Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

MƯỢN ĐỊA THẾ - KHỐN THẦN TRÁC

Tiểu thuyết gốc · 1862 chữ

Hai Hỏa Nhân bị mộc quái liên tục vây khốn mà khó khăn né tránh. Địa thế ở Vạn Thú Vẫn Cốc quá mức lợi hại, khiến hai Hỏa Nhân chỉ biết than thở:

-Nhất Vĩ là Thiên Vĩ nổi danh với Khốn Thần Tác, nhưng không chỉ thế mỗi đời Nhất Vĩ là vua của địa thế, nên khi bước vào cấm địa họ là chúa tể.

Long Ân tuy sử dụng được địa thế nơi này, nhưng cũng thập phần khó chịu, hắn hiện cũng chỉ là “ngũ cấp năng lực” chưa thể hoàn toàn khống chế địa thế, với lại đây cũng không phải năng lực thật sự của hắn.

Động tác của hắn khống chế cổ mộc tấn công có vẻ hơi mệt mỏi, Miêu My thấy thế cũng định giúp đỡ:

-Long Ân ca, tập trung tấn công một người. Muội giữ chân người còn lại.

-Không cần, hãy giúp đỡ Kỳ Lân Nam. Mắt hắn nếu nguy kịch hơn nữa, ta cũng khó lòng điều trị.

Miêu My không đành lòng nhưng nhìn phía xa thấy hai Hỏa Nhân chật vật không thôi nên cũng chỉ biết vâng lời.

Nam Hỏa Nhân và Nữ Hỏa Nhân đều bị thương không nhẹ, bây giờ lại chịu sự truy kích của cổ mộc, mà không làm được gì chỉ có thể chạy trối chết.

Nhưng cổ mộc quả nhiên phi thường lợi hại, nhiệt hỏa bảo vệ hai Hỏa Nhân đã giảm xuống không ít, trên mỗi người đều có thêm rất nhiều thương tích. Nam Hỏa Nhân chật vật quá đỗi, đề nghị:

-Như vậy cả hai chúng ta, đều không xong, nên dùng nó thôi.

Nữ Hỏa Nhân không trả lời chỉ gật đầu đồng ý với hắn, rồi cả hai bay lại với nhau. Nam Hỏa Nhân nhìn Long Ân cười to:

-Haaha.. Tiểu tử Nhất Vĩ, ngươi bức ta đến thế này, bây giờ cũng nên chịu chết đi.

-Vậy sao? Nhưng ta muốn nói, ta không bức ngươi, mà là giết ngươi.

-Địa Mộc – Khởi Long Ân vận lực, lập tức dưới đất cổ mộc tiếp tục chồi lên, số lượng quá mức kinh dị, chúng đan xen vào nhau chằng chịt, giam hai Hỏa Nhân lại, hạn chế không gian di chuyển, rồi tấn công họ.

Không chỉ thế, cổ mộc còn biến ảo dị thường, khó lòng phán đoán, Nam Hỏa Nhân dù rất nhanh nhẹn né tránh, nhưng vẫn bị một nhánh cổ mộc, bắt lấy chân, tấn công lên người, hắn hoảng sợ hét lớn:

-Còn đợi gì nữa, dùng nó thôi.

Nữ Hỏa Nhân nắm lấy tay Nam Hỏa Nhân miệng thì thầm:

-Nhật Nguyệt Hỏa Vũ.

Rồi từ trong người cả hai tỏa ra nguồn nhiệt lượng cao khủng khiếp, có lẽ đủ phá hủy mấy tòa đại sơn. Cổ mộc cũng bị thiêu trụi, lần nữa sống lại, thế nhưng tiếp tục bị thiêu, cứ liên tục lập lại như vậy.

Hai Hỏa Nhân bắt đầu vận động trên không trung, họ như đang múa một điệu nhảy, tuy hoa lệ, nhưng lại tỏa ra nguồn sát khí kinh diễm, nhiệt hỏa vốn đã cao, giờ còn cao hơn.

Cổ mộc lúc đầu còn ép gần được họ, nhưng bây giờ lại không thể với tới được. Chỉ ở khoảng xa mà đã bị đốt cháy.

Hai Hỏa Nhân càng lúc càng nhảy nhanh hơn, họ như đang thôi diễn một bí kĩ gì đấy mà không khí tột cùng ngột ngạt.

Long Ân thấy mọi chuyện không ổn nên cũng vội vã thu cổ mộc về. Khi cổ mộc vừa được huy động, lập tức:

-Bùm….bùm Cổ mộc nổ vang, dư chấn đả thương Long Ân. Hắn ngạc nhiên, biết rằng chắc chắn do “Nhật Nguyệt Hỏa Vũ” của hai tên Hỏa Nhân giở trò.

-Dám làm trò lên, Địa Mộc Thế của ta.

Long Ân thay đổi cách tấn công, chân đạp cước bộ, như đang kích hoạt gì đó dưới đất, mỗi một nhịp của hắn, là một chấn động, khí nóng cũng giảm được đôi phần.

Hai Hỏa Nhân, thấy hắn cứ nhảy nhót phía dưới, cũng biết được hắn đang thay đổi địa thể, mà điều động lực lượng nhanh hơn.

Động tác càng lúc càng nhanh, nhanh đến nỗi chỉ thấy họ như vệt sáng lướt qua, đột ngột cả hai dừng lại, tay đan lấy nhau, miệng lẩm nhẩm:

-Chưởng khống hỏa diễm thế giới, hoàn thành Nhật Nguyệt Hỏa Vũ, lấy Hỏa Vũ mà đến đây, xóa sạch những gì mà ngươi nhìn thấy.

-Hải Diễm Loạn Chỉ.

Từ hai người một nguồn hỏa diễm mạnh mẽ, đang tuôn trào ra, họ hướng tay về Long Ân:

-Tiểu tử chịu chết đi.

Một vết sáng màu đỏ sẵm, nhanh như tia chớp bay về phía Long Ân. Xuyên qua mi tâm của hắn, từ đó mà lan tràn ra, xoáy quanh người hắn. Vệt sáng dần dần di chuyển trên người hắn.

Long Ân hoàn toàn không thể di chuyển, hắn như bị một loại tà thuật nào khống chế, mà chẳng thể phán kháng. Xa xa Miêu My hoảng sợ, nàng khóc to gọi hắn:

-Long Ân ca, tỉnh lại đi.

Hai Hỏa Nhân, mỉm cười đắc thắng, nhìn nàng, rồi cũng điểm chỉ tấn công nàng và Kỳ Lân Nam, cả hai cũng giống như Long Ân hoàn toàn bất động, mà bị chỉ lực xuyên qua mi tâm, rồi di chuyển trên người.

Vệt sáng sau khi phủ toàn thân họ, rồi tỏa ra nhiệt độ mãnh liệt, mà bốc hỏa đốt cháy cả ba người, thành tro bụi. Chỉ còn lại các giới chỉ.

Hai Hỏa Nhân thấy vậy mỉm cười đắc ý. Định bay xuống thu hoạch thành tích, thì họ như bị gì đó cường hãn giữ lại, Nam Hỏa Nhân tức giận, nhiệt hỏa tỏa ra như muốn thiêu hủy thứ không sạch sẽ giữ mình lại.

Nhưng quái lạ thay, nhiệt hỏa càng lớn, thân thể hắn lại càng suy nhược mà lại không thể thoát khốn, Nữ Hỏa Nhân cũng khó hiểu, dùng thuật pháp nhìn thấu xem chuyện gì đang diễn ra:

-Thiên Hỏa Nhãn.

Khi dùng Thiên Hỏa Nhãn con ngươi của nàng trở nên mĩ lệ hơn rất nhiều, rồi nàng như bị gì đó làm cho chấn kinh mà ấp úng, không nói nên lời:

-Khốn.. Khốn.. Thần Tác.

Nam Hỏa Nhân nghe đến ba từ này, cũng tròn mắt kinh ngạc, mà dừng lại không dám dung lực lượng cường hãn bức ra nữa. Nam Hỏa Nhân trợn tròn mắt, như nhớ ra điều gì:

-Khốn Thần Tác, đây chắc là thứ quỉ dị đã bắt lấy chúng ta trong giới chỉ kia.

Nữ Hỏa Nhân đáp:

-Thảo nào lúc ấy ta cảm thấy nguy hiểm tột cùng. Nhưng Khồn Thần Tác khi Nhất Vĩ chưa trưởng thành, không thể điều động được. Khoan đã… Nàng định nói gì, thì chợt Thần Tác xiết chặt hơn trên người nàng và Nam Hỏa Nhân, khiến cho từng thớ thịt trên người họ như muốn vỡ ra, đau đớn tột độ. Nam Hỏa Nhân, kiên định nhìn Nữ Hỏa Nhân:

-Đưa thần hồn thoát khốn, phá hủy thân thể này đi.

Không đợi Nữ Hỏa Nhân đồng ý, hắn đã tự chấn nổ lấy thân xác của mình, kề cạnh thân thể của Nữ Hỏa Nhân cũng tự phá hủy. Rồi hai đạo thần hồn của họ bay lên, Nữ Hỏa Nhân hét vang:

-Bọn tiểu tử xảo trá các ngươi, dám dùng ảo cảnh lừa chúng ta.

Nữ Hỏa Nhân dùng lực lượng của mình, đánh vào không gian vô hình -Rắc.. rắc..rắc Không gian như kính vỡ, dần nứt ra, ảo cảnh bị phá hủy. Long Ân hiện ra, trước mặt Hai Hỏa Nhân, phía xa kia là Miêu My đang chăm sóc cho Kỳ Lân Nam ngất xỉu.

Nam Hỏa Nhân tức giận không thôi:

-Tiểu tử ngươi được lắm, dám dùng ảo cảnh lừa ta.

Long Ân thành thật nhìn hắn hỏi lại:

-Vậy sao?

Nữ Hỏa Nhân lúc nãy đã thấy bộ dạng này của Long Ân, nàng mẫn cảm phi thường, hét lên cảnh bảo Nam Hỏa Nhân:

-Cẩn thận.

Lời chừa nói hết, thì hai sợi xích từ dưới đất nơi thân thể hai Hỏa Nhân tự hủy, bay lên tấn công họ. Nam Hỏa Nhân hờ hững khinh thường ảo cảnh, không thèm cảnh giác, mà hướng Long Ân điểm chỉ tấn công hắn.

Nhưng kì lạ thay ảo ảnh sơi xích bắt được hắn, giống như lúc nãy, làm hắn suy nhược mà không thể bắn ra chỉ pháp, Nam Hỏa Nhân lúc này mới biết được nguy hiểm, nhưng cũng đã bị Khốn Thần Tác bắt lấy rồi. Hắn hoảng sợ nói:

-Lúc nãy mọi chuyện đều là ảo cảnh, nhưng Khốn Thần Tác lại là thật.

Nữ Hỏa Nhân đã cảnh giác từ trước, mà thoát được Khốn Thần Tác bắt lấy, nàng vừa tránh vừa hướng Miêu My tấn công:

-Ta không đánh được ngươi, thì giết nàng vậy.

Long Ân chỉ biết lắc đầu than:

-Người từng nói ngươi là Thần, cùng lắm chỉ là vậy, bỉ ổi vô sỉ.

Rồi hắn vươn tay ra, nguồn thủy lực từ dưới đất bay lên che chắn Miêu My, đồng thời còn tạo ra vài đợt xoáy kích tấn công Nữ Hỏa Nhân.

Thủy lực xuyên qua người nàng, làm cho hỏa thể, tan biến đi, như khói bụi dần hòa vào hư vô. Thế là một Tiên Trân cảnh đã ra đi. Nữ Hỏa Nhân vẫn lạc.

Nhưng Long Ân cảm thấy có điều gì đó không đúng, nàng tuy liên tiếp bị đã thương linh hồn, cũng chấn nát thân thể, nhưng nàng đã là Tiên Trân cảnh, đây là cảnh giới có chữ “Tiên” cũng không phải dễ chết như vậy, hắn hoảng hốt nhận ra:

-Suy ảnh, trúng kế rồi.

-Ngươi phát hiện đã chậm.

Một giọng nói âm lạnh vang lên, Nữ Hỏa Nhân xuất hiện sau lưng hắn dùng chỉ pháp bao lấy hắn, mà thiêu đốt.

Miêu My hoảng sợ:

-Long Ân ca.

Long Ân cảm giác đau đớn vô cùng, toàn thân hắn như bị nướng chín, nhưng hắn lại không thể vừa khống chế Khốn Thần Tác, vừa mượn địa thế để bảo vệ mình nữa.

Muốn thoát khốn hắn chỉ có thể thả Nam Hỏa Nhân ra, mà toàn lực dùng Địa Thủy Thế cứu mình. Hắn không cam tâm, hắn đã suy tính rất khó khăn mới có thể bắt được Nam Hỏa Nhân, thế mà phải buông bỏ.

Tuy không cam tâm, nhưng hắn buộc phải làm thế. Dù sao, hắn phải bảo vệ được mình.

-Khốn Thần Tác – Thu.

-Địa Thủy - Khởi Long Ân cước bộ nhẹ nhàng, hắn như một bó đuốc sống, di chuyển giữa khoảng không giam cầm trong hỏa ngục này.

Từ dưới đất, nguồn thủy lực bay lên bảo vệ hắn, dập tắt ngọn lửa, những vết thương trên người cũng lành lại nhanh chóng.

Bạn đang đọc Thập Nhị Thiên Vĩ sáng tác bởi tieubaokun
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieubaokun
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.