Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phải thể hiện năng lực

Phiên bản Dịch · 509 chữ

“Tiểu Tiểu lại đây, nói xem mai anh mặc bộ nào thì ổn hơn?” – Bì Hướng Dung nghĩ đến chuyện ngày mai lên bục giảng dạy học, tính tình thường ngày vốn ổn trọng cũng khó nén nổi kích động.

“Em cảm thấy anh không đi thì tốt hơn á.”

“Được rồi, vậy chọn bộ màu xanh da trời đi.” – Bì Hướng Dung quyết đoán chọn bộ màu xanh, sau đó treo nó sang một bên.

Bì Tiểu Tiểu nhìn Bì Hướng Dung không để cô bé vào mắt, khóe miệng giật giật liên hồi, nhịn không được quát to: “Anh!”

“Hầy!” – Bì Hướng Dung lại lôi sách giáo khoa hồi trước của anh ra, coi chương trình học của bọn Bì Tiểu Tiểu, tính toán xem ngày mai sẽ dạy những gì.

Không lên lớp không được, tuyệt đối không thể để tên thanh niên trí thức họ Trương đến cả bài học cũng giảng sai kia dạy dỗ Tiểu Tiểu nhà anh.

“Đám học sinh đó quậy lắm, không chịu nghe lời đâu!”

“Không sao, anh có kinh nghiệm dạy dỗ trẻ con.”

“Thành tích của bọn nó đều kém.”

“Thành tích kém mới thể hiện được năng lực của anh chứ?”

Bì Tiểu Tiểu chết lòng lần nữa.

“Hầy…” – Bì Tiểu Tiểu chỉ đành chấp nhận số phận, lê lết về phòng.

Còn cha mẹ ấy hả? Bọn họ càng chẳng để ý lời cô bé hơn. Bì Tiểu Tiểu đã có thể tưởng tượng đến ngày mai trong thôn náo nhiệt chừng nào rồi.

Buổi tối không có hoạt động gì, người nhà họ Bì nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, chớp mắt một đêm đã qua đi.

Ngày hôm sau lúc Bì Tiểu Tiểu thức dậy, cha Bì và mẹ Bì đã đi làm từ lâu.

Bì Tiểu Tiểu mặc quần áo tử tế, đeo cặp sách lên, sau khi rửa mặt sạch sẽ thì vào nhà bếp lấy một chiếc bánh bột ngô, vừa khéo bắt gặp Bì Hướng Dung ăn mặc chỉnh tề cũng mới mở cửa ra ngoài.

Bì Hướng Dung mặc chiếc áo xanh đậm chọn tối hôm qua, phối với quần đen và giày vải cùng màu, còn cố tình dùng nước vuốt tóc.

“Anh, quần áo của anh sao phẳng lì thế?” – Bì Tiểu Tiểu tò mò hỏi, uầy đến cả một vết nhăn cũng không có luôn nè.

“Anh dùng nước nóng đấy!” – Bì Hướng Dung đóng cửa lại: “Đi thôi Tiểu Tiểu, em suốt ngày rề rà!”

Bì Tiểu Tiểu: Thì em đang định đi mà!

Song Bì Tiểu Tiểu không phản bác lại, chầm chậm bước theo sau Bì Hướng Dung đi đến trường.

Phải công nhận một điều rằng người nhà cô bé rất cao, cha hơn 1m8, mẹ 1m7.

Anh và chị cô bé còn cao hơn cha mẹ một chút, còn bản thân cô bé, không biết có phải vì cơ thể vốn ốm yếu hay không mà mười tuổi rồi mới được có một mét.

Bạn đang đọc Thập Niên 70: Cả Nhà Là Thánh Cãi của Trí Xỉ Bất Thị Bệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dora
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.