được rồi, đủ lắm rồi!

Tinh Thần vào thẳng chủ đề, lười nhác hỏi lại Trần Thư.

Nó thật đúng là sợ tên này đánh gãy mạch suy nghĩ của nó...

- Ta đã từng nói, bản thể của ta là thứ mọi người trên Tinh Không đều từng ngước lên nhìn...

- Ừm, sau đó thì sao?

Trần Thư ngẩn người, nhưng thật ra cũng đã nhớ lại.

- Hôm nay, ta sẽ để bản thể xuất hiện chiến đấu!

- Bản thể của ngươi rất mạnh sao?

- So với hiện tại... Không có chút biến hóa nào!

- ???

Trần Thư khóe miệng giật một cái, nói.

- Không phải, cách nói chuyện của ngươi hiện tại, có thể bình thường một chút không?

- Ai bảo ta và ngươi ký kết Khế Ước, bị ngươi ảnh hưởng.

- ...

Bạn đang đọc Thần Cấp Lựa Chọn: Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội (Dịch) của Tam Phong 11
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Tà_Team
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.