Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực Tập Nước Ngoài (bốn)

Phiên bản Dịch · 1894 chữ

Bradley đương nhiên không tin tưởng một lý do đơn giản như thế. Nếu chỉ vì bạn bè của học sinh mình, vừa rồi hắn sẽ không dùng thái độ và ngữ khí nghiêm chỉnh như vậy nói chuyện với Pamela. Bất quá ông biết có tiếp tục vướng vít vấn đề này cũng không đi đến đâu, thức thời đổi đề tài: “Tốc độ lan tràn của cát rất kinh người, chúng ta phải nghĩ biện pháp khác mới được.”

Hydeine nói: “Đã dùng qua những biện pháp gì?”

Bradley thấy Melina không nói chuyện, tự giác trả lời: “Rất nhiều. Ngoại trừ mộc hệ ma pháp, cái gì cũng đã dùng qua.”

Hydeine hỏi: “Thử kết giới chưa?”

Melina gật đầu.

Bradley nói: “Chúng ta thử qua hơn mười loại kết giới, đều bị phá giải dễ dàng.”

Hydeine trầm ngâm: “Thử ma pháp không gian chưa?”

Bradley ngẩn người, “Ma pháp không gian?”

Hydeine nói: “Chế tạo không gian hồi hình, để cát không ngừng tuần hoàn.”

Bradley và Melina liếc nhau, đều nhìn ra hưng phấn trong mắt đối phương.

Bọn họ trước đó chỉ nghĩ cách ngăn cản cát tiếp tục xâm lấn, lại chưa từng nghĩ đến đem cát dẫn tới nơi khác!

Bradley rất nhanh lại cau mày: “Nhưng Đông Côi Mạc có diện tích cực lớn, cả kết giới cũng không thể bao trùm toàn bộ, huống chi là ma pháp không gian.” Thiết lập ma pháp không gian so với ma pháp phổ thông còn khó hơn gấp trăm lần, nó dựa vào không phải một loại nguyên tố, mà là các loại nguyên tố ma sát biến dị, tạo thành không gian vặn vẹo. Lý luận thiết kế ma pháp không gian tại Đông Côi Mạc nghe thì rất dễ, nhưng thực tiễn mới nhiều vấn đề.

Melina nói: “Không cần toàn bộ, trước tiên ngăn trở ngoài thành Dabe.”

Như vậy có khả năng sẽ dẫn bão cát tới Sonlisgar, dù sao Đông Côi Mạc cũng đồng thời kề sát hai quốc gia. Bradley do dự, không nói những lời này ra miệng. Thời điểm này không phải là lúc để chần chừ.

“Trước tiên dùng mộc hệ ma pháp thiết hạ lá chắn thứ nhất.” Ông đắn đo nói, “Nếu có thể ngăn cản được thì tốt, cho dù không ngăn được, cũng có thể kéo dài thời gian để thiết lập ma pháp không gian.”

Melina nói: “Thiết lập ma pháp không gian yêu cầu phối hợp của ma pháp sư, ngoại trừ ma pháp sư chủ chốt rất trọng yếu, các ma pháp sư phối hợp cũng phải có tiêu chuẩn nhất định. Điểm này còn khó hơn so với ma pháp sư mộc hệ.”

Bradley lo lắng gật đầu, đồng thời ở trong lòng tính toán chọn người có thể đảm đương trong nghiệp đoàn ma pháp.

Melina nhìn Hydeine.

Ma pháp không gian buổi tối ở đồ thư quán số một chính là hắn thiết kế, luận ma pháp không gian, toàn bộ St Paders chỉ sợ không có ai tinh thông hơn hắn.

Hydeine không chối từ, “Ta muốn Dilin làm trợ thủ của ta.”

“Trò ấy?” Melina nhíu mày, vẻ mặt không ủng hộ. Cho dù là siêu cấp thiên tài, cũng chỉ là tân sinh mới gia nhập học viện không bao lâu, tại thời khắc mấu chốt này, có nhiều người thích hợp hơn cậu nhiều.

Cảm giác không khí quỷ dị giữa hai người họ, Bradley thu lại ý kiến, không lên tiếng ngồi im quan sát.

Melina cố nén lửa giận, uyển chuyển nói: “Rất nhiều ma đạo sư St Paders đến đây.” Dù bà cố gắng ngụ ý “tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục”, nhưng thanh âm vẫn lạnh như băng, chẳng có nửa điểm khách khí.

Hydeine thi nhiên nói: “A? Ta nhường cho mọi người vậy.”

Melina trừng hắn, rốt cục bạo phát, “Bây giờ là lúc nào?! Ngươi còn muốn làm càn?”

Hydeine thản nhiên: “Các ma đạo sư khác, bà có thể bảo chứng bọn họ sẽ không có bất kì sơ sót gì, làm một lần đã thành công không?”

Melina nghẹn họng. Bà có thể bảo chứng bản thân sẽ không có bất kì sơ sót gì, đó là tự tin. Nhưng cam đoan người khác… bà chưa mù quáng đến mức ấy.

Hydeine nói: “Đệ tử của ta ta cam đoan.”

Ánh mắt Melina chuyển tới chuyển lui từ đầu đến đuôi trên người Dilin, giống như đang nói, tốt nhất trò nên tự mình hiểu lấy.

Dilin thản nhiên: “Tôi sẽ không làm đạo sư thất vọng.” Hydeine đã lập quân lệnh, căn bản không cho cậu có đường lui.

Bradley xem diễn đủ rồi, rốt cục lưu luyến rời ghế dựa, nói:” Một khi đã vậy, ta về trước an bài.”

Hắn đi rồi, Hydeine và Dilin cũng đi ra.

Dilin khó hiểu hỏi: “Tại sao phải nhất định muốn tôi tham gia?” Ma pháp không gian cậu đã gặp phải một lần, tri thức lý luận liên quan hoàn toàn chưa tiếp xúc qua. Cậu thậm chí không biết nguyên lý của ma pháp không gian, làm thế nào hiệp trợ?

“Cơ hội như vậy rất khó đến.” Hydeine nói, “Đông Côi Mạc cũng không phải ngày ngày đều thảnh thơi mà nổi điên.”

“Nhưng là…” Dilin ẩn ẩn cảm thấy không ổn.

“Yên tâm, ta sẽ dạy ngươi.”

Dilin chấn động. Nếu cậu không nhớ lầm, đây là lần đầu tiên Hydeine chính mồm nói từ dạy. Trước đó hắn chỉ dùng thủ đoạn bức bách.

Hydeine nói: “Ma pháp không gian không phải dựa vào tưởng tượng mà ra được, nó thực phức tạp. Cho nên, ta sẽ chờ ngươi hoàn toàn học được nguyên lý của ma pháp không gian, sau đó tiếp tục cổ vũ ngươi đi sáng tạo ma pháp không gian mới.”

“…” Tuy rằng có thể đoán được gian khổ trong tương lai, bất quá ít nhất hiện nay coi như hạnh phúc. Trong lòng Dilin nhảy nhót, rồi lại vẫn duy trì bình tĩnh trước sau như một: “Ma pháp không gian rất khó học?”

“Không khó lắm.”

… Vậy là rất khó.

Lời Hydeine nói cho tới bây giờ đều có xu hướng giảm nhẹ. Dilin không khỏi lo lắng: “Vạn nhất thất bại thì sao?” Nghĩ đến Hydeine thề thốt đảm bảo trước mặt Melina, cậu không khỏi chột dạ.

Hydeine vẫn tinh thần sáng láng, “Làm lại.”

“Nhưng Melina đạo sư…”

“Ta nói ta cam đoan, lại chưa nói vạn nhất cam đoan sai sẽ như thế nào.” Hydeine nhún nhún vai, “Có gì phải lo lắng?”

Nhìn ra sự tin cậy của hắn cũng không lớn lắm. Nếu không sẽ không phải còn chưa bắt đầu đã liệu trước đường lui.

Dilin theo sau hắn thở dài.

Melina và Bradley còn đang cân nhắc chọn ma pháp sư thiết lập ma pháp không gian, các ma pháp sư mộc hệ đã đo đạc xong khoảng cách, cùng các ma pháp sư thổ hệ thủy hệ trồng cây.

Dilin nhàn rỗi vô sự, ở bên cạnh hỗ trợ.

Chín trăm cây nghe không ít, nhưng thật sự ở thời điểm này vẫn là trứng chọi đá.

Luôn có mộc hệ ma pháp sư ở nơi nào đó hô, “Khoảng cách gần hơn chút gần hơn chút…”

Thổ hệ ma pháp sư đào đất, thủy hệ ma pháp sư tưới nước, mộc hệ ma pháp sư trồng cây, phối hợp ban đầu còn luống cuống chân tay, càng về sau càng ăn ý.

Dilin dần dần cũng quên mình rốt cuộc đã rót nước cho cái cây thứ mấy, hai chân theo bản năng mà đi lại, thủy nguyên tố di chuyển trong đầu dần dần ảm đạm, ngay cả cơm trưa cũng không ăn, làm đến chạng vạng.

Không biết ai hô một tiếng, “Gốc cây cuối cùng!”

Tinh thần cậu đột nhiên phấn chấn, nhìn thấy toàn bộ ma pháp sư đều chạy về phía thân cây cuối cùng, thần thái hồ hởi.

“Chúng ta nhanh bắt đầu đi.” Các ma pháp sư mộc hệ so với những người khác đều lãnh tĩnh hơn. Bởi vì trồng cây chính là bước đầu tiên, kế tiếp mới là phần quan trọng.

Bọn họ đứng thành một hàng, các ma pháp sư khác thức thời đứng phía sau bọn họ quan sát.

Chỉ thấy bọn họ lẩm bẩm, giây lát, cành lá trên cây điên cuồng sinh trưởng, duỗi sang hai bên, giống như được kéo bằng tay. Dần dần, cành lá đan vào hai cây trái phải, tựa như một bức tường kín kẽ, ngăn trở cát bên ngoài.

“A!”

Các ma pháp sư khác ồn ào vỗ tay.

Các ma pháp sư mộc hệ cũng không dám phớt lờ, bọn họ chỉ có mười sáu người, nhưng có đến chín trăm gốc cây, nhiệm vụ tiếp sau thập phần gian khổ.

Dilin lại nhìn một lát, xác định kế tiếp mình không còn việc gì, xoay người đi về lều trại. May mắn bên đường là một loạt cây, không đến mức lạc đường. Thời điểm trồng cây không để ý, đến lúc này trở về quân khu phía đông, cậu mới phát hiện mình đã vô thức đi qua vài con đường, sắc trời tối đen, trong doanh trướng nơi nơi sáng lên ánh đèn.

Cậu mờ mịt nhìn đủ loại kiểu dáng lều trại, có chút không xác định tối hôm qua mình ngủ cái lều nào.

Mùi cơm tỏa khắp doanh địa, đúng là thời gian dùng cơm, ngoại trừ cậu, chẳng có ai đi lại bên ngoài.

Có nên hô to một tiếng hay không?

Dilin đang chần chờ, liền nhìn thấy xa xa dưới ánh đèn le lói, một điểm màu vàng đang từ từ tới gần.

Gió đêm gào thét, thổi tung áo choàng của cậu.

Cậu đứng trong gió lạnh, lòng ấm áp như dưới ánh mặt trời.

“Muốn chạy trốn lại lạc đường, không cẩn thận lộn ngược lại đây?” Vừa ra khỏi miệng Hydeine chính là đao phong lạnh hơn gió.

Dilin tâm tình tốt vẫn tốt nói: “Đạo sư, tôi đã trở về.”

Hydeine không nói một lời nhìn cậu.

Dilin giải thích: “Tôi đi giúp trồng cây.”

“Còn nhớ sáng nay ta nói gì không?”

“Cái gì?” Dilin đầu tiên còn mờ mịt, sau đó trừng to mắt.

Hydeine lấy từ túi không gian ra năm quyển sách, ném thẳng vào ngực cậu, cười như không cười nói: “Ngươi đã thành thạo ma pháp không gian đến mức thảnh thơi xem náo nhiệt, vậy ngày mai ngàn vạn lần đừng làm ta mất mặt. Nếu không, trừ hết học phần ngươi đang có hiện nay.”

Dilin luống cuống tay chân tiếp được ba quyển sách, chân bị hai quyển đập trúng, còn chưa kịp kêu đau, đã nghe thấy một tin tức vô cùng đau đớn. Nhưng đợi đến lúc cậu nhớ ra phải xin tha, điểm vàng đã lướt ra xa.

Ba phút đồng hồ sau.

Một thiếu niên ôm sách trong gió rét, vội vã đến mức đầu đầy mồ hôi lẩm bẩm: “Vừa rồi anh ta đến từ hướng nào há?”

Bạn đang đọc Thánh Viện của Tô Du Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.