Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi tới thành phố C.

Tiểu thuyết gốc · 1000 chữ

Mạc Tuấn đang ngồi trị thương thì Khương Tiểu Linh đứng bên cạnh nhìn Mạc Tuấn, nghĩ tới lúc nãy Mạc Tuấn ôm cô thì mặt cô lại ửng đỏ.

Mạc Tuấn sau khi ổn định thương thế thì bắt đầu nuốt đan dược ép các tia phóng xạ ra khỏi cơ thể, bắt đầu hấp thu linh khí tu luyện nuốt vào luyện khí đan tăng lên tu vi, không ngờ được một trận chiến này làm cho hắn không cách nào tăng tu vi mà bây giờ lại nới lỏng.(phàm lập đức, tory pham)

Tu vi lại tinh tiến thêm một chút, hiện giờ đã là luyện khí tầng thứ năm đỉnh phong, nuốt thêm vài viên luyện khí đan luyện hóa bắt đầu tấn thăng luyện khí kì tầng sáu, Mạc Tuấn chỉ cảm thấy một cảm giác thư sướng ập đến thét lên một tiếng, Khương Tiểu Linh thấy Mạc Tuấn thét lên thì vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù cô cũng tu luyện nhưng cũng không có hét lên như hắn.

"Em đã đạt tới luyện khí kì tầng hai rồi sao thật là nhanh!" Mạc Tuấn vừa dùng thần thức quét tới Khương Tiểu Linh thì kinh ngạc, Khương Tiểu Linh tu luyện nhanh như vậy, hắn phải sử dụng rất nhiều tài nguyên mới có thể tăng tu vi mà em ấy không cần tài nguyên đã tu luyện được tới tầng hai rồi chắc chắn là thiên linh căn rồi.

Hắn cũng đành chịu việc tu luyện của hắn hiện tại càng lên tu vi cao càng khó khăn rồi, kiếp trước hắn tăng tu vi cũng khô gặp bình cảnh như bây giờ, tăng lên tầng năm thì lại gặp bình cảnh, bây giờ tăng lên tầng sáu cũng gặp bình cảnh, hắn cũng cảm thấy rất kì lạ vì mỗi lần tăng tu vi cứ cảm giác có thứ gì đó chặn lại không lẽ công pháp hiện tại của hắn tu luyện có vấn đề, dù là hắn đã từng là một siêu cấp yêu nghiệt kiến thức vô cùng uyên bác nhưng bây giờ cũng không cách nào lí giải, kể cả một số thứ ở trên trái đất rất bí ẩn làm cho hắn cũng không thể lí giải tại sao một chỗ linh khí mỏng manh lại xuất hiện những đồ vật dù tu tiên giới cũng đều đỏ mắt đều có, quả thật là rất không tầm thường.

"Hiện tại anh muốn rời khỏi thành phố Z, em có tính toán gì không." Mạc Tuấn cũng không muốn liên lụy Khương Tiểu Linh vào dù sao thế lực kia không tầm thường, rất có thể sẽ gây nguy hiểm cho cô ấy.(phàm lập đức, tory pham)

"Em định đi theo anh, hiện tại em không có chỗ để đi." Khương Tiểu Linh không chút suy nghĩ nói.

"Ách, như vậy không ổn lắm đâu." Mạc Tuấn bối rối nói, hắn cứ nghĩ không phải cô ấy có Khương gia sao, sao tự nhiên lại theo mình.

"Em chỉ muốn đi theo anh, anh không muốn em đi cùng sao, có phải anh hết thương em rồi?" Khương Tiểu Linh thấy Mạc Tuấn do dự không muốn cho mình đi theo thì nũng nịu nói tỏ ra đáng thương nói.

"Cái này... cái này thôi được rồi vậy chúng ta cùng rời khỏi." Mạc Tuấn trước sự đáng thương của cô cũng không còn cách nào nên đành phải đáp ứng.

"Vậy chúng ta đi thôi." Mạc Tuấn nói xong thì định đi tới ôm Khương Tiểu Linh đi.

"Vậy chúng ta đi xuống thôi." Khương Tiểu Linh cứ nghĩ theo lối thường là đi xuống nên cô quay ra chuẩn bị đi xuống sân thượng này.

"Không phải ý của anh là chúng ta bay đi khỏi thành phố Z, bởi vì hiện tại chúng ta ra ngoài nhất định sẽ bị bắt đấy." Mạc Tuấn biết cô đã hiểu lầm nên giải thích.

"Chúng ta bay bằng cách nào?" Khương Tiểu Linh tưởng rằng Mạc Tuấn đã biết chuyện gia tộc sẽ bắt cô trở lại nên muốn dẫn cô đi bằng cách khác.

Mạc Tuấn cũng không nói gì ôm Khương Tiểu Linh lên sau đó triệu hồi pháp khí huyết văn dực bay đi.

Mạc Tuấn lần này cận thận hơn bay xong dùng ẩn nặc thuật, lúc trước tu vi chưa đủ thi triển ẩn nặc thuật có khả năng bị phát hiện, nhưng bây giờ hắn thi triển ẩn nặc thuật thì sẽ không bị phát hiện trừ khi người đó là luyện khí kì đại viên mãn.

Mạc Tuấn bay đi ra khỏi thành phố Z cũng may trong kí ức nguyên chủ còn có thông tin bản đồ xung quanh thành phố Z, thành phố gần nhất là thành phố C, Mạc Tuấn trực tiếp bay tới đó, bởi vì căn cứ đó ở ngược hướng thành phố C.

Sau vài tiếng đồng hồ thì Mạc Tuấn cũng đã bay tới thành phố C, hắn hạ xuống một chỗ không người, dù sao nếu bị người khác phát hiện hắn biết bay và tàng hình thì đây quả thực là không thể tưởng tượng được.

"Chỗ tiền này em trước tiên cầm đi." Mạc Tuấn lấy sấp tiền từ nhẫn trữ vật ra đưa cho Khương Tiểu Linh, thần thức của Mạc Tuấn đã quét qua người của Khương Tiểu Linh tiền cũng không còn nên đành đưa như vậy.

"Vâng." Khương Tiểu Linh biết được mình đang thiếu tiền nên cũng cầm lấy.

Hai người cùng nhau đi thuê nhà nghỉ gần đó, cả hai người vì tránh né kiểm tra, nên không ở khách sạn chỉ có thể kiếm nhà nghỉ nhỏ để ở, và sẵn tiện Mạc Tuấn chỉ điểm Khương Tiểu Linh vài chiêu như ẩn nặc thuật, hỏa cầu thuật... Những pháp thuật đơn giản, còn cho cả một chiếc nhẫn trữ vật.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.