Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âu Lạc Đại Kỷ

Tiểu thuyết gốc · 2640 chữ

- Hy nhi, ta sẽ kể cho con một câu chuyện... 

- Vào thời đại rất lâu về trước, lúc ấy cũng giống lúc này, Hắc Ám xâm lấn, nhưng đó là lần đầu tiên, khi ấy chỉ có một ít tồn tại nhận thức được ngoài Vô Hạn Giới còn có hắc ám bao phủ cùng Thiên, Nguyên hai tộc... 

        Khi ấy được gọi là Nguyên Uế Kỷ Nguyên, sau này đổi thành Âu Lạc Đại Kỷ Nguyên. 

     Vào thời khắc tăm tối nhất của vạn giới, các thiên kiêu, lão tổ gần như tận diệt toàn bộ thì từ sâu trong Vô Hạn Tinh Không còn tồn tại một thế giới được bảo vệ, nơi đó trong sáng và thanh bình hơn bất cứ cõi tiên phật nào. Linh khí du lượng, thần thú tiên thảo khắp đất, sinh linh sinh sống trong hạnh phúc như ở cực lạc, đất chảy ra mật, sông suối như sữa, sinh cơ dày đặc đến ngưng thực mà tạo thành vô số sinh mệnh hải, vô số sinh lực còn hóa thành cửu sắc thần vân trôi lượn khắp trời, đối ngược hoàn toàn với Hắc ám khôn cùng bao phủ toàn bộ giới vực. 

     Thế là quân đội hắc ám được tập hợp lại, tỷ tỷ ác ma, quỷ tộc bao phủ hư không, nhắm mắt chọn một tên cũng có thể đánh chết một vị thiên kiêu một giới hiện nay. 

      Nhưng với sự bảo vệ vào phút chót của Vô Hạn Giới Vực, nó tạo tấm màn bảo vệ cường đại và kiên cố hơn bất cứ thế giới nào, nó dường như được tạo từ vô số thế giới gộp lại, một giới lại chồng lên một giới, một giới nối lấy một giới tạo thành một tấm màn bao trùm cả thế giới này. Dường như muốn bảo vệ nơi này đến phút cuối cùng, để nơi này gánh vác đại hi vọng của Vô Hạn Giới Vực. Mong có thể kéo đủ thì giờ để đưa đến một cơ hội xoay chuyển thiên cơ. 

     Dù sao ma tộc xâm chiếm cũng vì đại bổn nguyên của giới này cùng vô hạn tài nguyên bên trong, nhưng chỉ cần còn lại một thế giới thì Bổn Nguyên Huyền Môn sẽ không bao giờ xuất hiện vì nó luôn ẩn sâu trong một nơi nào đó, một thế giới nào đó của Giới Vực này. 

       Thế là chúng chia làm cửu đại quân, lấy hai quân đầu làm tiên phong, đánh giết vào trong. Chúng vũ trang đầy đủ, áo giáp kín thân, đao kiếm luôn trong tình trạng tốt nhất, sắc lạnh chờ đợi để tắm trong máu kẻ thù. 

      Chúng tuy nhìn vào thấy ai cũng là phàm nhân nhưng sâu trong linh hồn lại cảm nhận được sự lo sợ đến tột đỉnh, chúng cũng nhận ra rằng với suối nguồn tài nguyên cực kì đầy đủ và dồi dào như thế thì chắc chắn lực lượng mà sinh linh bên trong sỡ hữu cũng cường đại không kém. Thậm chí có tồn tại chí cao chúng không đựng đến được. 

      Đúng lúc này, khi binh quân ngay ngắn, đao kiếm lóe huyết quang, mỗi thanh đao thanh kiếm đều khó thấy rõ hình dạng chỉ biết chúng tỏa ánh bạc, sáng lấp lánh, trong chúng lưu truyền một loại năng lượng, một loại quy tắc vô cùng sắc bén và khát máu, dường như một kiếm chém ra có thể khiến thiên băng địa liệt, phá vỡ đất trời. 

      Lúc này một sinh vật đen đuốc hình tròn khổng lồ to lớn như mấy đại thế giới kết hộ thành, trên thân nó đều là mắt, có ngàn vạn con mắt mọc trên cơ thể nó, mỗi con ngươi đều chứa ma văn chí thượng, hàm ý đại ma đạo, đại nghịch đạo, vô cùng nhem nhuốc dơ bẩn, với loại hắc vụ nó tỏa ra cũng đã khiến linh khí thiên địa xung quanh bị ô nhiễm không ngừng. Nó bỗng mở ra khuôn miệng khổng lồ của mình, tinh không như vải mỏng, chỉ cần nó mở miệng cũng bị xé rách, vô số tinh thần bị thôn phệ. 

- Quân bây đâu, giơ lên Kích Huyết Kiếm, phủ xuống Âm Thần Đao, diệt thế giới cuối cùng này cho ta! Chỉ cần giành được Bổn Nguyên Huyền Môn thì tộc ta sẽ thống trị thiên địa, đạp Thiên Nguyên nhị tộc mà trở thành đệ nhất, bước gần thêm đến cảnh giới đó... 

   Bổn Nguyên của một giới vực là nhiều vô kể, nó đủ sức tạo ra hàng trăm tỷ đại thế giới, vô số tiên giới, thần giới... tuy nhiên việc tìm thấy cũng vô cùng khó khăn và nó chỉ có thể tìm thấy được bởi người sinh ra và lớn lên trong giới đó. Nếu người ngoài thì sẽ bị thế giới lực mạnh mẽ áp chế, thiên địa quy tắc sẽ mạnh mẽ trục xuất thậm chí giáng xuống Đại Giới Luật, chỉ một đòn cũng có thể làm rung động và tổn thương đến giới vực khác ngoài vô hạn giới vực này. 

    Nhưng lần này ma tộc không biết vì sao có thể bỏ qua áp chế thiên địa cùng vô số đợt trục xuất của Giới Vực mà làm đến một nước này. 

     Hai đội quân đầu nhanh chóng giương cung bạt kiếm, hướng đến đại thế giới kia mà tấn công. Con quái vật kia cũng liên tục nhả ra hắc vụ mà tấn công đến màn chắn khổng lồ. Thế địch như rồng, khiến thiên địa rung chuyển. 

   Tuy nhiên, cùng lúc này, không đợi quy tắc xung đột, chưa có đòn tấn công nào đánh đến thì bỗng nhiên màn chắn tan ra, lộ ra một phương thiên địa cẩm tú, diễm lệ. Đủ loại tiên khí, linh khí, thần khí tràn ra ngoài.

    Nếu lúc này nhìn sâu vào bên trong sẽ thấy được một thân hình vĩ ngạn đứng trên đỉnh núi hướng về phía lỗ hổng. 

     Một người đàn ông thân mặc hoàng kim giáp, đầu đội hoàng kim quan dùng đôi mắt sắt bén nhìn về phía quân đội hắc ám dị tộc. 

     Trong ánh mắt ấy dường như hàm chứa chân lý của thiên địa, nhìn thấu tuế nguyệt, soi rõ âm dương. Dưới đôi mắt này, vạn vật trong thiên địa bị bắt buộc phải hiện ra hình dạng chân thật nhất của mình. 

     Mái tóc bạc tung bay trong gió, thân thể cường tráng đứng trước dị tộc nhưng không hề sợ hãi. 

- Thứ ô uế kia, ta không cần biết ngươi là ai, ngươi là gì, ta cho hai lựa chọn đi ra khỏi nơi này hoặc chết!

    Giọng nói uy nghiêm, hồn hậu phát ra dù nhỏ nhưng lại khiến thiên địa rung động, không gian vỡ nát, thời gian hỗn loạn. 

- Hay cho câu ra khỏi hoặc cái chết, Hắc Ám ta thôn tính vô số tiểu thế giới, trăm vạn đại thế giới cũng thấy nhiều kẻ như ngươi, nhưng để chúng ta phải lựa chọn hai điều này thì chưa ai cả...

- Ngươi biết tại sao không ? Vì chúng đã chết rồi!  

      Hắc vụ cuồng động, không gian tan vỡ thành vô số mảnh vụn mà hòa vào bên trong, vô số quy tắc ở bên trong liên tục xung đột với nhau tạo thành một luồng hắc ám chi lưu lao thẳng đến thân ảnh hoàng kim kia. 

- Hắc ám các ngươi ngông cuồng, tự đại nhưng lại quá ngu xuẩn hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy vì sao Huyền Khung là Thánh Địa của chư thiên vạn giới, là cội nguồn sức mạnh của cả Giới Vực này!! 

- Các ngươi tấn công có chuẩn bị nhưng lại bỏ lỡ nơi này, là sai lầm thứ nhất, các ngươi tiêu diệt nơi này cuối cùng để lực lượng giới vực tập trung đến đây là sai thứ hai, tiêu diệt và nô dịch vô số sinh linh để oán niệm cùng vọng niệm ngập về nơi này là sai thứ ba, và thách thức ta là cái sai thứ tư và cũng là cuối cùng của cả đội quân này!! 

      Mặc kệ hắc vụ vô tận tràn đến oanh kích hư không, hoàng kim thân ảnh đứng đó, miệng cười lạnh, tay giơ lên trời. 

     Ngay lúc này, thiên địa đứng lại, vạn vật phát linh quang, không có thương khung chẻ đôi, không có đại địa nứt vỡ, nhưng thời gian lại đình chỉ, không gian đứt đoạn trong toàn cõi hư không. 

     Linh quang phát ra ngày một rõ rệt, ánh sáng ấy nhanh chóng bay lên nhập vào bàn tay của thân ảnh đó. 

      Linh quang từ vạn vật, vô tận sắc màu cũng nhau hợp lại, nhưng cuối cùng hoàng kim chi sắc lại làm màu chủ đạo mà phát quang mạnh mẽ. Quang mang nhanh chóng cuộn tròn rồi biến thành một chiếc trống cổ, trống này có họa tiết độc đáo, mang theo khí tức hùng hậu và mạnh mẽ giống như khí tức của một nền văn minh đã phát triển đến chung cực của thiên địa, nó chan chứa sức mạnh lớn đến mức không thể xác định được.

         Con quái vật thấy vậy thì đồng tử trên khắp người nó co rút lại, hắc vụ lại được tung ra nhiều hơn dường như muốn giết thân ảnh hoàng kim này trong một đòn trước khi đòn phản công được thực hiện. 

- Quá trễ rồi! Tăng cường phòng ngự! 

      Con quái vật hét lên khi thấy, trống cổ cấp tốc trở nên rõ hơn. Nó đã ngưng thành thực chất. 

- Hắc ám loạn động, các ngươi gọi Kỷ này là Nguyên Uế, vậy từ nay, ta sẽ đánh tan hắc ám, trả lại trong lành cho thiên địa, từ nay ta gọi một Kỷ này là Âu Lạc!

      Trống cổ hiện rõ, thân ảnh đưa tay phải lên chụp lấy, tay trái vỗ mạnh lên phía trên. Tay vừa chạm thì kim quang như biển mà tràn ra, một lực lượng vô hình từ vô số sinh linh trong Huyền Khung cùng một số sinh còn sót lại của Vô Hạn Giới Vực quán thâu vào chiếc trống giống như vọng nguyện tiêu diệt kẻ thù xâm lược của vô số sinh linh trong thiên địa này.

Một tiếng coooong vang lên thâm thúy và trầm đục. 

    Sóng âm lan ra, sóng này không vô hình mà vô cùng thực chất, nó được hiện ra bởi nhiều loài chim nhỏ  từ linh quang đan xen với nhau tạo thành vòng tròn bay thẳng ra ngoài.

     Một tiếng trống này khiến hư không đổ vỡ, quy tắc băng diệt, hắc vụ khổng lồ như vô số thiên hà đang đổ đến cũng bị luồng sóng âm vừa ra đánh tan toàn bộ. Tính hủy diệt mạnh mẽ đến cực điểm, ngay cả bổn nguyên giới vực từ hư không tràn ra cũng chữa trị không kịp. Có thể nói, dưới một trống này đã khiến vô số vũ trụ lớn nhỏ tuyệt diệt, hư không tan vỡ. Nơi nào sóng âm lan đến thì hắc ám đều tiêu trừ, âm phát ra mang theo hi vọng của sinh linh vạn vật, mang theo tín niệm phá tan hắc ám, khiến thiên địa khắp nơi trở lại thanh bình vốn có.

      Tiếng trống lan ra, hắc ám đại quân liền tan vỡ mà hóa thành nguyên khí của thiên địa mà uẩn dưỡng cho Huyền Khung cùng Vô Hạn Giới Vực.

       Đại quân hắc ám trong một trống liền tan vỡ chỉ còn một nửa thân hình của con quái vật là còn sót lại. Nó run sợ nhìn về phía thân ảnh vĩ ngạn giữa thời không vô tận kia, đây là lần đầu tiên nó có cảm giác này, lưỡi dao kề cổ, cái chết có thể đến bất cứ lúc nào. Trong đầu hắn lúc này chỉ có một ý niệm duy nhất, chạy! 

       Đúng vậy, lúc đến hắc ám tung hoành trăm tỷ thiên hà, lúc đi lại chạy như chó nhà có tang. Thất bại chỉ trong gang tất. 

- Hắc ám đại bại, nay đã rút khỏi Vô Hạn Giới, ta lấy Hùng Vương chi danh lập nên Âu Lạc Đại Kỷ Nguyên để ghi nhớ một khoảng khắc này, để tuế nguyệt về sau sinh linh vạn vật vẫn còn nhớ đến tộc ta, đất Âu Lạc vạn linh vạn thánh. 

        Lời vừa ra như mạnh mẽ đóng vào thiên địa một dấu ấn khó phai, cho dù tuế nguyệt trôi qua cũng không thể mài mòn hay phá vỡ. Một kỷ này chú định tên Âu Lạc, từ nay như vậy và mãi mãi như vậy.

     Lúc này, thiên địa lại run lên, từ đâu tràn ra vô số kim quang rực rỡ từ chín tầng trời khuấy động bốn phương, kim quang dày đặc đến nỗi kết thành một dòng thiên hà trăm tỷ dặm chảy vòng quanh thân ảnh đó. Đó là công đức, một dòng Công Đức Thiên Hà khổng lồ.

- Thứ này... ta không cần, tộc ta cũng vậy, chi bằng giúp "ngươi" một lần để sau này cùng tộc ta kết ra một thiện quả từ cái nhân ta gieo hôm nay. 

    Thân ảnh hoàng kim nói vậy rồi đưa tay lên trời, công đức thiên hà nhanh chóng biến thành mũi kim và chỉ rồi vá lại từng chỗ rách nát trong thiên địa, sau đó tạo thành một đồ án chiếc trống như lúc nãy. Trống này vừa ra liền mọc ra vô số kim ti kết nối rồi củng cố vô tận hư không của giới vực. Tiếp đó, nó lại biến lớn rồi dung nhập vào thiên địa rồi biến mất như nó chưa từng xuất hiện.

       Chẳng mấy chốc lượng công đức chẳng còn lại bao nhiêu, thu nhỏ lại còn bằng một tiểu thiên hà. 

- Lấy công đức này trộn với tộc ta một tia nhân quả, hồi sinh chư thiên vạn giới!

      Trong một sát na, kim quang bùng phát, cửu sắc thần liên nở rộ ở muôn mảnh không gian, hoa khai vạn đóa khiến sinh cơ bùng nổ, từng luồng sinh khí lại tràn vào đất trời mà hình thành lại sự sống. Bổn nguyên giới vực run lên rồi phát ra âm thanh trầm thấp liên tục như đang hát một khúc Khải Hoàn ca. 

      Cuối cùng chư thiên vạn giới về lại hình dạng cũ như lúc hắc ám chưa từng đến. Ai cũng bất ngờ và kiêng kị nhìn về đại thế giới nguy nga sừng sững trong thiên địa kia. Chính nó, chính thân ảnh hoàng kim đã để lại kí ức này cho họ xem, để họ thấy vì sao họ vẫn có thể đứng đây và sống được đến lúc này. Nhưng một tia nhân quả được trộn vào để hồi sinh vạn giới thì không ai được thấy và được biết, chỉ có các cường giả chí cao  mới có thể cảm nhận được một hai. 

     Đúng lúc này, giọng nói của thân ảnh hờng kim lại vang lên.

" Ta đẩy lui hắc ám nhưng chỉ khiến chúng tạm thời không thể tác động đến ta trong một thời gian thôi, phong ấn sẽ bị phá bỏ khi chúng ngày càng hùng mạnh hơn và khi đó chính các ngươi sẽ phải tự mình chống chọi với hắc ám... lần này là một ngoại lệ" 

      Giọng nói vừa tắt thì đồng loạt, cả chư thiên vạn giới quay về hướng của Huyền Khung mà thành kính cúi đầu cảm tạ một lần.

Bạn đang đọc Thánh Linh sáng tác bởi NhấtKýBáchĐồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhấtKýBáchĐồ
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.