Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị phát hiện

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

Sáng sớm hôm sau, Lục Phong vẫn đang ngủ phòng, hôm qua hắn để lại chiến trường cho Lý Thục Vân xử lý.

Sau đó hắn bước ra ngoài, thì Trần Lâm đã chào hỏi hắn.

"Lục Phong anh ở tốt chứ, có thấy không thoải mái ở đâu không."

Lục Phong nghe Trần Lâm nói vậy liền trả lời.

"Rất tốt a, giường cũng thoải mái, tối hôm qua thật sự quá tuyệt vời nên ta đã ngủ rất ngon."

Lục Phong nghĩ, cắm cho anh cái sừng mà anh lại ân cần ta vậy, nên ta sẽ nện vợ anh bữa sáng.

Đang nghĩ, thì Trần Tuyết Kỳ đi xuống, thân hình mảnh mai của thiếu nữ thanh xuân, làm Lục Phong buổi sáng côn thịt lại cứng lên.

Mà Trần Tuyết Kỳ thấy nụ cười dâm của Lục Phong hiện lên, cũng có hơi chán ghét, hôm qua vui vẻ với Lục Phong là vì không muốn làm chuyện lớn hơn, nhưng hôm nay anh ta lại còn ở nhà nàng.

"Lục Phong anh không nghĩ về nhà sao, nhà chúng ta nhỏ chặt như vậy, chắc anh sống thấy không quen đâu."

Trần Tuyết Kỳ cố gắng xua đuổi khéo nói, nhưng lúc này Lý Thục Vân đi tới.

"Con gái sao lại nói vậy, Lục Phong tội nghiệp còn bị chấn thương, con nên nói chuyện đàng hoàng chứ, sao lại như ý tứ đuổi vậy."

Trần Tuyết Kỳ thấy mẹ bênh Lục Phong, thì Trần Tuyết Kỳ nhìn sang Trần Lâm.

Mà Trần Lâm cũng trách móc nàng, làm cho nàng ủy khuất.

"Xin lỗi anh Lục Phong nha, con gái không hiểu chuyện, anh cứ ở đây thoải mái, bao giờ muốn về cũng được."

Trần Tuyết Kỳ nghe vậy liền quát. "Ba sao ba lại nói vậy, nhà chúng ta như vậy còn nuôi anh ta nữa, còn cho anh ta ở lâu dài sao."

Lúc này Lý Thục Vân đi tới nói. "Con gái sao con nói vậy, dù gì Lục Phong vẫn còn chấn thương, ba con nói đúng, con mau xin lỗi Lục Phong đi. Thái độ con hôm nay rất kỳ lạ, không giống con mỗi ngày."

Trần Tuyết Kỳ bị Lý Thục Vân răn dạy làm cho im lặng, nhưng nàng không thể làm gì được.

Lục Phong một bên không nói gì, chỉ cần có người ra mặt cho hắn là được, còn về sợ Trần Tuyết Kỳ nói cho bạn bè nàng biết, hắn đã sớm thao túng tâm trí nàng rồi.

Nếu như nàng nói ra cho bạn bè biết, sau đó bị bạn bè cười nàng, cũng sợ không ai giúp nàng.

Sau đó Trần Lâm đi làm, Trần Tuyết Kỳ cũng tới trường học.

Đúng như dự đoán, Trần Tuyết Kỳ phân vân có nên nói cho bạn thân không. Cũng sợ nàng cười nhạo. Cũng sợ nàng cách xa, sau đó không nói gì.

Còn ở nhà Lý Thục Vân đã ngồi trên người Lục Phong nhúng lên xuống.

A! A! A! A! A! Lục Phong sướng quá . . . ân sâu quá . . .thật thoải mái . . .ừ ừ . . .Lục Phong, anh thấy em xử lý thế nào sáng nay.

Lục Phong một bên dưới bóp lấy hai cặp vú Lý Thục Vân nói.

"Rất tốt, em làm rất đúng, như vậy chúng ta mới bên nhau được, a, sướng chết côn thịt anh mất, cái l-n em bóp chặt quá."

"Hì hì, vì côn thịt anh sướng quá . . .đ-t em quá thoải mái, không như lão chồng em."

Lục Phong nghe vậy ngồi dậy hỏi. "Sao thế lão chồng em không làm thỏa mãn em sao."

Lý Thục Vân gật đầu, sau đó nói chỗ tốt của Lục Phong, nào là côn thịt to lớn, d-t vào l-n sướng tê, nào là thoải mái.

Lục Phong nghe vậy, liền kéo nàng vào giường hai vợ chồng nàng, sau đó hắn đè nàng xuống dưới, lấy côn thịt từ đằng sâu đâm vào, hai tay kéo tóc nàng, sau đó đùng đùng đ-t vào cái l-n dâm đãng của nàng.

Lý Thục Vân kéo lên oai oái . .. Lục Phong không chịu được sướng quá . . .anh đâm em sướng quá . . .nữa đi anh ơi . .. A! A! A! A! Thoải mái quá . . . tiếp đi anh ơi . . .ân ân . . em không thể sống thiếu anh nữa rồi."

Lý Thục Vân rên rỉ càng to, Lục Phong càng đâm mạnh vào bên trong l-n, tay hắn kéo tóc nàng ngửa lên, tay kia kéo cánh tay trái, hai vú nàng tung bay, Lý Thục Vân hưởng thụ khoái cảm chưa từng có, đau đớn kèm theo sung sướng làm nàng dâm thủy ra càng nhiều.

Ba ba ba ba.!

Côn thịt không ngừng đ-t sâu vào bên trong, Lý Thục Vân như điên cuồng la ó, nàng đã không thể không ngừng rên rỉ kêu rên.

Sau đó nàng cơ thể co giật, sau đó Lục Phong côn thịt nảy nảy lên, tinh dịch bắn sâu vào bên trong.

Một cổ ấm áp làm cho Lý Thục Vân hét lên vi sung sướng, sau đó nàng cũng phun đầy trên bụng âm tinh vào người Lục Phong.

Hai người dã chiến ân ái đủ chỗ, ban công hắn đè nàng lên tấm kính nhìn bên ngoài người đi, hên là chỗ nàng kính 1 chiều nhưng không thể nào không kích thích.

Sau đó hắn bắn Lý Thục Vân chó bò thức, quỳ xuống ăn côn thịt vào miệng, sau đó Lục Phong đem đầu nàng nhúng lấy bắn hết vào miệng nàng tinh dịch, Lý Thục Vân nuốt xuống cho là mỹ vị ngon lành.

Chiều đến Trần Lâm vừa về. Thì nghe tiếng rên của vợ hắn, Trần Lâm cảm giác như trời giáng, hắn xông tới phòng vợ chồng hắn, thì thấy cảnh tượng không thể tin được, Lục Phong đang cưỡi trên người vợ hắn. Dùng côn thịt đâm vào l-n vợ hắn.

Ba ba ba ba.!

Lý Thục Vân bị đ-t không biết gì rên rỉ kêu Lục Phong đâm mạnh vào, thêm nữa, mạnh nữa, em yêu anh Lục Phong ơi, của anh to lớn, không như Trần Lâm chồng em.

Làm cho Trần Lâm nghe quỳ xuống cái bệch, hắn như mất đi sức sống, hắn biết hàng ngày hắn không thỏa mãn được vợ hắn, nhưng giờ lại kiếm Lục Phong mới quen 2 ngày, đã bị đ-t cho sướng tê dại, hắn muốn bỏ đi, hắn muốn trốn tránh.

Mà Lý Thục Vân lúc này hết hôn nhìn lại, thấy Trần Lâm đang quỳ ở đó khóc, nàng cảm thấy thật tội lỗi.

Nhưng Lục Phong đã liếm tai nàng, sao phải sợ chứ, dù gì chúng ta cũng là người nhà rồi đúng không, lão Lâm sẽ không trách chúng ta.

Lý Thục Vân nghe từng lời Lục Phong nói, sau đó tự nhận có lý, sau đó tự bổ não, như vậy cũng tốt. Dù gì Trần Lâm cũng không cho nàng thoải mái sung sướng mà một người chồng nên làm. Mà Lục Phong là người thỏa mãn yêu cầu của nàng.

Sau đó Lý Thục Vân đi tới bên Trần Lâm ngồi xuống nói.

"Chồng ơi, em xin lỗi đã làm việc này với anh, nhưng anh thấy đấy. Anh không làm thỏa mãn em, mà Lục Phong là người giúp em làm giảm sự thỏa mãn đó, anh ấy rất tuyệt, không phải rất tốt khi chúng ta cùng nhau sống chung sao."

Trần Lâm nghe từng lời nói của Lý Thục Vân như đao khứa vào tim hắn, vợ hắn lại phản bội hắn. Lại còn lý lẽ với hắn, Trần Lâm không muốn nghe, hắn không muốn nghe, hắn không biết phải làm sao cả.

Lục Phong lúc này đi tới vỗ vai Trần Lâm. "Không phải rất tốt sao, ta có thể thỏa mãn vợ anh. Mà vợ anh cũng nhu cầu như vậy, sau đó anh đi làm, hạnh phúc hơn sao, rồi chúng ta sẽ thỏa mãn nhau hơn, ta sẽ thỏa mãn vợ anh, còn công việc anh làm sẽ tốt hơn, khi về nhà mệt vợ anh sẽ không phàn nàn vì chuyện ân ái sao."

Lục Phong càng nói càng vô lý, nhưng Trần Lâm cảm giác tự nhiên chuyện đó cũng đúng, Lục Phong thỏa mãn vợ hắn, còn hắn thì làm việc tốt hơn, không phải gia đình sẽ hạnh phúc sao.

Sau đó Trần Lâm càng nghĩ càng có lý, sau đó quay sang cảm ơn Lục Phong đã giúp hắn việc này, còn muốn hắn ở lại đây luôn thành một thành viên trong gia đình.

Lục Phong lúc này mỉm cười đắt ý, thao túng tâm trí này cũng quá được chứ, sau đó Lục Phong lại đè Lý Thục Vân xuống, rồi kêu Trần Lâm làm cơm đi con gái hắn sắp về rồi.

Trần Lâm lúc này vui vẻ xuống bếp, mà Lý Thục Vân thì đang cảm thấy vui vẻ khi chồng nàng chấp nhận việc này, bởi vậy nàng càng táo bạo.

Đè Lục Phong xuống hôn, sau đó quỳ xuống chó quỳ thức liếm. Lục Phong cảm giác mắc tiểu. Thì Lý Thục Vân há miệng ra để hắn tiểu vào miệng nàng.

Cho tới 5 giờ chiều Lục Phong với Lý Thục Vân mới thỏa mãn với nhau.

Một bên Lục Phong ôm lấy Lý Thục Vân cho tay vào vú nàng bóp coi ti vi, một bên Lý Thục Vân hưởng thụ, sai chồng nàng lấy nước cho uống.

Mà Trần Lâm nghe lời đem nước cho Lục Phong cùng Lý Thục Vân, Lý Thục Vân nhẹ nhàng đưa tới nước cho Lục Phong uống, sau đó quỳ xuống liếm côn thịt cho hắn.

Lục Phong một lúc sau bắn đầy trong miệng Lý Thục Vân.

Lục Phong không biết sao hắn tinh dịch lại có thể bắn liên tục, mà hắn vẫn không thấy mệt. Càng làm hắn càng khỏe.

5h30 Trần Tuyết Kỳ vừa về tới nhà, thù thấy ba nàng bận rộn, thấy mẹ nàng cùng Lục Phong ngồi coi ti vi, mà mẹ nàng lại đút đồ ăn cơm cho hắn.

Về rồi à, vào đi rồi ăn cơm, Lý Thục Vân nhìn Trần Tuyết Kỳ về nói xong nàng lại quay sang tình tứ với Lục Phong.

Trần Tuyết Kỳ cảm giác kỳ lạ, sao mẹ nàng lại như vậy, nàng cảm giác như phẫn nộ đi tới.

"Lục Phong anh làm gì mẹ ta thế, tại sao mẹ ta lại nghe ngươi hầu hạ ngươi."

Lý Thục Vân đứng lên tát cho Trần Tuyết Kỳ một cái, làm nàng như không thể tin được.

"Trần Tuyết Kỳ con sao thế, sao con lại nói với Lục Phong như vậy. Mau xin lỗi đi."

Trần Tuyết Kỳ ủy khuất, sau đó xin lỗi Lục Phong, sau đó vào phòng bếp, thì thấy ba nàng bận rộn như vậy, nàng giúp một tay, sau đó đồ ăn lên bàn. Lục Phong thì ngôi chỗ ba nàng thường ngồi.

"Lục Phong sao anh ngồi chỗ đó, chỗ đó là chỗ của ba em."

Lục Phong nghe Trần Tuyết Kỳ nói sau đó giả vờ ngây thơ nói.

"Ơ chỗ này của ba em sao, nhưng anh ấy cho ta ngồi rồi mà, chuyện này có tốt không đó anh Trần Lâm.

Trần Lâm nghe vậy xua tay nói. "Không sao, không sao, anh Lục Phong cứ ngồi."

Sau đó ra chỉ trích Trần Tuyết Kỳ, làm nàng tức giận lắm, nàng cảm thấy gia đình nàng thay đổi, mà Lục Phong lúc ăn thì Lý Thục Vân đứt cho hắn ăn.

Trần Tuyết Kỳ càng thêm tức giận. "(Có ba bên cạnh mà lại đút cho tên Lục Phong)"

Trần Tuyết Kỳ nghĩ trong lòng càng tức, nhưng không hiểu chuyện gì, Lục Phong thì vui sướng khi chứng kiến Trần Tuyết Kỳ không làm gì được hắn, dù gì hắn cũng kiểm soát gia đình này rồi.

Tối đến tới chơi với bé Trần Tuyết Kỳ này mới được. Nhìn con bé còn tươi và ngon lắm, để cho thằng khác hốt được thì uổng lắm.

Nghĩ nghĩ Lục Phong lại cười tà tiếu dung

Bạn đang đọc Thao Túng Tâm Trí sáng tác bởi thientudaoton
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thientudaoton
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 624

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.