Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oan Gia Gặp Mặt

Tiểu thuyết gốc · 1790 chữ

Chương 2: Oan Gia Gặp Mặt

"Aaaaa...."

Tại bên trong Y Viện, Nguyễn Đức Thiện vẻ mặt hoảng hốt tỉnh lại, hắn lúc này trên người đổ đầy mồ hôi ướt sũng cả người.

Thiện ánh mắt đờ đẫn dường như đang cố nhớ lại những việc đã xảy ra trong lớp học lúc nãy, hắn còn nhớ rõ ràng cảm giác mà thứ sức mạnh khủng khiếp ấy phá tan phòng ngự ma pháp nuốt trọn toàn bộ thân thể hắn.

Thật khủng khiếp năng lượng ma pháp, đây là sức mạnh của Cấp B Ma Pháp Sư sao?

Thiện bàn tay nắm chặt, vẻ mặt không cam lòng vô lực nện quả đấm xuống ga giường.

Đột nhiên bên ngoài lúc này đi vào một người đàn ông trung niên, người mặc tây trang màu đen, khuôn mặt như đao tước góc cạnh rõ ràng, đôi mắt phát sáng có thần, phía dưới cằm nhàn nhạt chòm râu quai nón càng tăng thêm khí khái tang thương của lão tướng lâu năm trên chiến trường.

Hắn bước chân vững chắc uy nghiêm từng bước đi lại, nét mặt hờ hững nhìn trên giường bệnh đang phát tiết uất ức Nguyễn Đức Thiện lạnh nhạt nói.

"Tỉnh?"

"...." Thiện không trả lời ngước đầu nhìn người đàn ông trung niên, ánh mắt sắt bén như muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm hắn.

"Làm sao? Không cam lòng? Hừ...không cam lòng cũng phải cho ta chấp nhận lấy, đã trở thành học viên của học viện thì ta không cần biết bối cảnh phía sau của ngươi là gì, dám quy phạm quy định của học viện bình đẳng xử phạt"

"Hiện tại ta tới thông báo cho ngươi một tin tức từ hội đồng học viện cấp cao, ngươi nhiều lần vi phạm quy tắc thiết yếu của học viện được liệt vào mức độ nghiêm trọng cấp B, chính thức hủy bỏ tư cách Học Viên Lớp A Tinh Hồn Sư, giáng xuống lớp Tinh Hồn Cá Biệt, hiện tại lập tức thi hành! "

"Đây là giấy thông báo xử phạt"

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói, bàn tay lấy ra trong túi quần một mảnh giấy được gấp làm ba quẳng lại phía trên giường bệnh.

"À đúng rồi, còn chưa giới thiệu với ngươi, ta gọi Âu Dương Phi là giáo viên chủ nhiệm chính thức mới của ngươi, có thể gọi ta là Âu Dương lão sư, hiện tại cút theo ta trở về lớp học" Âu Dương Phi lạnh nhạt xoay người, bước chân rời khỏi phòng bệnh.

Thiện quả đấm siết chặt, ánh mắt đỏ ngầu nhìn Âu Dương Phi rời đi bóng lưng, hắn đường đường đại công tử Nguyễn Gia, người mang Băng Phượng Huyết Mạch có khi nào lại ăn phải thiệt thòi như thế này? Nhưng hắn biết hiện tại phẫn nộ hay không cam lòng cũng đều vô dụng, chỉ có thể lẳng lặng nhắm mắt hít thật sâu lấy lại bình tĩnh rồi phun ra một ngụm trọc khí im lặng đứng dậy rời theo Âu Dương Phi.

....

Không khí trời thu bắt đầu se se một chút hơi lạnh, mấy hàng cây đại thụ khổng lồ cao vút như chọc thủng bầu trời, từng tán lá to rộng phía trên cũng đã hoàn toàn ngã vàng, mỗi vài ba giây lại có hàng trăm hàng nghìn chiếc lá lẳng lặng rơi xuống đại địa.

Khung cảnh tuyệt mĩ phía dưới là hai bóng người đang bước đi trên con đường lót đầy các phiến nham thạch.

Một người đàn ông trung niên tuổi tầm ba mươi bước chân vững vàng tựa thái sơn, hai tay chấp sau lưng dẫn đầu tiến về phía trước.

Theo sau là một thiếu niên gương mặt tuấn tú, ánh mắt thẫn thờ nhìn phía trên rộng lớn bầu trời, bộ dáng sinh không thể luyến trước tương lai tràn đầy hắc ám mịt mù sắp phải đối diện.

Hai bóng người này chính là Thiện và Âu Dương lão sư.

"Âu Dương lão sư, rốt cục đã đến nơi hay chưa a? Ngươi nói chỗ này vắng vẻ như vậy có thể thích hợp để mở lớp học sao? Ngươi....lão sư.. Lão sư ngươi chờ ta a"

Thiện nhìn khung cảnh phía trước càng lúc càng vắng vẻ một mặt buồn bực hỏi.

Thấy Âu Dương lão sư không có ý tứ trả lời hắn cũng chỉ đành ngậm miệng lại bước chân nhanh chóng đuổi theo.

Không bao lâu Thiện cả người đột nhiên va vào sau lưng Âu Dương Phi.

Hắn vô ngữ xoa lấy cái trán u oán nhìn trước mặt thân hình vĩ ngạn bĩu môi.

Đang yên đang lành ngươi dừng lại làm cái gì a? Thiện ủy khuất vừa muốn mở miệng nói chuyện thì nghe được phía trước Âu Dương lão sư âm thanh.

"Đã đến!"

Thiện nhướng mày ánh mắt tò mò đánh giá phía trước lớp học mới.

Một căn phòng cũ kĩ tầm năm sáu mươi mét vuông, phía trước sân bày đầy hình nộm, vũ khí đã rỉ sét, cửa phòng chất liệu cũng theo gió thổi cót két chỉ còn vài ba mảnh gỗ vụn treo trên khung cửa miễn cưỡng có thế đóng mở cho có hình thức, trên đỉnh cửa chính còn treo một khung bảng hiệu bằng gỗ cũ kỹ có khắc ba chữ lớn "Lớp Cá Biệt" nhìn vào cảm giác cực kỳ rác rưởi, ngươi nói đây là chỗ cho người ở hay sao? Ta càng nhìn càng thấy giống chuồng heo, Ta.... Ta muốn về nhà!

Không đợi hắn suy nghĩ miên man, một bàn tay vỗ mạnh từ phía sau ót làm hắn bừng tỉnh.

"Vào thôi" Âu Dương Phi vẫn thái độ lạnh nhạt bước chân đi vào phòng học.

Thiện nhận mệnh...thôi thôi đã không phản kháng được thì nằm hưởng thụ vậy!

Hắn bước chân cũng nhanh chống đi vào lớp học, đập vào mặt lúc này là một mùi gỗ mục lâu năm, trong phòng năm sáu chiếc bàn gỗ đã sắp bị mọt gặm sạch cả lõi.

Ánh mắt quét đến vị trí cuối lớp, chỉ thấy lúc này ngoài bản thân mình còn có một thiếu niên trạc mười tám tuổi như hắn, dáng người thon thả, khuôn mặt trắng tuyết, mái tóc bạch kim dài phủ hết cả khuôn mặt, phía dưới là một đôi mắt màu xanh lam nhìn vô cùng quỷ dị.

Tên tóc bạch kim lúc này ánh mắt cũng nhìn về phía Thiện, khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh bỉ.

Lại tới thêm một kẻ rác rưởi!

Thiện híp mắt, bên trong ẩn chứa từng tia hàn quang.

Lúc này, không đợi hai người bọn hắn tiếp tục liếc mắt đưa tình, Âu Dương Phi lão sư âm thanh trực tiếp đánh gãy.

"Tranh thủ vào chỗ ngồi"

Thiện thu hồi ánh mắt, vừa muốn ngồi cách xa thiếu niên tóc bạch kim mấy cái bàn thì âm thanh lão sư lại vang lên lần nữa.

"Là vị trí này" Âu Dương Phi ngón tay chỉ về phía chỗ ngồi bên cạnh thiếu niên tóc bạch kim lạnh nhạt nói.

Thiện khóe miệng co giật, ngươi đây là ý gì? Ngươi đây là muốn tạo nghiệp a? Ngươi không thấy bọn ta vừa gặp đã sát khí đầy trời hay sao?

Nghĩ về nghĩ, hắn vẫn thành thật đến ngồi tại vị trí lão sư chỉ định.

Đặt mông ngồi xuống, Thiện ánh mắt bắt đầu phát lạnh, khóe miệng nhếch lên, giơ ra cánh tay phải, cười gằn phun ra từng chữ.

"Nguyễn Đức Thiện, học viên mới, rất hân hạnh làm quen"

Thiếu niên tóc bạch kim vẫn nhàn nhạt treo trên gương mặt nụ cười khinh bỉ, phối hợp giơ lên cánh tay nắm lấy, âm thanh lạnh lùng nói.

"Phạm Hồng Khanh, hân hạnh làm quen!"

Răng rắc...

Âm thanh bóp chặt, phát ra từng tiếng xương cốt vang giòn.

Từng tia lửa điện trong ánh mắt bọn họ bắt đầu giao thoa, ma sát mãnh liệt.

Hai người khí thế ngày một kéo lên, nhiệt độ bắt đầu căng thẳng mà giảm xuống.

Thiện híp mắt nhìn trước mặt Phạm Hồng Khanh, hắn trong lòng lúc này cũng vô cùng bất ngờ, đã từng một học sinh trình độ lớp A Tinh Hồn Sư như hắn mặc dù hôm nay bị rơi xuống lớp Cá Biệt nhưng thực lực vẫn còn đó, cộng thêm Băng Phượng Huyết mạch mang đến cải tạo sức mạnh thể chất đủ để hắn vô địch cùng cấp bậc, nhưng hôm nay thật không ngờ lại gặp phải đối thủ không kém cạnh hắn tại một nơi rác rưởi như thế này, thật thú vị!

Đừng nói chỉ Thiện bất ngờ, Phạm Hồng Khanh trong lòng lúc này cũng không khá hơn là mấy.

Tên ranh con này quả nhiên không dễ chơi, hắn biết thực lực bản thân mình đạt tới trình độ nào, có thể trên thân thể khí thế đối kháng ngang tài ngang sức với mình quả nhiên không đơn giản!

Hai người nắm tay vừa muốn tăng thêm sức lực, vận dụng một chút ma pháp để phân cao thấp thì môt làn sóng năng lượng tạt tới chấn bọn họ ngã nhào xuống đất, sắc mặt tái nhợt.

Âu Dương Phi thu hồi bàn tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn phía dưới hai người.

"Cho ta an phận một chút, muốn đánh nhau còn nhiều cơ hội, hiện tại là trong lớp học, phá vỡ lớp học quy củ đừng trách tại sao nước biển lại mặn!"

"Lớp học này số lượng học viên không nhiều, trước mắt chỉ có ba người, ngoài hai người các ngươi thì còn có một người nữa, có thể ngày mai mới hoàn thành thủ tục nhận lớp, đây là lớp học cá biệt cũng là lớp đặc biệt nhất trong học viện, ta sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các ngươi từ ngày hôm nay cho đến lúc tốt nghiệp, vì thế hãy chuẩn bị tinh thần cho lớp học địa ngục này"

"Đúng rồi, ta lại giới thiệu một lần nữa, ta gọi Âu Dương Phi, trong học viện ta còn có danh hiệu là Quỷ Thủ"

Âu Dương Phi khóe miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị, từng tia khí tức hắc ám sau lưng hắn bao trùm toàn bộ căn phòng.

Phía dưới Khanh, Thiện hai người một mặt tái nhợt, mồ hôi sau lưng chảy ròng ướt đẫm cả quần áo.

Thôi xong! Đời thế là hết!

Bạn đang đọc Thành Thần Ký! sáng tác bởi wookie
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi wookie
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.