Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sinh liền đụng độ

Tiểu thuyết gốc · 2599 chữ

Hạ Giới...

Tại một khu rừng nọ,thân ảnh của một thanh niên đang bị trọng thương trong rừng.Nhìn qua trên thân thể hắn là vô số vết cào cắn do yêu thú để lại.

Hơi thở nặng nề vô cùng mệt mỏi,nam thanh niên tuyệt vọng lên tiếng:

" Chả nhẽ Trung Tổ ta cứ vậy mà chết đi ư,ta còn ước mơ gia nhập vào Thái Minh Tông nữa cơ mà "

Thanh niên tên Trung Tổ cay đắng suy nghĩ.

Hắn vốn là một trẻ mồ côi,sống một mình trong khu rừng Phong Lâm Sơn bằng việc săn bắt yêu thú.Mới 18 tuổi tu vi của hắn đã là Tụ Khí Trung Kỳ do không cẩn thận đã đụng độ một con Hùng Sư đạt đến Hư Yêu Sơ Kỳ truy sát.

May mắn trốn thoát nhưng nhận lại không ít vết thương chí mạng.

Bất chợt một tia linh hồn xâm nhập vào cơ thể của Trung Tổ.

" Ta chưa chết sao " Trung Tổ trong đầu suy nghĩ

" Ngươi đã chết rồi,bây giờ thân xác này của ngươi thuộc về ta " Một giọng âm u vang lên trong đầu hắn.

Chỉ thấy lúc này thất khiếu của Trung Tổ chảy ra một loạt máu đen trông rất ghê rợn.

Linh hồn lạ mặt tiến hành đoạt xác cưỡng ép đẩy linh hồn Trung Tổ ra ngoài.

Linh hồn Trung Tổ lơ lửng giữa không trung nhìn lấy thể xác của mình đang từ từ đứng dậy.

Ngước mắt lên nhìn lấy hắn nở nụ cười quái dị,hai tay giơ ra vỗ mạnh một cái,Trung Tổ cứ thế phiêu tán trong hư vô.

" Thật may mắn,ông trời đã cho tái sinh làm lại từ đầu...HA...HA...HA" lúc này "Trung Tổ" ngửa đầu cười dài.

Không phải,hắn không phải là Trung Tổ nữa rồi.

Bước đến hồ nước cạnh đó "Trung Tổ" nhìn lấy phản chiếu bóng dáng của mình trên mặt hồ,hắn cười lớn:

" Ta còn sống,không phải còn sống.Mà là ta đã được trọng sinh "

" Thiên Tổ ta đã được trọng sinh Ha...Ha...Ha.Ma Thiên Tổ ta đã được trọng sinh "

Tiếng cười âm u ghê rợn vang vọng một góc Phong Lâm Sơn khiến cho những yêu thú xung quanh run rẩy sợ hãi.

Theo ký ức sót lại của Trang Tổ hắn biết được tên này cô độc một mình,không người thân hay quen biết một ai.

Nhờ hiểu rõ Phong Lâm Sơn nên hắn mới sống sót mà tu luyện ở nơi nguy hiểm như vậy.

Thi thoảng hắn vào thành Thanh Minh để dùng xác yêu thú săn bắt được trao đổi vật phẩm tu luyện.

Vì hiểu rõ Phong Lâm Sơn,hắn cũng được nhiều thế lực nhờ vả vào rừng lấy linh thảo hoặc tài nguyên trong đó.

Trong một lần Thái Minh Tông tuyển chọn đệ tử nhập môn,Trang Tổ liền đăng ký tham gia.Đổi lại hắn phải nộp lệ phí tham gia là năm viên yêu đan của yêu thú cấp Yêu Khí Trung Kỳ.

Do không có sẵn yêu đan,Trang Tổ liền quay lại Phong Lâm Sơn để săn bắt yêu thú.

Ai ngờ vừa mới đuổi giết được một con Viêm Báo Yêu Khí Trung Kỳ thì đụng độ trúng con Hùng Sư cấp Hư Yêu đang săn mồi chú ý đến.

Bị Hùng Sư đuổi giết,Tranh Tổ biết không chạy được liền tung ra tất cả mọi thủ đoạn mà mình có được hòng trốn chạy.

Kết quả Hùng Sư bị đẩy lui,bản thân thì trọng thương nghiêm trọng.Cuối cùng xảy ra sự việc như trên.

" Mười tám tuổi đã là Tụ Khí Trung Kỳ,nhục thân nhờ săn bắt yêu thú cũng được rèn luyện đáng kinh ngạc.Thiên phú cũng không tệ " Thiên Tổ lúc này đang đánh giá cơ thể mới của mình âm thầm tán thưởng.

" Trong cùng cấp cũng đáng giá vượt trội hơn hẳn "

Sau một hồi đánh giá,Thiên Tổ xém chút quỵ xuống thổ huyết.Trong lòng lầm bầm mắng một tiếng:

" Thương thế quá nặng,nếu không có ta xuất hiện đoạt xá kịp thời vận dụng chút Thánh lực cuối cùng phong bế vết thương.E rằng thân thể này không còn dùng được nữa "

Lúc này hắn ổn định lại cơ thể liền bước tới một tảng đá gần đó vô lực tựa vào.

Lấy ra nhẫn trữ vật của Trang Tổ để lại,hắn tìm được một viên Hồi Khí Đan liền đem bỏ vào miệng hấp thụ.

Thở phào một hơi sảng khoái, Thiên Tổ vươn vai một cái đứng dậy.

Quan sát kỹ địa hình xung quanh.Hắn theo ký ức của Trang Tổ mà đi đến một hang động.

Bên trong hang động đó là một mỏ Linh Thạch hạ phẩm đang khai thác dở của Thái Minh Tông.

Ngoài cửa hang động có bốn vị Tụ Khí Đỉnh Phong và một vị Thái Hư Sơ Kỳ cầm đầu canh gác.

Trong hang động là hàng chục người đang tiến hành khai thác Linh Thạch có tu vi dao động từ Luyện Thể đến Kết Đan.

Đánh giá sơ bộ qua khí tức toả ra từ đám người,Thiên Tổ cười thầm liền lặng lẽ ẩn giấu khí tức tiến vào bên trong.

Thần không biết quỷ không hay.

Đám người khai thác Linh Thạch chật vật đem từng khối tách ra, vừa thở dốc vừa oán hận :

" Khốn khiếp,Thái Minh Tông đúng là lũ cặn bã mà "

" Hừ,ngay từ đầu ta đã các ngươi rồi " Một nam tử vừa dùng búa nện vào khối Linh Thạch vừa mở miệng mắng chửi

Thiên Tổ ẩn nấp bên cạnh từ từ nghe ngóng biết được Thái Minh Tông chả phải loại tốt lành gì cả.

Bên ngoài đạo mạo uy nghiêm nhưng bên trong lại là một lũ cặn bã với nhau.

Dù sao lời nói một phía hắn cũng không thể xác định được đúng sai.

Thiên Tổ nhếch mép cười thầm một tiếng thú vị.

" Thái Minh Tông à,xem ra ta phải đến một chuyến rồi "

Hắn lập tức tiến tới đám người khai thác cao giọng nói.

" Các ngươi,ai muốn sống sót đi ra khỏi đây không,chỉ cần nghe lời ta "

Đám người giật mình phát hiện,từ bao giờ có một thanh niên trẻ tuổi xuất hiện bên cạnh mà bọn họ không để ý cơ chứ.

Cả bọn đồng loạt xoay người lại ánh mắt cảnh giác nhìn lấy Thiên Tổ.

Một kẻ thần bí tiến đến bên cạnh nghe bọn họ nói chuyện mà không hề hay biết.Kẻ này chắc chắn không đơn giản.

Một đại hán có tu vi Kết Đan Trung Kỳ thấy Thiên Tổ không có ác ý liền tiến đến chắp tay cung kính hỏi :

" Không biết các hạ là người của Thái Minh Tông hay là ai,tới đây có việc gì chỉ giáo ? "

Bọn hắn lầm tưởng Thiên Tổ là người của Thái Minh Tông đến kiểm tra nhưng không thấy hắn có ý đồ nào liền buông xuống cảnh giác hỏi dò.

Thiên Tổ khẽ mỉm cười lên tiếng :

" Ta là ai không quan trọng, đổi lại ta sẽ giúp các ngươi rời khỏi đây bình an vô sự mà không bị Thái Minh Tông truy sát "

Trên đời này làm gì có bữa ngon nào miễn phí cơ chứ,nếu Thiên Tổ đã giúp bọn hắn thì bọn hắn cũng phải làm gì đó cho Thiên Tổ.

Hít một hơi thật sâu đại hán lên tiếng:

" Các hạ đợi một chút,chúng ta hội ý với nhau có được hay không "

" Cứ suy nghĩ thật kỹ,cơ hội chỉ có một " Thiên Tổ bình tĩnh chờ đợi một bên nói.

" Nhưng nếu đi sai bước,các ngươi cũng chỉ bị chôn thây tại đây thôi " Một câu nói cảnh cáo của Thiên Tổ vang lên.

Đám người nhìn nhau sắc mặt trầm ngâm liền thảo luận.

" Liệu chúng ta tin tưởng hắn được không ? " Một lão già nói nghi hoặc

" Đúng vậy,chúng ta còn không biết liệu hắn có phải là người của Thái Minh Tông giả trang để thăm dò ? " Một người khác cũng lên tiếng.

" Dù hắn không có địch ý,nhưng ngoài kia có Thái Hư Sơ Kỳ canh gác, thần thức toả ra ngàn dặm thì làm sao hắn có thể đi vào mà không bị phát hiện cơ chứ ? " Lão già tiếp tục thắc mắc.

" Vậy ý của các ngươi thế nào thì mau quyết định đi " Đại hán bực bội nói.

Hắn cũng không tin tưởng Thiên Tổ cho lắm,mặc dù Thiên Tổ có thủ đoạn riêng mình để né tránh thần thức của Thái Hư nhưng không biết sau này Thiên Tổ có đảm bảo tính mạng cho mọi người hay không ?

Lấy lại bình tĩnh,cả đám ăn ý thống nhất với nhau.Tất cả đều đồng thanh quát:

" Chúng ta không đồn... " Chưa kịp nói hết câu một người trong số bọn họ lên tiếng cắt ngang...

" Ta đồng ý "

Cả đám ngơ ngác nhìn lấy lão già vừa lên tiếng.

" Chẳng phải ngươi nói tên này không đánh tin hay sao " Đại hán tức giận hỏi tội lão già.

" Kẻ không đáng tin,lại là một người đáng để tin tưởng đấy " Lão già âm hiểm cười gằn đáp.

Lời nói vô cùng mâu thuẫn khiến cho đại hán và những người còn lại khó hiểu.

Thiên Tổ đứng một bên chứng kiến lời nói của lão già liền vỗ tay tán thưởng nói ba chữ tốt.

" Tốt...tốt...tốt,khá lắm.Ngươi xứng đánh được ta ra tay cứu giúp "

Nói xong liền quay lại hỏi đám người đại hán,sắc mặt lạnh lùng của Thiên Tổ khiến bọn họ vô thức lùi lại một bước.

" Các ngươi đã suy nghĩ rồi,cơ hội duy nhất ta cho các ngươi mà không biết tận dụng ư ? "

Không nói quá nhiều,hắn bước ra một bước liền vung một trảo quét ngang đánh tới.Miệng quát lớn:

" Cửu Thần Thánh Đạo tầng thứ nhất "

" Võ Thánh Hấp Tinh "

Chỉ thấy Thiên Tổ một trảo lao đến xé rách đám người đại hán.Nơi một trảo đi qua liền để lại một khí tức tử vong nồng đậm.

Sinh cơ đám người đó liền bị rút cạn sạch sẽ tiến vào người Thiên Tổ.

Thứ còn sót lại chính là mấy bộ thây khô đang mở to ánh mắt đầy sợ hãi.

Lão già chứng kiến tình cảnh vừa rồi hai chân liền quỳ xuống trước mặt Thiên Tổ.Miệng lắp bắp kinh hãi:

" Cầu xin chủ nhân cứu mạng.Lão nô nguyện phục tùng ngài đến vạn kiếp bất phục "

" Đứng lên đi,động tĩnh to lớn thế này tên Thái Hư sẽ vào đây nhanh thôi " Thiên Tổ lạnh nhạt nhìn lão già nói.

" Ngươi tên là gì ? " Thiên Tổ hỏi.

Lúc này lão già vẫn còn hoảng sợ thấy Thiên Tổ hỏi tên của mình liền vội vàng trả lời :

" Lão nố tên Cao Tâm Hà,mọi người thường gọi ta là Hà Lão "

Nhìn lấy Thiên Tổ không nói gì,Cao Tâm Hà cúi đầu tiếp tục nói :

" Vốn là một tán tu lâu năm ở Thanh Minh thành,vì đắc tội với Thái Minh Tông nên bị bọn chúng bắt ép vào Phong Lâm Sơn khai thác Linh Thạch "

Thấy Thiên Tổ hài lòng gật đầu,Cao Tâm Hà lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Thiên Tổ nghe xong câu chuyện của hắn liền nói:

" Được.Cứ gọi ngươi là Hà Lão đi "

Lúc này ngoài cửa động có nhóm 5 người xông vào,lấy một nam tử trung niên cầm đầu quát lớn:

" Lũ vô dụng các ngươi không lo khai thác Linh Thạch còn đứng đó gây náo loạn cái gì hả ? "

" Lỡ môn chủ trách tội ta thì các ngươi tính sao " Nói liền tung ra một chưởng về phía Hà Lão.

Thiên Tổ thấy vậy phất nhẹ tay một cái đẩy công kích của tên Thái Hư bay sang vách động khiến cho cả hang động rung lên bần bật.

Sau khi bước vào hắn thấy Hà Lão đang quỳ xuống trước mặt thanh niên lạ.

Quay sang bên cạnh lại thấy thi thể khô héo của đám người đại hán,hắn liền biết trong này có một người không thể trêu chọc.

Người có thể nhẹ nhàng làm chuyển hướng công kích của hắn tuyệt không tầm thường.

" Các hạ là ai ?Tại sao lại đến gây chuyện ở mỏ khai thác Linh Thạch của Thái Minh Tông chúng ta ? Tên Thái Hư không dám manh động liền khách khí hỏi Thiên Tổ.

Nhưng hắn lại cố tình nhấn mạnh Thái Minh Tông với ý đồ khiến Thiên Tổ biết khó mà lui.

Đáng tiếc,Thiên Tổ không bận tâm đến hắn mà quay sang hỏi Hà Lão:

" Hà Lão, ngươi nói cho ta biết,con chó này là ai mà dám trước mặt ta sủa lắm như vậy ? "

Hà Lão hoảng sợ không dám trả lời liền vội vàng dập đầu liên tục kêu:

" Chủ nhân thứ cho Hà Lão ta,đắc tội với Thái Minh Tông không dễ sống đâu.Ngài tha cho ta đi chủ nhân "

Thiên Tổ lạnh lùng quát:

" Không lẽ ngươi cũng muốn giống bọn hắn hay sao.Nói cho ta biết ngay,để xem ai giết được ngươi ở trước mặt ta "

Bị Thiên Tổ doạ sợ,Hà Lão nghĩ lại thủ đoạn đáng sợ của chủ nhân liền mếu máo nói:

" Hắn là chấp pháp của Thái Minh Tông tên Thái Minh Hải.Là em trai của nhị trưởng lão Thái Minh Tùng.Cậy thế là em trai của nhị trưởng lão, thường xuyên ức hiếp đệ tử và gây chuyện thị phi làm ảnh hưởng đến môn chủ "

Sợ Thiên Tổ lại nổi giận, Hà Lão liền một mạch nói tiếp:

" Vì gây tai tiếng quá nhiều,nên bị môn chủ phạt đến đây phụ trách canh giữ khai thác mỏ Linh Thạch.Ta vì đắc tội với hắn cũng bị đưa đến đây lao động khổ sai " Nói xong liền chỉ vào Thái Minh Hải mà kể tội.

" Tốt lắm,lần sau có chuyện gì thì cứ nói ra không phải ngại.Không một ai có thể bắt nạt ngươi ngoại trừ ta " Thiên Tổ hài lòng về câu trả lời của Hà Lão nói.

Sắc mặt của Thanh Minh Hải lúc này rất khó coi,bởi vì ngoại trừ sư huynh của hắn và môn chủ ra.Hiếm có ai có thể không cho hắn mặt mũi như vậy.

Bị gọi là chó trước mặt đám đệ tử,Thái Minh Hải thẹn quá cười lớn:

" HA...HA...HA.Giỏi cho một tên vô danh tiểu tốt dám ở trước mặt ta ngông cuồng "

Nói xong hắn liền tụ lực vào bàn tay đánh ra một chưởng hướng về Hà Lão.

Hà Lão hoảng sợ vội vàng né tránh.

Nhưng công kích quá nhanh khiến hắn không phản ứng kịp.Một tiếng nổ lớn vang lên khắp hang động.

BÙM...

p/s: nay làm sáng nên không có time viết truyện,mong ae bỏ qua.

Nhớ cho em một like nha ♥♥♥,cảm ơn vì đã ủng hộ

Bạn đang đọc Thánh Đạo Ma Thánh,Ma Thiên Tổ sáng tác bởi DcT2001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DcT2001
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.