Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Thiên Thiên.

Tiểu thuyết gốc · 1009 chữ

Tất cả các huyết văn đã bắt đầu ngủ say và tấn cấp, hiện tại chỉ còn bốn tỷ con huyết văn mà thôi, những con huyết văn này hấp huyết của mấy con yêu thú thượng cổ báo tia chớp rất có khả năng sẽ sinh ra vài con biến dị.

Mạc Tuấn tu luyện lên tầng ba rồi củng cố tu vi xong thì bắt đầu thu trận kì lại, hắn đang định đi cướp tài nguyên xong rồi mới ra khỏi khu rừng này.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn định đi thì thần thức quét được có vài con thôn thiên thử chạy trốn, phía sau có rất nhiều yêu thú cấp hai truy sát, trong đó có một con rất giống Thiên Thiên vì nó đã lớn hơn một chút, lông rậm hơn và còn là yêu thú cấp hai sơ kì đỉnh rồi.

Mạc Tuấn bước tới định cứu giúp, dù sao cũng là tộc nhân của Thiên Thiên tiện tay giúp cũng không có gì.

Mạc Tuấn vừa xuất hiện thì Thiên Thiên vui mừng, nhưng sau đó lo lắng nói: "Đại ca đi mau mãn ngưu và hùng bì thố liên hợp lại đánh tộc nhân của đệ, hiện tại đằng sau có rất nhiều yêu thú cấp hai chúng ta không phải là đối thủ đâu."

"Đệ là Thiên Thiên." Mạc Tuấn nghi hoặc hỏi, bởi vì lúc hắn đưa Thiên Thiên tới chỉ có yêu thú cấp một sơ kì đỉnh, hiện tại đã cấp hai sơ kì đỉnh, tốc độ tấn cấp của nó còn nhanh hơn cả mình thật là khủng bố quá đi.

"Đúng vậy đệ là Thiên Thiên từng dẫn đại ca ra khỏi sa mạc đấy." Thiên Thiên đang chạy tới nói.

"Tốt đệ tấn cấp thật nhanh, đệ không cần phải chạy, có đại ca ở đây bọn yêu thú này không làm gì được đệ đâu." Mạc Tuấn tự tin nói, hắn có thể chém yêu thú cấp ba báo tia chớp có lực lượng tương đương với một kim đan hậu kì đấy, làm sao có thể sợ mấy con yêu thú cấp hai bình thường được.

"Nhưng mà đại ca mới chỉ trúc cơ thôi không có khả năng đánh bại chúng đâu." Thiên Thiên chạy tới trước người của Mạc Tuấn nói, một số tộc nhân theo sau Thiên Thiên trốn sau lưng Thiên Thiên.

"Yên tâm đi mấy con thú hoang này để đại ca giúp để xử trí, chỉ ba con cấp hai mà thôi." Mạc Tuấn vẫn bình tĩnh đáp ánh mắt bảo nó yên tâm đi.

Thiên Thiên cũng biết đại ca nói có thể hắn là có thể dù sao cũng đã đi theo đại ca bấy lâu rồi, nó đứng đằng sau của Mạc Tuấn cũng không đi nữa, những con thôn thiên thử cũng chỉ có thể theo thiếu chủ ở lại, họ không thể nào bỏ thiếu chủ được.

"Hắc hắc nhìn xem các người chạy được bao xa cơ chứ, có phải mệt rồi không? Hả nhân loại đây là chỗ dựa của người sao, một nhân loại trúc cơ kì sơ kì chỉ cần một móng vuốt thôi là giết được mấy chục người như vậy rồi." Một con sói to lớn cấp hai nói.

"Một nhân loại ti tiện mà thôi giết đi là được." Một con hùng bì thố cao to sáu múi cũng là một con yêu thú cấp hai đỉnh nói.

"Trông cái nhân loại này cực kì quen thuộc hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải." Một con mãn ngưu cấp hai đỉnh nói, vì con mãn ngưu này đúng là đã bị Mạc Tuấn chơi xỏ một cái còn bị giết mất con trai nữa, vì hiện tại Mạc Tuấn tóc đã dài ra, không còn là tóc ngắn như lúc trước nữa, nên hắn nhất thời không nhớ ra.

"A... hoá ra là cái con bò ngu ngốc lần trước bị tôi chơi một cái đấy à, bị tôi giết con trai rồi bây giờ còn đi giết nhà người khác để chút giận sao, a đúng rồi, trấn tiêu sơn bị cái bọn đầu bò tụi mày giận cá chém thớt không phải sao hắc...hắc..." Mạc Tuấn mở miệng ra là chửi con bò ngu ngốc còn đem hắn chửi cho tới tức bóc khói luôn, Mạc Tuấn nhận ra con bò này là vì tạo hình của mãn ngưu này khá đặc biệt.

"Hả hoá ra là mày hèn gì thấy mày khá quen, hóa ra là cái thằng khốn kiếp nhà mày, tao giết mày." Nghe được lời của Mạc Tuấn chẳng những tức tới bốc khói, còn mất đi lý trí cuồng hoá đánh tới Mạc Tuấn, thù của con trai hắn lần trước không báo được thì thôi, còn tổn thất thảm trọng nữa nên đã bị cha hắn phê bình một chầu, đây là thù bất cộng đái thiên.

Con sói cấp hai và hùng bì thố thấy con mãn ngưu xông tới mất lí trí như vậy thì lắc đầu, rất rõ ràng đối thủ chọc tức hắn dụ hắn vào bẫy rồi, nên cả hai cũng không động thủ muốn xem át chủ bài của Mạc Tuấn là cái gì.(phàm lập đức, tory pham)

Thấy con mãn ngưu này xông tới thì biết hắn đã thành công rồi, dù sao nếu yêu thú cấp hai mấy tên lên một lúc thì dù hắn có thể giết nhưng vẫn phải trả một cái giá đấy, chỉ có giết tửng kẻ một mới có khả năng mau chóng giết địch.

Mạc Tuấn xuất ra trường thương, hắn cũng muốn tốc chiến tốc thắng xuyên vân kích, nhất kích xuyên vân.

Một chiêu với sát thế vô cùng khủng bố lao tới mãn ngưu viên mãn, mãn ngưu viên mãn mất đi lý trí nên hắn ta còn chưa kịp làm gì đã bị nhất kích của trường thương đâm xuyên qua thành hai nửa.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.