Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba lựa chọn (2)

Tiểu thuyết gốc · 1355 chữ

Thông qua một tuần vừa rồi tìm hiểu về cái hồ sơ kỳ lạ trên máy tính kia, Hoàng Thường nhận ra không phải điều gì mình viết lên đấy đều có hiệu quả thành công

-Thông tin đặc biệt: "Đang nợ đồng nghiệp Trần Hoàng Thường một tỷ đồng, cần trả ngay lập tức.

-Thích vũ đạo. Lúc một giờ chiều hàng ngày sẽ luyện tập vũ đạo.

Hoàng Thường nhớ lại vào lúc đi lên văn phòng, nhìn thấy Thanh Huyền nói.

-Sắp một giờ chiều rồi đấy chị, sao giờ chị vẫn còn ở đây.

-Sắp một giờ thì làm sao, tao không ở công ty làm thì ở đâu. Thằng này, đầu mày có vấn đề gì à?

Lúc đó Thanh Huyền vừa nghe hắn nói, liền liên tục mắng hai câu, khiến cho Hoàng Thường hiểu ra, phần thông tin đặc biệt cần có mức độ hợp lý nhất định.

Hắn đã thử lại nhiều lần, đồng thời thử nghiệm lẫn thăm dò nhiều tình huống hơn về việc thay đổi lý lịch của Thanh Huyền, cuối cùng đưa ra được kết luận.

"Thông tin đặc biệt" không cần chặt chẽ nhưng yêu cầu hàng đầu là phải có một mức độ hợp lý nhất định.

Hoàng Thường thay đổi lý lịch của Thanh Huyền thành nàng ghét cay ghét đắng về nợ nần, vì thế mà nàng không có khái niệm vay mượn với một ai đó, nhưng trong lúc quá túng thiếu đã vay đồng nghiệp là Hoàng Thường một tỷ để làm nhà cho bố mẹ ở quê, đồng thời giải quyết một số khó khăn về tài chính sau khi ly hôn. Bất cứ chuyện gì Thanh Huyền cũng muốn làm hoàn hảo mà không cần sự giúp đỡ của người khác, lòng tự ái của nàng rất cao nên cảm thấy việc này khi bị ai biết sẽ rất xấu hổ, bởi vậy nàng không muốn cho ai biết, muốn giải quyết nó một mình. Nếu đã là nợ nần hay nhận sự giúp đỡ từ người khác, Thanh Huyền sẽ tìm mọi cách để hoàn trả.

-Thông tin đặc biệt: "Đang nợ đồng nghiệp Trần Hoàng Thường một tỷ đồng, cần trả ngay lập tức.

-Tôi muốn làm bất cứ chuyện gì cũng hoàn hảo, tôi không muốn phải nhờ vả ai. Tự ái của tôi rất cao nên tôi cảm thấy thật xấu hổ khi nhận sự giúp đỡ từ ai đó rồi bị mọi người biết. Việc nợ nần hay nhận sự giúp đỡ từ người khác, tôi sẽ tìm mọi cách để hoàn trả.

Quả nhiên với điều kiện này, Thanh Huyền sẽ không có nhiều lựa chọn.

Nếu như là Thanh Huyền chọn cách quỳ xuống, khóc lóc van xin mình. Hoàng Thường sẽ phải tìm hiểu lại cách thức hoạt động của cái hồ sơ kia lại từ đầu.

Nhưng hiện tại Thanh Huyền chọn cách này, chứng tỏ nhận định của Hoàng Thường là hoàn toàn đúng, đồng thời cũng khiến Hoàng Thường cảm thấy không hề thất vọng về người phụ nữ này.

-Sao em không trả lời?

Thanh Huyền thấy Hoàng Thường im lặng không nói, đứng khoanh tay có chút sốt ruột hỏi.

-Một lần quan hệ là 800 triệu?

Hoàng Thường hỏi ngược lại.

-Ừm… đúng.

Thanh Huyền trả lời để cho Hoàng Thường không nhịn nổi buồn cười, âm thầm nghĩ.

"Nực cười, một lần quan hệ 800 triệu, con điếm này cũng biết đàm phán thật"

Nhưng với tính cách kiểu này, mới đúng là điều Hoàng Thường muốn, hắn bình thản trả lời, đồng thời đứng dậy làm bộ muốn đi ra ngoài.

-Em thay đổi suy nghĩ rồi. Hết ngày mai chị hãy hoàn trả toàn bộ một tỷ cho em, hai trăm triệu kia đưa một thể, nếu không em sẽ báo cảnh sát. Em không đồng ý việc hai năm đến giờ, chị chỉ có thể trả được hai trăm triệu.

Thanh Huyền không hiểu Hoàng Thường đột nhiên bị làm sao, sợ hãi vội vàng nói.

-Đừng, không được.

-Mẹ, đây không phải vài chục triệu, mà là một tỷ đấy chị.

-Em chửi bậy đấy à?

Hoàng Thường quen mồm nói bậy, liền đã khiến Thanh Huyền nghe không lọt tai.

Hoàng Thường bị Thanh Huyền kéo tay áo, quay đầu lại nói.

-Chị không cần đợi đến ngày mai nữa nhỉ… Vậy thì bây giờ trả tiền em đi.

-À, nếu việc này em đem ra nói với mọi người ở công ty thì sao? Chuyện chị nợ em một tỷ, thậm chí còn đòi bán thân để trả.

Thanh Huyền giống như không tin nổi vào sự thật, thân thể hơi run rẩy, nàng không biết phải làm thế nào, vội vàng theo phản ứng bám chặt lấy tay trái Hoàng Thường cầu xin.

-Đừng, đừng nói với mọi người, cũng đừng báo cảnh sát. Chị sẽ trả số tiền còn lại bằng mọi giá.

-Trả như nào?

Hoàng Thường hỏi.

-Chuyện đó….

Hoàng Thường giật tay mình ra khỏi ôm ấp của Thanh Huyền, tức giận nói.

-Quan hệ một lần với chị là 800 triệu. Mẹ nó, chị định bảo thế chứ gì?

-Chị có biết với số tiền đấy em có thể chơi bao nhiêu gái không?

-Ngay bây giờ em vào "đặc khu kinh tế" thì có đầy hàng trẻ măng mơn mởn, tùy ý cho em lựa chọn. Một bà cô già 33 tuổi như chị có gì hơn bọn nó? Hay để em tổ chức một cuộc thi sắc đẹp, cho chị giải hoa hậu, coi như là có cớ nâng giá đi khách một lần của chị lên, một trăm, hai trăm, hay là năm trăm triệu một lần qua đêm nhé con đĩ.

Hoàng Thường dừng lại một chút, sau đó nhếch mép, nở một nụ cười trào phúng, nói.

-Giờ chị tính thế nào, trả lời đi?

Thanh Huyền bị Hoàng Thường nói đến tự ái, tức đến run rẩy người, nhất là từ "con đĩ" kia, giống như kim đâm chạm đến lòng tự trọng của nàng, hai tay Thanh Huyền nắm chặt thành nắm đấm, nhưng lại không biết phản bác thế nào. Thanh Huyền giận quá hóa liều, tức giận nhìn Hoàng Thường nói.

-Tiền chị nợ em chẳng có giấy tờ gì, không ai làm chứng được cả, em nói mồm như vậy ai tin, cho nên đừng có quá mức.

Hoàng Thường nhìn Thanh Huyền đang ở trạng thái điên cuồng, cười lạnh nói.

-Thật không?

Tiếp đến cầm một cái bút mực ở trong túi quần mình ra, bấm vào nắp bút, theo đó giọng nói quen thuộc của Hoàng Thường vang lên.

-Vậy một tỷ đấy, chính xác thì khi nào chị hoàn trả cho em.

-Chị cũng hiểu đấy không phải là một số tiền nhỏ gì.

-Chị biết, số tiền đó không nhỏ. Nhưng chị chỉ có thể trả cho em 200 triệu, số còn lại…

…..

Để cho lời thoại của Thanh Huyền vang lên, sau đó Hoàng Thường mới bấm công tắc ở trên bút máy một lần nữa để tắt đi máy ghi âm, khuôn mặt đắc ý có phần vặn vẹo nói.

-Sao? Bằng chứng này đủ hay không?

Thanh Huyền trố mắt không tin nổi sự tình sẽ biến thành dạng gay gắt thế này, trên khuôn mặt hỗn loạn không còn một giọt máu đều là thất thần lẫn kinh khủng, nàng ngồi sụp xuống đất, mở miệng mắng chửi.

-Thằng mất dậy, mày rõ ràng đã có ý đồ với tao từ đầu.

Hoàng Thường lạnh lùng nhìn Thanh Huyền run rẩy ở dưới đất, đối với đáng thương của nàng không có lấy một chút cảm tình, chỉ bình thản nói.

-Là do bản thân chị muốn lật lọng, sai lại càng sai. Mà thôi, nói cho em biết, giờ chị tính sao?

Thanh Huyền chậm rãi ngửa mặt lên nhìn Hoàng Thường, nàng sợ hãi, tạm thời khuất phục nói.

-Chị nghe theo sắp xếp… của em.

Bạn đang đọc Thao Túng Lý Lịch. sáng tác bởi Wolui
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wolui
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.