Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự bí ẩn của cha.

Tiểu thuyết gốc · 1003 chữ

"Ông nội, khi cha con mất có nói gì với ông nội không?" Mạc Tuấn thử hỏi xem có manh mối gì không.

"Hình như có nói là sang căn nhà này cho con chờ con đủ hai mươi tuổi là căn nhà nay thuộc về con đấy, chỉ có thế thôi hiện cháu giờ cách hai mươi tuổi chỉ còn hai năm thôi." Mạc Tuấn nghe xong thì không nghi ngờ gì nữa, cảm giác hắn vừa tới căn nhà này có một loại cảm giác vô cũng thân thiết, đây là một loại cảm giác trực giác của một tu sĩ.(phàm lập đức, tory pham)

Mạc Tuấn thử nhất ghế đi thì chỉ cảm giác chiếc ghế nhẹ nhõm vô cùng.

Nhưng Mạc Tu và Mạc Ngọc há hốc mồm kinh ngạc, bởi vì ghế hay giường đều vô cùng nặng, cho dù ông của Mạc Tuấn là Mạc Tu đã là thiên cấp tông sư cũng không nhấc nối ghế cho dù chỉ là một chút thôi cũng không nhấc nổi. Mà Mạc Tuấn chỉ nhấc bằng một tay đây là lực lực phải chênh lệch tới bao nhiêu a.

"Hai người làm sao vậy?" Mạc Tuấn thấy vẻ mặt của hai người nghi hoặc hỏi.

"Tuấn nhi những chiếc ghế này và bàn, đó giờ đều không ai nhất nổi, tất cả mọi người đều nghĩ là nó đã dính dưới đất rồi, nếu không con nghĩ những đồ cũ kĩ này làm sao có thể ở chỗ này chờ con tới nhận chứ, những người khác đếu muốn bán đi nhà của cha con, do là bản khế ước đều do ông nội giữ nên không có ai có thể chạm tới đồ của cha con, khi cha con chết mấy tháng mỗi lần cuộc họp gia tộc đều nhắc tới bán gia sản của cha con, những đồ nào bán được đều bán hết rồi, những thứ này do nhất không đi nên mới để ở đây đó." Mạc Tu kể lại những chuyện mà Mạc Tuấn trước đó không bao giờ để ý tới.

Mạc Tuấn nghe tới đây cũng rất giận, cha hắn để lại đồ cho hắn làm sao bọn họ dám đem bán cơ chứ, nhưng mà nếu họ không bán, thì bí mật của căn nhà này cũng không được hé lộ, xem ra cha của mình không phải người bình thường, hắn rất cần tìm được đáp án đó./phàm lập đức, tory pham /

Những chiếc bàn ghế và giường này cha để lại nhất định có thâm ý gì đó, ghế có thể giúp hắn thần thanh khí sản, loại trừ tâm ma, còn giường có thể giúp hắn nâng cao tốc độ tu luyện, thế vậy cái bàn có công dụng gì nhỉ, hắn nghĩ tới đây thử đặt tay lên cái bàn, nhưng hắn không có cảm giác gì cả.

Trước hết thu những đồ này vào sau đó từ từ tìm hiểu, sau khi quyết định Mạc Tuấn thu hồi bàn ghế và giường của cha để lại, hai người Mạc Tu và Mạc Ngọc càng im lặng hơn, bởi vì chính mắt thấy thủ đoạn làm cho bàn ghế biến mắt ai mà không chấn động chứ, Mạc Tuấn thấy hai người kinh ngạc há hốc mồm nữa thì cũng biết ở đây là thời đại khoa học nếu làm cho họ một thứ gì đó biến mất không khác gì ảo thuật.

"Anh còn biết cả ảo thuật sao, ảo thuật của anh làm cho đồ vật to như vậy biến mất thật là lợi hại." Mạc Ngọc ngưỡng mộ nói.

"Đây không phải ảo thuật đâu, thực ra anh định nói cho hai người biết anh không phải học võ giồng như những người khác, anh là tu tiên, nếu tu luyện tới cảnh giới nhất định có thể phi thiên độn địa đấy." Mạc Tuấn nói giải thích cho hai người càng làm cho hai người không tin, hiện tại thời đại nào rồi mà nói tu tiên chứ.

Mạc Tuấn chỉ đành phải sử dụng phép thuật lửa và thủy cho hai người nhìn, thì họ mới tin.

"Anh, em cũng muốn học tu tiên." Mạc Ngọc ánh mắt dễ thương nhìn Mạc Tuấn.

Mặc dù Mạc Tu không nói nhưng hắn cũng muốn học dù sao nghe nói là có thể tu thành thần tiên phi thiên độn địa có ai mà không muốn chứ.

Mạc Tuấn thấy vậy liền nói: "Không cần hai người nói anh cũng định dạy hai người công pháp tu chân, hiện tại chúng ta đi đón Khương Tiểu Linh đã, cô ấy đang đợi anh ở khu rừng phía nam đấy."

Nói xong liền xuất hiện huyết văn dực đưa hai người bay đi.

Mạc Tuấn đưa hai người tới ngôi miếu mà Khương Tiểu Linh đang chờ ở trong, vừa xuống tới thì Khương Tiểu Linh thấy Mạc Tuấn liền chạy tới thấy có Mạc Ngọc và Mạc Tu thì mời hai người họ vào miếu, sau khi trò chuyện thì Mạc Ngọc và Khương Tiểu Linh thân như chị em vậy.

Mạc Tuấn vừa nghĩ tới chuyện của cha vô cùng thần bị thì hỏi chuyện của cha và mẹ, cha thì qua miểu tả của ông thì hết sức bình thường không có gì lạ, còn về việc của mẹ thì ông lại có chút ngập ngừng nhưng vẫn quyết định nói cho Mạc Tuấn biết, mẹ của hắn ở Ưng gia, Ưng gia thuộc một gia tộc ẩn thế vô cùng mạnh, thực lực của ông là thiên cấp tông sư thì gia tộc họ có cả hàng tá, họ chỉ phái một người có thực lực của tiên thiên thì đã đủ đè sập Mạc gia rồi.

Đây là lần thứ hai nghe tới tiên thiên, nhưng Mạc Tuấn cũng hỏi về các cảnh giới, dù sao Mạc Tuấn Mạc Tuấn trong trí nhớ chỉ tới tông sư mà thôi.

Bạn đang đọc Thần luyện thiên nhiên sáng tác bởi Torypham1994
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Torypham1994
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.