Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi Dùng Tiền Thuê Chính Tôi?

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

"Cho dù là chi phí sân bãi, cũng đều sẽ trả cho ngài."

"Ngoài ra, lấy thêm một ít tiền để mua thiết bị quay, rồi còn làm hậu kỳ biên tập, sau đó, số tiền còn lại, chúng tôi đều sẽ chi vào tuyên truyền. Tôi đã xem qua, dự toán sẽ dùng tốt."

"Tiền đóng cùng chi phí sân bãi?" Bùi Khiêm có chút bất ngờ.

Chu Tiểu Sách hồi đáp: "Là như vậy, Bùi tổng, chúng tôi dự định trả theo số lượng tập. Mỗi cái video nhỏ cũng chỉ có một phút kéo dài, cho nên tiền đóng, trả cho ngài là 1000 tệ một tập, những người khác là 200 tệ một tập."

"Dù sao, ngài là diễn viên chính, phần diễn nhiều."

"Chúng tôi hiện nay dự định quay ba quý, mỗi quý 10 tập, trả luôn một lần, như vậy sẽ trả cho ngài tiền đóng là 3 vạn tệ."

"Cho tới phí sân bãi, trả cho ngài 5 vạn, ngài thấy có được không?"

"Tôi biết cái này tiền không nhiều, ngài cũng không nhất định cần, chủ yếu chính là một điểm tâm ý, cũng không thể để cho mọi người làm không công."

Bùi Khiêm đột nhiên linh quang lóe lên.

Chờ một chút.

Trả cho tôi tiền đóng?

Cảm giác thật giống có chỗ nào không đúng.

Vuốt một vuốt, vuốt một vuốt.

Tôi cho Hoàng Tư Bác 1 triệu, để hắn tùy tiện đi làm chút đầu tư gì đó.

Kết quả, Hoàng Tư Bác cầm cái này 1 triệu mời tôi làm diễn viên chính quay video nhỏ, trả cho tôi tiền đóng. . .

Tiền của chính mình đi vòng một vòng lại trở về trong túi chính mình, tôi dùng tiền thuê chính tôi. . .

Bệnh thần kinh a!

Hả? Không đúng.

Giống như cũng không phải như vậy!

Bùi Khiêm đột nhiên ý thức được việc này có chút không đúng.

Cũng không phải dùng tiền thuê chính mình.

Đây là đem tiền của hệ thống tài chính chuyển hóa thành cá nhân tài sản a!

Cái kia 1 triệu, nguyên bản là của hệ thống tài chính, bị chính mình lấy danh nghĩa giấc mơ quỹ đầu tư cho Hoàng Tư Bác.

Mà Hoàng Tư Bác, Chu Tiểu Sách trả cho mình tiền đóng phim, xem như là tài sản cá nhân a!

Hệ thống chỉ nói là, bản thân làm ông chủ, nên không thể dùng bất kỳ cách nào để vận dụng tiền trong tài khoản công ty, trả lương cho chính mình.

Thế nhưng, người khác trả tiền lương cho mình, hệ thống cũng không thể không cho a!

Cũng như là khi người nhà Bùi Khiêm gửi cho hắn sinh hoạt phí, hệ thống cũng không quản a!

Tiền đã gửi đến trong tay Hoàng Tư Bác, thì tương đương với là hệ thống tài chính đã tốn ra.

Mà Bùi Khiêm làm diễn viên trong phim ngắn, lĩnh tiền đóng phim là hợp tình hợp lý, cái này thuộc về lương do các hành vi lao động bình thường, sẽ không bị hệ thống phán định là làm trái với phạm vi quy tắc!

Bùi Khiêm đột nhiên lấy lại tinh thần.

Ai nói tôi không cần tiền đóng?

Tôi rất cần a!

Bùi Khiêm yên lặng mà ở trong lòng hỏi: "Hệ thống, tôi có thể lấy tiền đóng phim sao?"

Màn ánh sáng trên giao diện hệ thống cho thấy một hàng chữ: "Kí chủ bản thân đi lao động cá nhân kiếm lấy thù lao thuộc về lương cá nhân hợp pháp, hệ thống sẽ không cướp đoạt. Nhưng với tiền đề là, không thể ác ý chuyển hóa hệ thống tài chính, và lương bổng phải ở trong phạm vi hợp lý với giá thị trường."

Có thể! ! !

Bùi Khiêm vung tay lên: "Phí sân bãi liền miễn, tiền này các ngươi liền tiêu đến nơi khác đi thôi. Còn tiền đóng, nếu là một phen tâm ý của các ngươi, vậy tôi liền vui lòng nhận."

"Cái kia. . . Đương nhiên được." Chu Tiểu Sách đương nhiên cao hứng, "Đa tạ Bùi tổng!"

Phí sân bãi 5 vạn tệ?

Bùi Khiêm cũng không hiếm lạ, đương nhiên không thèm khát.

Then chốt là, tiền này đến không được trong tay hắn a!

Phí sân bãi khẳng định là cho công ty, mà một khi tiến vào tài khoản công ty, vậy thì đã biến thành tiền của hệ thống tài chính.

Bùi Khiêm không thể vượt qua hệ thống thu số tiền kia, bởi vì sân bãi để quay là tài sản thuộc về công ty.

Ngược lại, Bùi Khiêm làm diễn viên, cùng Chu Tiểu Sách thành lập quan hệ người làm thuê, là cùng công ty con mà Chu Tiểu Sách và Hoàng Tư Bác kiến tạo ký kết hợp đồng.

Đây là một công ty độc lập với công ty Đằng Đạt, nên số tiền đó căn bản không cần chuyển vào tài khoản công ty, hơn nữa lý do đầy đủ, hợp tình hợp lý, vì lẽ đó hệ thống quản không được!

Giả sử nếu như Bùi Khiêm đồng ý, tùy tiện đi tìm cái tiệm cơm bưng mâm, tiệm cơm trả cho hắn tiền lương, số tiền này hệ thống cũng là quản không được — đương nhiên tiền đề là Bùi Khiêm không có cùng tiệm cơm cấu kết, coi hệ thống như lông dê mà ác ý hao tổn.

(lông dê = cạo từng đợt từng đợt)

Cái gì thì được gọi là coi hệ thống như lông dê mà ác ý hao tổn?

Giả như Bùi Khiêm cùng Mã Dương trao đổi, đầu tư cho Mã Dương 1 triệu, để Mã Dương mở một tiệm cơm, lấy ra 300 ngàn một tháng mời Bùi Khiêm rửa chén, cái này sẽ gọi là coi hệ thống như lông dê mà ác ý hao tổn.

Đầu tiên, Bùi Khiêm nắm tiền lương, nhất định phải phù hợp với giá thị trường của công việc.

Thứ hai, tiền này phải cùng tài khoản công ty không có quan hệ trực tiếp.

Bạn đang đọc Thành Tỷ Phú Nhờ Thua Lỗ Game (Dịch) của Thanh Sam Thủ Túy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HainekoSayuri
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.