Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

C.2.2

Phiên bản Dịch · 522 chữ

“Này người nhà họ Khúc làm như vậy, về sau ai còn dám cùng con cháu nhà bọn họ chơi?” Có người ở bên cạnh nói xấu.

“Sách, vốn dĩ chính là tiểu oa xui xẻo, bồi tiền hóa, cũng chỉ có nhà bọn họ mới xem như là bảo bối.” Còn có người chua lòm mở miệng.

Nói đến Khúc gia, ở đại đội cũng xem như nổi danh.

Trong nhà từ đời ông bà bắt đầu, đẻ được ba đứa con trai, chờ đến đời tiếp theo, tam phòng rốt cuộc cũng đẻ ra được một đứa con gái, cũng chính là Khúc Tiểu Oản, từ nhỏ được xem như bảo bối chiều chuộng mà lớn lên.

Giống như gia đình này kén rể về nhà đúng là có một không hai ở công xã.

Lại đến bây giờ, ngũ phòng tất cả đều đẻ ra mười mấy đứa con trai, cũng chỉ có Khúc Tiểu Oản này cuối cùng cũng đẻ được một cô con gái, còn không phải lại được xem như bảo bối sao?

Liền tính nha đầu này ra cửa bị ngỗng dí, đi đường cũng có thể bị té ngã, không có việc gì cũng bị chim ị trúng người.

Ven đường, ven bờ sông, ven ruộng, chân núi.

Không thể nào mà không ngừng xảy ra chuyện, quả thực chính là cái tiểu oa xui xẻo mười phần.

Cứ như vậy, người nhà họ Khúc vẫn là không có bỏ qua cô bé, lại đem bé xem như bảo bối mà dưỡng.

Càng đừng nói tới mười mấy đứa con trai ăn mạt một nhà, Khúc gia cũng coi như là nghèo đến leng keng, nhưng lâu lâu vẫn mua một ít thịt cho tiểu nha đầu.

“Quả thực chính là mắt bị mù” trong đại đột rất nhiều người đều là như thế này cảm thấy.

“Phi, cái gì kêu không đến mức? Các ngươi nhìn xem, cái trán của Đào Đào nhà ta, ai biết đám tiểu quỷ này trông chừng cháu gái ta như thế nào?”.

Ở giữa một mảnh ồn ào, một nữ nhân thân cao mét tám cả người tràn đầy anh khí đứng dậy.

Nàng chỉ vào Khúc Đào Đào đang ở trong lòng ngực Khúc Tiểu Oản rơi lệ, để mọi người xem được hơn phân nữa cái trán bị xanh tím của cô bé đối lập với nữa phần trán trắng nõn sạch sẽ, thập phần làm cho người ta sợ hãi.

Người này chính là Khúc lão bà, Võ Mạn Châu.

Nàng là người ở phương bắc, năm đó quốc nội chiến loạn, nàng một đường chạy nạn chạy trốn tới đại đội, cuối cùng ở chỗ này lập hộ, cùng Khúc lão nhân kết hôn sống cùng nhau, chỉ dựa vào sức của một người, cũng có thể quật được một người quân nhân.

Riêng lứa Khúc Tiểu Oản mà nói, không có ai thấp hơn 1m75, càng đừng nói đến lứa con cháu này, toàn gia đi ở trên đường, những người khác quả thực hận không thể đi đường vòng né tránh.

Bạn đang đọc Thập Niên 70 Kỳ Ba Người Một Nhà của Trí Xỉ Bất Thị Bệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạchTiểuVy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.