Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2035 chữ

Vòng thứ 3 chỉ có 5 câu hỏi nhưng mỗi câu là 3 điểm nên 2 đội còn lại vẫn có khả năng chiến thắng. 5 câu hỏi này là 5 câu trắc nghiệm, có 3 đáp án cho 3 đội nhưng chỉ có 2 quyền trả lời, nếu như 2 đội trả lời sai thì đội thứ 3 cũng không có quyền trả lời nữa.

MC nói

- 2 vòng áp đảo liệu 2 đội còn lại có khả năng chiến thắng hay không, xin mời quý khán giả và các thí sinh tiếp tục bước vào vòng 3

Vòng này cũng chẳng có gì đặc sắc khi mà chúng tôi trả lời cả 5 câu đều đúng, như vậy 2 đội kia ra về với sự buồn bã ê trề trên mặt.

Sau khi thi đấu xong chúng tôi ra về, đám bạn thì cứ vừa đi vừa hô lớn tên tôi làm tôi vô cùng ái ngại

-Mạc Thanh Phong...Mạc Thanh Phong

Như thể tôi là đại vương của bọn nó vậy, tôi dù khá kiêu ngạo khi ở với đám anh em nhưng đứng trước càng nhiều người thì càng rụt rè e sợ.

Chúng tôi về trường học 1 tuần đến tận chủ nhật tuần sau mới thi tiếp, lúc ở trường quay oai phong biết bao không ngờ về đến lớp lại là cái không khí ngột ngạt ấy thực làm tôi phát chán.

Tôi nhìn xung quanh, trừ bọn anh em thì ai những người còn lại ai ai cũng cắm đầu cắm cổ vào học, tôi nghĩ bụng, sau này nếu các cậu có muốn quay lại để chơi cho thoải mái cũng không thể nữa đâu.

Hoa Hoa thấy tôi ngồi ngẩn ngơ cười 1 mình thì gõ bút vào đầu tôi

-Này học thì không học toàn nghĩ mấy cái vớ vẩn ở đâu

Tôi đã thuộc làu bài này của Hoa Hoa, thế là tôi bèn nhại lại lời đó, thành ra 2 đứa cùng nói 1 lúc, thật là tức cười. Hoa Hoa thấy tôi nhại lại thì tức giận mà mắng

-Lại còn dám nhại, có tin tớ gõ đầu cậu đến nát thành đậu hũ hay không

Tôi lắc đầu e sợ

-Tớ lại sợ quá cơ

lời thách thức đó đã khiến tôi ăn 10 gái gõ như búa bổ vào óc và làm tôi mất đi 10% chỉ số thông minh.

Trong 1 tuần học đó sức khỏe Mục Vô Thần không được tốt nên thường xuyên vắng mặt trên lớp, thầy Phí lo rằng đến trận chung kết Mục Vô Thần sẽ không có mặt được vì vậy phải chọn ra một người nữa để dự bị.

Thầy hiệu trưởng đã chọn ra một học bá tham gia cùng chúng tôi, cô ấy tên là Đặng Ngọc Dương hay còn gọi là Dương Dương

Dương Dương học lớp 11A có thể nói thành tích chỉ kém Mục Vô Thần với Liễu Tương Tây một chút. Mặc dù trước khi thi đấu chúng tôi chỉ gặp nhau đôi chút nhưng tôi thực sự ấn tượng với Dương Dương.

Nếu như Tương Tây là tuyệt phẩm của tạo hóa thì Dương Dương còn cực cực phẩm hơn nhiều. Thực ra không hơn bao nhiêu chẳng qua tính cách Dương Dương nhu hòa hơn chứ không tự cao như Tương Tây.

Không có Mục Vô Thần chống lưng tôi hoàn toàn bị Tương Tây áp chế

-Mạc Thanh Phong, lần này cậu không được liều lĩnh nữa đâu, muốn trả lời phải bàn trước với hai đứa mình nữa đó

Tôi còn đang ậm ừ thì Dương Dương nói

-Tương Tây, hay là cậu cứ để Thanh Phong thoải mái, vấn đề kiến thức tự nhiên chúng ta sẽ phụ trách còn kiến thức xã hội Thanh Phong phụ trách

Tương Tây vẫn chưa phục

-Không được, cậu không thấy lần trước cậu ta phạm lỗi rồi hay sao, đây đã là trận chung kết rồi không được liều lĩnh nữa

Dương Dương dường như sinh ra có biệt tài thuyết phục người khác sẵn trong máu cho nên cô ấy chỉ cần nói thêm 1 câu đã khiến cho Tương Tây im lặng mà đồng ý

-Chính vì là trận chung kết, thời gian cấp bách làm gì đủ cho bàn luận, chúng ta phụ trách kiến thức tự nhiên chỉ là giữ điểm còn Thanh Phong mới chính là dùng tốc độ để kiếm điểm

Tự nhiên tôi được Dương Dương đề cao trong lòng không khỏi vui sướng, lại có thể thoát được sự áp chế của Tương Tây nữa càng làm tâm lí này được thoải mái. Tương Tây câm nín mà tha cho tôi, còn tôi ghé tai Dương Dương nói nhỏ

-Cám ơn cậu nhé

Dương Dương cười tít mắt

-Không có gì đâu, nhưng mà cậu phải làm cho tốt, tất cả đều nhờ vào cái đầu của cậu đấy

Tôi giơ ngón tay cái lên

-Yên tâm, tớ nhất định

Vậy là đã đến chủ nhật, chúng tôi lại tới đài truyền hình để thi đấu, tôi với Tương Tây dù gì cũng đã tới 1 lần nên lần này không có gì lạ lẫm lắm.

Tôi nhìn sang Dương Dương, có vẻ như cậu ấy khá lo lắng, hai tay đang run lên bần bật, tôi vỗ vai cô ấy

-Này, cậu đừng lo lắng quá, có bọn tớ ở đây rồi mà

Hóa ra Dương Dương cũng dễ bị ngoại cảnh tác động như tôi, cô ấy ngước nhìn thẳng vào mắt tôi

-Thanh Phong cậu có thể nào làm cho tay tớ bớt run được không, tớ không kìm chế được

Lúc đó không biết nghĩ gì mà tôi dùng 2 bàn tay nắm chặt lấy tay Dương Dương, tay cô ấy đã run đến độ mồ hôi toát ra ướt nhèm.

-Cậu đã đỡ hơn chưa

Kì thực tôi không hề có ý gì, chỉ là bản năng mách bảo phải làm như vậy nhưng tình cảnh khi đó đã lọt vào mắt của hầu hết cả lớp tôi và lớp A, thế là bọn nó ồ lên.

Thôi chết thế này càng làm cho Dương Dương ngại nhùng, cô ấy chạy ngay vào wc bỏ lại tôi gãi đầu gãi tai không biết làm gì để giải thích.

Đám anh em của tôi chạy tới bá vai bá cổ mà nói

-Thanh Phong, thật không ngờ mày lại có số đào hoa đến như vậy, ngay cả tuyệt phẩm lớp A cũng lọt vào tay

Tôi cô gắng phân bua

-Không phải vậy, tao chỉ...

Nha Sida chặn lời ngay

-Thôi ông im mẹ đi, không nghe nghiện trình bày

Thế này thì tôi cũng chẳng biết nói gì hơn, nhưng hiện tại tôi lo lắng cho Dương Dương vì tâm lí bất ổn có thể ánh hướng tới quá trình thi đấu. Với cá nhân tôi thắng thua không quan trọng nhưng nếu để thất bại lại là thất bại do Dương Dương thì áp lực đè lên người cô ấy sẽ vô cùng lớn, một người tâm lí yếu như thế rất khó vượt qua được.

Sắp đến giờ bắt đầu mà Dương Dương vẫn ở trong wc chưa dám bước ra, Tương Tây lại không ở đó, tôi phải mặt dầy đứng trước cửa wc nữ mà gọi vào

-Dương Dương sắp đến giờ rồi

Từ bên trong một giọng nói sợ hãi phát ra

- Còn...còn ai ở đó không

- Không đâu, chỉ còn mình tớ thôi

Tôi nghe ngóng một hồi nhưng không có động tĩnh gì, mãi đến gần 5 phút sau tôi mới thấy tiếng cửa mở rồi tiếng bước chân chậm chạp rón rén. Dương Dương ló mặt ra để xác nhận lời tôi nói có đúng không, sau khi không thấy ai ở ngoai cô ấy mới bắt đầu đi ra khỏi wc.

Tôi thúc giục

-Nhanh lên nào, cậu còn phải làm quen với mấy cái máy nữa

Dương Dương vội theo tôi vào trường quay, có vẻ như lúc đó tôi không để ý, cô ấy cũng vậy mà không hiểu vì sao mà chúng tôi lại nắm tay nhau chạy vào hội trường. Vào đến bên trong thì mọi người đã chuẩn bị xong xuôi hết nên tất cả đang rảnh còn chúng tôi lại vô tình trở thành tâm điểm của sự chú ý.

Cả đám học sinh hú lên khi thấy tôi cầm tay Dương Dương nhất là mấy thằng anh em của tôi. Khi đó tôi cũng chẳng quan tâm lắm vẫn cầm tay Dương Dương kéo đến vị trí của chúng tôi.

Tương Tây nhíu mày

-Các cậu đi đâu vậy, mọi người đang chờ nãy giờ

Tôi vừa thở dốc vừa nói

-Xin lỗi nhé, tớ có chút chuyện gấp

Trong lúc MC phổ biến lại luật chơi thì tôi chăm chú nhìn biểu cảm của Dương Dương, mong là cô ấy có đủ tự tin để đi hết 3 vòng đấu. Dương Dương cũng nhìn tôi, có lẽ cô ấy muốn một người trấn an trái tim mong manh của cô ấy. Tôi như hiểu được điều đó nên đặt tay lên vai Dương Dương khẽ gật đầu một cái thay cho câu “ yên tâm nhé, có tớ ở đây rồi”.

Vòng đầu tiên vẫn là 10 câu hỏi luật chơi không có gì thay đổi cả những vẫn là thiếu Mục Vô Thần là thiếu đi 50% sức mạnh. Chúng tôi chỉ trả lời đúng 3 câu và đứng đồng vị trí thứ 2.

Đến vòng 2 cũng là 10 đoạn clip, Dương Dương và Tương Tây đều nhìn tôi chằm chằm có vẻ rất căng, Tương Tây nói

-Đừng phụ lòng Dương Dương với Mục Vô Thần đã tin tưởng cậu

Dương Dương thì nhìn tôi cười

-Thanh Phong cố lên, cậu phải gỡ điểm ở vòng này lại đó

Tôi hít một hơi thật sau chân trái lùi ra sau lấy thế chuẩn bị cho một cuộc đua khốc liệt.

MC đọc câu hỏi

-Hãy cho biết đây là nhân vật nào

Clip thứ nhất bắt đầu chạy, hình ảnh đầu tiên là mặt trăng, dòng suy nghĩ của tôi liên tục loading, Hằng Nga Tiên Tử hay Neil Armstrong, tôi nhìn sang 2 đội còn lại có vẻ chưa ai có động thái gì. Tay tôi đã để sẵn trên cái nút chuông, hình ảnh thứ 2 lại là mặt trời, cái này thật là khó, mặt trời liên quan gì đến ai đó. Hình ảnh thứ 3 là chiếc cung tôi vội đập mạnh cái chuông.

MC

-Vâng và trường cao trung Thanh Hà đã dành quyền trả lời, câu trả lời của bạn là

Tôi thực sự không chắc chắn lắm nhưng đã đâm lao thì phải theo lao thôi

-Câu trả lời của em là Hằng Nga tiên tử

MC

-Tại sao lại là 1 nhân vật giả tưởng, đừng có nói là bạn lại đoán nhé

Tôi ái ngại gãi đầu đành nói hết những suy nghĩ của mình

-Thưa chị, cung Quảng Hàn nơi Hằng Nga sống chính là ở trên mặt trăng, ngoài ra Hằng Nga còn có phu quân là Hậu Nghệ với thuyết Hậu Nghệ xạ nhật nên em đoán như vậy

MC cười nói

-Từ cuộc thi trước bạn vẫn luôn là người thi đấu rất tốt ở vòng đoán clip nên chẳng có gì lạ nếu câu trả lời này là đúng

Tôi thầm mừng trong lòng, cuối cùng cũng đúng, Tương Tây và Dương Dương đã bớt căng thẳng trên gương mặt. Chúng tôi đã cân bằng được điểm với đội dẫn đầu, dưới khán đài tên tôi liên tục được đám bạn tung hô, kì thực cái cảm giác được người ta thán phục cũng rất hãnh diện. Tôi nhìn lên khán đài, ánh mắt mà tôi mong được bắt gặp nhất là Bạch Yên, tôi rất mong cô ấy bỏ qua chuyện cũ mà tới cổ vũ cho tôi nhưng có vẻ như không giống như tôi mong muốn, cô ấy không xuất hiện.

Bạn đang đọc Thanh Xuân Tản Mạn sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.