Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

AI THÍCH NGƯỜI ĐÀN BÀ NGỐC NHƯ CÔ CHỨ

Phiên bản Dịch · 1522 chữ

Đổi lại là người khác Thành Thanh Ninh không dám nói chuyện trước đây của Tư Không Dật, nhưng người này là Mặc Hàn Dạ..... nên Thành Thanh Ninh không lo lắm. Cô hơi kinh ngạc nhìn Mặc Hàn Dạ, đem chuyện trước đây của mình và Tư Không Dật nói ra. Ai ngờ, sau khi nghe lời của cô, thần sắc của Mặc Hàn Dạ lại có chút kì quặc. “Xem ra, muội và thái tử Nam quốc còn là thanh mai trúc mã ?” Ý lạnh trong mắt của Mặc Hàn Dạ càng rõ hơn, Thành Thanh Ninh nhìn đôi mắt của hắn, chỉ cảm thấy trong mắt hắn như có một cái lốc xoáy lạnh, đem cả người cô hút vào “Mặc Hàn Dạ điểm chú ý của huynh có phải bị lệch rồi không ?” “Ta chỉ là muốn nói rõ, ta thật sự không biết thân phận thật của hắn mà thôi.”

Thành Thanh Ninh bất lực giải thích. “Muội không cần giải thích ! bổn vương chỉ là muốn cảnh báo muội, thái tử nam quốc là một nhân vật nguy hiểm, nếu muội đến gần hắn, sẽ chỉ mang đến tai họa cho muội.” Mặc Hàn Dạ đột nhiên đưa tay ra, ngăn lời của cô. Thành Thanh Ninh đổ mồ hôi. Sao cô cứ cảm thấy điều lúc này Mặc Hàn Dạ muốn bày tỏ rõ ràng là : muội đừng giải thích, giải thích chính là lấp liếm ? “Ý của huynh là chuyện tối qua đều là do Tư không Dật mà nên ?” Thành Thanh Ninh hỏi. Mặc Hàn Dạ nhàn nhạt liếc cô “Bổn vương sớm đã biết, muội trước giờ đầu óc ngu ngốc. Nhưng lại không biết, ngốc đến mức này !”

“Mặc Hàn Dạ huynh có thể nói chuyện đàng hoàng không ? còn phải tấn công nhân cánh sao ?” Thành Thanh Ninh tức giận, trừng Mặc Hàn Dạ. Tối qua Tư Không Dật cũng nói rồi, đều là do hắn mà nên.... vả lại nói đi là đi, ngay cả một câu giải thích cũng không có, để Thành Thanh Ninh đầu đầy nghi vấn trở về Thành phủ, sáng nay còn phải đối mặt với câu hỏi kì lạ của Mặc Vịnh Lâm. “Muội vốn đã ngốc.” Mặc Hàn Dạ quét mắt nhìn cô, môi mỏng từ từ thốt ra một câu “Lời bổn vương nói muội cũng dám phản bác ?” Thành Thanh Ninh : “.....” Cô đâu chỉ dám phản bác, thậm chí muốn một bàn tay tát lên gường mặt đẹp trai này của hắn có được không ?

Nhưng mà, sau vài phút Thành Thanh Ninh ma sát đấm tay, cuối cùng vẫn không hạ thủ được. Gương mặt này nếu đánh hỏng, cô sẽ đau lòng chết mất. “Lời bổn vương muốn nói đã căn dặn hết rồi.” Thấy Thành Thanh Ninh cuối đầu không nói chuyện, cũng không nhìn thấy thần sắc trên mặt của cô lúc này, Mặc Hàn Dạ mới đứng lên, nói với cô “Mẫu thân nói, ngày mai là ngày mời Thành phu nhân đến phủ Sở vương thưởng hoa, đến lúc đó bảo muội cùng đến.” Dứt lời, Mặc Hàn Dạ lại bổ sung thêm một câu “Ngày mai mẫu thân sẽ đích thân xuống bếp, làm món muội thích ăn nhất.” Nói xong, thần sắc của Mặc Hàn Dạ có chút không tự nhiên. “Bổn vương đi trước đây.”

Thấy Mặc Hàn Dạ thật sự bước ra ngoài, Thành Thanh Ninh hồi thần lại vội đuổi theo “Mặc Hàn Dạ” “Huynh còn chưa trả lời câu hỏi mấy ngày trước của muội, huynh có phải là thích muội không ?” Không biết vì sao, có lẽ vì thái đột của Mặc Hàn Dạ lúc nãy đột nhiên thay đổi, trong lòng Thành Thanh Ninh đột nhiên nghĩ thông rồi, cũng không ngại thể diện hay không, xông ra vào thời điểm đầu hỏi câu này, câu hỏi đè nén trong lòng mấy ngày nay. Câu hỏi này, đè đến cô không thở được. Hôm Nay nếu không làm rõ, trong lòng Thành Thanh Ninh khó chịu vô cùng.

Mặc Hàn Dạ dừng chân, cả người bắt đầu cứng đờ. Nếu Thành Thanh Ninh đứng trước mặt hắn, nhất định có thể nhìn thấy sự xúc động trong mắt hắn, cùng với hai gò má không tự nhiên đỏ lên “Ai lại thích người đàn bà ngốc như muội chứ ?” Nói xong, Mặc Hàn Dạ không quay đầu lại rời đi. Chỉ là bóng lưng nhìn có vẻ chạy rất vội, mang theo chút ý vị bỏ trốn. Đáng tiếc lúc nãy hắn quay lưng với Thành Thanh Ninh, cô chỉ có thể nhìn thấy tai hắn đỏ lên. Nghe câu trả lời lúc nãy của Mặc Hàn Dạ, Thành Thanh Ninh chỉ cảm thấy ngữ khí của hắn có chút kì lạ, biểu môi nói “Không thích thì không thích ! hà tất tấn công nhân cách chứ ?”

Triều Lộ mãi ngồi ở bậc thềm ngoài cửa thêu thùa, lúc này nghe lời này của Thành Thanh Ninh, nghĩ đến ánh mắt lúc nãy lén nhìn thấy mặt của Mặc Hàn Dạ không tự nhiên ửng đỏ...... Triều Lộ không nhịn được cười, từ sâu trong nội tâm vui mừng thay cho tiểu thư nhà mình. “tiểu thư, người nên vui mới đúng !” “Vui mừng ? Ta lì mặt hỏi ra câu này, tên cẩu nam nhân này lại chà đạp một lòng chân thành của ta, ta còn nên vui ?” Thành Thanh Ninh tức giận đến gần, cầm lấy hình hoa trong tay của Triều Lộ xem, bất bình nói “Muội nói ta có phải là có khuynh hướng tự ngược không ?” “Tiểu thư suy nghĩ nhiều rồi !” Thấy Thành Thanh Ninh không vui, Triều Lộ vội đem tình hình lúc nãy nhìn thấy nói với Thành Thanh Ninh. Sau đó, Triều Lộ vội nói “Tiểu thư, người không thể nói với vương gia, chuyện lúc nãy nô tì nhìn thấy.”

“Không thì nô tì chết thế nào cũng không biết !” Nếu thật để Mặc Hàn Dạ biết, cô lén nhìn dáng vẻ xấu hổ của hắn.... chỉ e là tự mình cũng không thấy được mặt trời của ngày mai rồi. Thành Thanh Ninh có chút ngạc nhiên, trừng mắtt há họng nhìn Triều Lộ “Ý của muội là, Mặc Hàn Dạ người đàn ông tính khí xấu này thật ra là thích ta ? chỉ là hắn khẩu thị tâm phi, không chịu thừa nhận, do đó mới tấn công nhân cách ta ?” Nghe hình dung của tiểu thư nhà mình đối với Sở vương, Triều Lộ xém chút bị nước miếng của mình sặc chết. Cô kịch liệt ho vài tiếng, mới thở phù phù nói “Tiểu thư, sao người ngay cả chút đạo lí nhỏ này cũng nhìn không rõ vậy ?” “Sở vương rõ ràng là động lòng với tiểu thư rồi ! không thì, sao lại đặc biệt đến thăm tiểu thư ? còn dặn dò tiểu thư cái này nguy hiểm, cái kia không cho phép chứ ?” Triều Lộ lắc đầu, nhìn bộ dạng khờ khờ đáng yêu của Thành Thanh Ninh không nhịn được thở dài “Người nghĩ xem, trong Thành phủ này, chính là phu nhân yêu thương tiểu thư, cho nên thường căn dặn tiểu thư cái này không được cái kia không được đúng không ?”

“Nếu Sở vương không phải quan tâm tiểu thư, sao lại căn dặn những chuyện này ?” Triều Lộ đưa ra ví dụ, rất dễ khiến Thành Thanh Ninh hiểu. “Ý của muội là, mẹ ta quản thúc ta là vì lo cho ta ! Mặc Hàn Dạ lo cho ta, giống mẹ ta quản thúc ta vậy ?” Nhìn Thành Thanh Ninh sau khi nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu, lại chỉ đưa ra được một kết luận như vậy, Triều Lộ xém chút bị cô tức ói máu. Tiểu thư nhà cô cái gì cũng tốt, chính là EQ này...... có chút thấp, còn là trạng thái số âm. Nếu không sao lại theo đuổi Sở vương theo đuổi nhiều năm như vậy, cũng không đuổi đến tay ? Nay Sở vương rõ ràng là đã động lòng với tiểu thư nhà cô, nhưng tiểu thư ngốc nghếch này, còn chưa phát giác ra ?!

“Được rồi, tiểu thư, nô tì không phí lời với người nữa ! nếu mặt trời xuống núi người còn chưa nghĩ rõ được điểm quan trọng trong này, vậy thì nô tì nói bao nhiều với người cũng như không.” Vừa nói, Triều Lộ vừa thu dọn rổ, mang kiểu dáng, kim chỉ v.v toàn bộ dọn vào trong rổ nhỏ, ôm rổ vào phòng. Thành Thanh Ninh sau khi ngồi trên thềm suy nghĩ lúc lâu đưa ra một kết luận khác “ Không những Mặc Hàn Dạ chê cô, ngay cả nha đầu của cô, cũng chê cô !” Còn thiên lí hay không !

Bạn đang đọc Thần Y Độc Phi : Vương Gia, Sủng Thê Xin Khắc Chế (Dịch) của Mục Y Y

Truyện Thần Y Độc Phi : Vương Gia, Sủng Thê Xin Khắc Chế (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Sacredlotus
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.