Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 25 : Truy bắt gián điệp – Trận đấu ở nghĩa trang Mai Dịch.

Tiểu thuyết gốc · 1614 chữ

Chương 25 : Truy bắt gián điệp – Trận đấu ở nghĩa trang Mai Dịch.

Cần cù thì bù siêng năng , có làm mới có ăn.

Hôm nay là chủ nhật nhưng Dũng vẫn phải đi làm , mỗi lần cảm thấy cuộc sống mệt mỏi , muốn từ bỏ là hắn lại nhớ đến câu nói của thầy để tiếp tục tiến bước.

Bây giờ là 9h30 tối ,hắn đã tắm rửa mặc sẵn quần áo để đi làm , lúc này M10 lại hiện lên nhiệm vụ.

Nhiệm vụ : Truy bắt gián điệp.

Vào lúc 11h đêm tai nghĩa trang Mai Dịch , quận Nam Từ Liêm sẽ suất hiện một tên gián điệp nước ngoài đang lẩn trốn , yêu cầu chủ thể ra tay hỗ trợ bắt giữ.

Dũng trầm tư, sáng nay hắn vừa thấy trên ti vi thông báo có một vụ cướp sảy ra, tội phạm manh động và có vũ khí , yêu cầu người dân nếu phát hiện tung tích của tên tội phạm hãy báo ngay cho chính quyền , cuối bảng tin còn kèm một tấm ảnh , người tinh ý có thể nhận thấy đôi mắt híp đấy không giống người trong nước.

Từ nhiệm vụ mà M10 giao cho cộng thêm việc một vụ cướp cũng được cho lên thời sự thì hắn đã xác định cả hai vụ này là một.

Tên cướp trên ti vi rất có thể chính là tên gián điệp.

Theo đúng lí mà nói hắn nên báo vụ việc này với công an, vì đây là một tên gián điệp nguy hiểm từ nước ngoài và quan trọng là hắn có súng.

Súng ! Vĩnh viễn là một thứ nguy hiểm,dù bất kể là loại súng nào, cái thứ bé bằng ngón tay bay với vận tốc 340-900m/s thậm chí có thể giúp một thằng nhóc lên năm giết chết một con trâu mộng.

Đấy là còn chưa nói đến kỹ năng của người dùng súng.

Nên báo công an là lựa trọn tốt , nhưng nếu họ hỏi tại sao hắn lại biết thông tin đó thì hắn lại chịu không trả lời được, gọi bằng một số nặc danh ? Bên nhà mạng nó check IP cái là điều tra được cả họ.

Cách này không được, vậy nên hắn phải trực tiếp đến đó.

Nhiệm vụ lần này nguy hiểm không kém gì nhiệm vụ lần trước , nhưng hắn không thể ngồi im được , chẳng nhẽ để nó sang làm loạn đất của mình lên rồi chạy về như không à ?

Với lại ngĩa trang Mai Dịch chính là cái nghĩa trang gần trỗ hắn làm, hắn cũng không muốn bỏ buổi làm .

Dũng chui vào gầm giường lôi thanh mã tấu ra , sau đợt bị lấy làm dao chặt thịt gà thì hắn sót thanh mã tấu gần chết nên quyết định đem thanh mã tấu về …nhét lại vào gầm giường.

Hắn bỏ nó vào chiếc túi du lịch rồi bước chân ra khỏi của.

----------------------------

Dũng vẫn đi làm bình thường, chỉ khác là hắn luôn chú ý đến khu nghĩa trang gần đó .

Đúng như dự đoán , vào 11h21’ hắn đã thấy thoáng thoáng bóng người.

Dũng lấy thanh mã tấu trong ba lo ra, lưỡi dao mát lạnh cùng cảm xúc lạnh băng của kim loại khiến hắn càng thêm hồi hộp.

Đây là trận chiến đầu tiên của hắn.

Mười hai năm đi học, chưa lần nào hắn nghĩ sẽ có một ngày mình cầm dao đi chém người như thế này , không run mới lạ.

Run những vẫn phải tiến lên , hắn hít-thở liền 4,5 hơi thật sâu rồi mới từ từ tiến lại gần nghĩa trang.

Lâm Phong dựa lưng vào một ngôi mộ thở hổn hển.

Từ lúc sáng bị truy bắt đến bây giờ hắn đã liên tục phải đổi địa điểm để tránh bị tóm, tình trạng hiện tại của hắn không tốt chút nào.

Cả người lấm lem bùn đất và mồ hôi, hắn bị trúng hai viên đạn trong một cuộc đấu súng, một viên vào chân , một viên sượt qua tay, may mà viên đạn không bắn vào xương , nếu không hắn đã chẳng chạy được đến bây giờ.

Vết thương được bang bó sơ sài bằng miếng vải vẫn đang chảy máu, cộng thêm từ sáng đến giờ hắn không được ăn uống hay nghỉ ngơi chút nào khiến đầu hắn ù ù như đang quay chong chóng.

Hắn biết mình cần phải tìm chỗ nào đấy ẩn náu rồi nghỉ ngơi, tay Lâm Phong nắm chặt một thanh batong(gậy rút) , khẩu súng của hắn đã hết đạn .

Hải xăm cùng đám thuộc hạ của hắn đã bị bắt, hắn không giám đi đâu , chỉ có thể mò vào một cái nghĩa trang nghỉ ngơi lại sức rồi tìm cách thoát về Trung Quốc.

Crach ! Crach !

Lâm Phong nháy mắt căng thẳng , đấy là tiếng giày giẫm lên lá khô ở nghĩa trang này, chẳng lẽ đã bi phát hiện , nhanh thật.

Không đúng.

Lâm Phong là một điệp viên khá giỏi , thông qua tiếng lá cây hắn có thể biết rằng người đến không nhiều , chỉ có một người.

Vậy là không phải người của Chính phủ Việt Nam rồi,hắn biết rằng hình chân dung của hắn đã được công bố với thân phận là một tên cướp trên ti vi, xem ra kẻ này là muốn ăn mảnh muốn lĩnh thưởng to , nghĩ rẳng có thể bắt được hắn đây mà.

Lâm Phong cầm lấy khẩu súng, tuy rằng hết đạn nhưng vẫn có thể lừa được mấy thằng tay mơ, hắn biết Việt Nam cũng là một nước quản lí súng đạn khá nghiêm.

Lâm Phong vụt nhảy ra rắn định dùng súng khống chế kẻ kia trước .

_Đứng…Vãi cứt !!!

Hắn văng tục luôn bằng tiếng Việt.

Áp sát nhanh vậy.

Vừa mới thò đầu ra thì một thanh đao đã nhắm ngay cánh tay hắn chém xuống, hắn vội vàng rụt tay lùi lại

Mẹ kiếp !chậm tí nữa thôi là cánh tay của hắn đi rồi.

Chưa dừng lại ở đó thanh đao lại lướt ngược lên trên , lần này Lâm Phong bị trúng chiêu, hắn vồi dốc hết lực chân rồi bật lùi về phía sau, rồi lùi lại.

Hắn chĩa súng lên .

_Đứng lại !!

Quả nhiên người đối diện thấy hắn có súng thì ngừng lại thật , Lâm Phong nhìn vết thương ở vai mình , không sâu lắm, chỉ vào được tầm 3mm , phần cơ bắp không bị tổn thương , cùng lắm là mất chút máu.

_Bỏ thanh đao xuống!

Hắn nói bằng tiếng Việt sợ người kia không hiểu.

Dũng hiện tại cũng đang rất sợ , lần này không nghi ngờ gì nữa , hắn ăn loz thật rồi.

Nhẽ ra nhát chém đầu tiên hắn không nên do dự mà chém thẳng vào đâu Lâm Phong thì khác rồi , nhưng bảo hắn làm sao giám chém,12 năm giáo dục không phải công cốc , ai giám lần đầu chém người kiểu đấy vào thời bình.

Và hậu quả là hiện tại hắn đang bị một khẩu súng chỉ thẳng mặt.

Anh em không nên đọc truyện Tàu nhiều quá mà coi thường súng ống , hay cái kiểu được dăm ba chương chuyện thì không sợ súng đạn.

Nói thật với anh em một câu cho nó vuông là trên trái đất này chả có cái con mẹ nào mà đạn nó không ghim vào được.

Cái cách né đạn hư cấu nhất là cái kiểu nhìn thấy đầu đạn rồi né , cũng xin thưa là trên trái trái đất cũng chả có con mẹ nào có tốc độ phản ứng kiểu đấy được cả.

Còn một cách nữa là ke lúc nào tay nó định bóp cò thì liệu đường mà né đường đạn , cách này nghe hợp lí hơn đấy , cũng có nhiều thằng làm được rồi.

Nhưng nó éo áp dụng vào được lúc này , súng trong tay dân ngành đấy , ngon thì xem ngón tay nó bóp cò nhanh hơn hay cái thằng hơn 80kg né nhanh hơn.

_Tao bảo bỏ đao xuống!!

Lâm Phong lai lần nữa thúc dục Dũng bỏ vũ khí.

Mẹ mày ! giờ bỏ xuống thì chỉ có nước chết.

Hắn phải liều tiếp thôi.

Dũng giả vờ đưa thanh mã tấu ra phía trước làm kiểu định buông vũ khí , nhân lúc Lâm Phong sơ ý , hắn sút một đám đất vào phía tên gián điệp.

Sút xong cũng không đợi kết quả , Dũng bay người núp sau một ngôi mộ.

Quái lạ , tai sao không có tiếng súng.

Dũng đã chuẫn bị kỹ tâm lí để ăn một phát đạn, nhưng hắn đã nấp được 4s rồi mà chưa thấy tiếng súng.

Chợt nhớ đến ban đầu tên gián điệp cũng không sử dụng súng bắn hắn mà lùi lại chọn cách uy hiếp, Dũng có một suy đoán, khẩu súng đã hết đạn.

Chắc chắn là như vậy, mà đã vậy thì đell cần sợ nó nữa.

Dũng thò người ra.

Quả nhiên là như vậy .

Chỉ thấy Lâm Phong quần áo chật vật dính bùn đất, khẩu súng vẫn cầm trên tay như đã hạ xuống.

Dũng đắc chí nhếch miệng.

_Mày ! Bắn hộ bố mày cái.

Ưu thế thuộc về thanh mã tấu trên tay hắn.

Bạn đang đọc Thanh Niên Cứng Ở Thành Thị. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 147

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.