Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trộm tồn kho của mãn ngưu tộc.

Tiểu thuyết gốc · 1054 chữ

Mạc Tuấn vào trong động thấy rất nhiều tài liệu khác nhau, hẳn là con vượn cấp ba này thích sưu tầm những tài liệu luyện khí, những tài liệu luyện khí nó sưu tập từ cấp một cho tới cấp ba cái gì cần có đều có, Mạc Tuấn còn muốn nghi ngờ có phải con vượn này muốn luyện khí hay không nữa đấy, Mạc Tuấn chỉ có thể thủ hết những tài liệu luyện khí đó, người khác dùng tài liệu để luyện khí, nhưng hắn trừ luyện khí ra có thể dùng để luyện thể.

Nên Mạc Tuấn càng cần tới tài liệu luyện khí hơn, những canh thiết con vươn kia đào ra hắn đầu lấy hết, dù sao hắn chỉ tới đây một lần và con vượn đó chưa chắc đã biết mình lấy trộm đi tài liệu của nó.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn thu hết một lượt sau đó bay đi ra ngoài hang động này, vừa ra ngoài thì huyết văn nói trận chiến của ba con yêu thú kia gần tới hồi kết rồi, Mạc Tuấn nghi hoặc rõ ràng lúc hắn tới chỉ có hai con yêu thú cấp ba, tại sao lại thành ba con yêu thú cấp ba rồi, hắn mang theo sự nghi hoặc đi tới chỗ yêu thú cấp ba đang chiến đấu, hắn muốn ngư ông đắc lợi, chỉ cần có một con yêu thú cấp ba ngã xuống hắn đã được thu hoạch vô cùng lớn rồi.

Hắn vừa tới từ xa nhìn thấy hai con mãn ngưu vây công con vượn mũi đỏ.

Con vượn mũi đỏ mặc dù có vết thương vô cùng dữ tợn, nhưng hai con mãn ngưu kia cũng không khá hơn là bao, một con thì đã bị gãy một sừng chảy máu rất nhiều, còn một con thì bị đánh bên hông trọng thương nhìn thấy cả huyết nhục mơ hồ, gần như chỉ một con vượn có thể đánh cho cả hai con mãn ngưu tơi bời, nhìn từ ngoài có lẽ con vượn kia yếu thế, nhưng thực tế hai con mãn ngưu còn thương năng hơn cả con vượn kia.(phàm lập đức, tory pham)

Hắn cũng không biết tại sao hai bên lại đánh nhau nữa, có lẽ là do xích mích của chúng vượt qua giới hạn chịu đựng.

"Hai con bò kia, chúng mày cướp lương thực ở trấn tiêu sơn kia rồi, vậy mà không chịu bồi thường cho thuộc hạ của tao, hừ mặc dù tao không cần huyết nhục của nhân loại nhưng thuộc hạ tao lại cần, chúng mày ăn hết luôn một lượt, đã vi phạm hiệp ước giữa chúng ta rồi đấy." Vượn mũi đỏ mang vết thương chồng chất giận dữ lên tiếng.

Mạc Tuấn mới để ý là những con yêu thú cấp hai cách rất xa cuộc chiến của ba con yêu thú cấp một này, Mạc Tuấn thật không ngờ con vượn mủi đỏ này lại lợi hại như vậy nó chỉ là yêu thú cấp ba sơ kì có thể đánh một con yêu thú sơ kì và một con yêu thú trung kì tới mức trọng thương, quả thật hẳn là thuộc về loài yêu thú thượng cổ rồi, nhưng hắn chưa bao giờ nghe về loài yêu thú này.

"Hừ những nhân loại kia cả gan giết cháu của tao, mày nói xem tao có nên giết chúng để hả giận không hả, hắn chẳng những giết cháu tao, còn tàn sát hơn gần trăm ngàn tộc nhân của tao nữa đấy." Con mãn ngưu kia bị gãy mất sừng nói, nó cũng cực kì không cam lòng, có thể nói nó tổn thất lớn nhất.

Mạc Tuấn nghe xong thì ngẩn người, đừng nói là trấn tiêu sơn bị tiêu diệt là do hắn mà ra đấy, nhưng nghe con mãn ngưu này nói hẳn là nó giận cá chém thớt rồi.

"Tao mặc kệ kẻ nào giết bây giờ mày phải bồi thường lương thực cho thuộc hạ tao, nếu không thì tao không xong với mày đâu." Vượn mũi đỏ hung dữ nói.

Mạc Tuấn thả huyết văn dò xét chỗ ở của mãn ngưu kia đã quay trở về hiện tại ở địa bàn của mãn ngưu kia chỉ còn một số yêu thú già yếu ở lại nên hẳn là không có khả năng trở về kịp lúc nếu hắn đi trộm.

Mạc Tuấn thấy hai bên đang giằng co nên hắn không muốn xem tiếp nữa, rất có khả năng hai bên giằng co một hồi không có kết quả mới trở về được, nên Mạc Tuấn quyết định vào tận hang ổ mãn ngưu lấy hết linh thảo của mãn ngưu, ai bảo mấy con mãn ngưu ngu ngốc này đi giận cá chém thớt làm chi, tao sẽ cho chúng mày cả cỏ cũng không có cỏ mà ăn.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn lẻn vào xem còn con yêu thú cấp ba nào không mới hành động, thấy yêu thú già cấp hai cũng có nhưng yêu thú già cấp một, xem ra những con yêu thú này hẳn là bị bỏ ở nhà thủ hộ, Mạc Tuấn vào tới chỗ mãn ngưu cất một cái kho có vô số linh thảo, và các loại thảo dược như cỏ kim lam cấp ba, cỏ hoa vân cấp ba vân...vân... Rất nhiều linh thảo.

Kho thảo dược của mấy con mãn ngưu này con nhiều gấp mấy lần so với của con vượn kia đấy, hắn lúc này quan sát thuộc hạ của con vượn kia thì thiên kì bách quái loại nào cũng có, còn những con mãn ngưu này hầu hết là nguyên một đàn lớn giống như là một gia tộc hơn, nên so sánh hơn thua liền biết số lượng mãn ngưu hẳn là nhiều hơn đông đúc hơn, còn vượn mũi đỏ chỉ có một con duy nhất, thế là có thể thấy được con vượn mũi đỏ này hẳn là một con hỗn huyết của thượng cổ thần thú, nếu không sức chiến đấu của nó làm sao có thể siêu cường tới mức có thể vượt cấp chiến đấu còn đánh cả hai cơ chứ.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.