Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật Tư Đến Rồi

Phiên bản Dịch · 2333 chữ

Tô Tình đương nhiên là dám nói rồi, ở nơi có bối cảnh như này, người có thể khiến cô không cần đi làm là người đàn ông tốt nha.

Muốn yêu cầu gì nữa đây? Còn chủ động bảo cô xin nghỉ nữa cơ.

Cho nên Tô Tình không chỉ nói cảm ơn ngoài miệng mà còn nhét cho Vệ Thế Quốc mấy quả dương quả hồng chín khiến miệng hắn ngọt ngào.

Vệ Thế Quốc vừa ăn dương quả hồng vừa đi ra chỗ Mã Đại đội trưởng xin nghỉ cho Tô Tình.

Mã Đại đội trưởng vẫn một người rất thấu tình đạt lý, nói: "Vợ cháu đang mang thai, xin phép nghỉ liền xin nghỉ đi, bất quá cháu nên tiếp tục lấy mười công điểm."

"Ân." Vệ Thế Quốc gật đầu.

Mã Đại đội trưởng vừa lòng vỗ vỗ vai hắn, nói: "Bắt đầu đi làm việc thôi." Không thể trách hắn bằng lòng đối xử tốt với Vệ thế Quốc, thật sự là thanh niên Vệ Thế Quốc này rất tốt.

Nếu không phải thành phần trong nhà hắn quá kém thì chức đại đội trưởng này hắn là người phù hợp nhất.

Bất quá bởi vì thành phần như vậy, việc tranh cử là không thể được.

Vệ Thế Quốc chờ Vương Cương cùng đi, Vương Cương vừa tới liền thấy hắn, không nói hai lời lập tức chạy tới, miệng bát quái nói: "Anh phải nói thật với tôi, làm sao anh thu phục được vợ anh? Tôi nhìn tính tình vợ anh kiêu ngạo cực kì, trừ Bùi thanh niên trí thức ra thì nhìn ai cũng ngứa mắt, nhưng bây giờ lại không cần Bùi thanh niên trí thức nữa mà muốn sống cùng anh!"

Vệ Thế Quốc nhịn không được liền nhớ đến dáng vẻ ôn nhu của cô, nhưng hắn biết, tất cả những gì người phụ nữ này biểu hiện ra đều là giả.

Hết thảy đều chẳng qua là vì cô không có tiền.

Còn có, Tô Tình căn bản không mang thai, nào có ai vừa mới vài ngày liền biết mình mang thai, đi bệnh viện kiểu tra thì cũng không thể kiểm tra ra được!

Lần này nói dối có chút nghiệm trọng, không biết khi nào sẽ bị vạch trần đây.

"Đều là giả." Vệ Thế Quốc có thể không nói cùng người khác, nhưng hắn sẽ không dối gạt Vương Cương, lãnh đạm nói.

"Hả?" Vương Cương ngây ngẩn cả người: "Ý anh là gì?"

"Tô Tình không mang thai." Vệ Thế Quốc trả lời.

Vương Cương trợn mắt há hốc mồm: "Hai người đúng thật là vợ chồng giả sao?"

Chuyện hai người là vợ chồng giả cả thôn đều biết, Vương Cương đương nhiên cũng đã nghe vợ hắn nói qua, nhưng không quá tin tưởng, bởi vì người anh em này của hắn không phải là người yếu ớt như vậy, ngày nào cũng ngủ chung giường, có đạo lý nào vẫn là vợ chồng giả chứ?

Tô Tình còn kể với mọi người là bụng cô bị Vệ Thế Quốc làm lớn, như vậy không phải là muốn cùng hắn an phận sống chung hay sao?

Vệ Thế Quốc lắc lắc đầu, trước mắt hắn cũng không thể nói rõ ràng quan hệ của hai người là như thế nào.

Muốn nói là vợ chồng giả cũng không đúng vì bọn họ đã làm chuyện vợ chồng, nhưng nếu bảo bọn họ là vợ chồng thật thì cũng không đúng, bởi vì bọn họ không có tình cảm với nhau.

Hắn không dám coi Tô Tình là vợ, vị trí của cô trong lòng hắn là gì hắn đều biết rõ, chính là gánh nặng của hắn.

Vương Cương liền nghĩ kế cho hắn, chủ yếu chính là khiến hắn không do dự nữa, phụ nữ đều giống nhau, ở trên giường đem người hầu hạ tốt, xuống giường thì mọi việc đều dễ.

Hắn đối với người anh em lớn lên từ bé này rất rõ ràng, không cần lo lắng phụ nữ ở trên giường không vừa lòng hắn.

Vệ Thế Quốc mặt không biểu cảm, hắn rất rõ ràng trong đầu Vương Cương nghĩ gì, dựa vào cái gì liền cho rằng người phụ nữ trong nhà hắn dễ dàng chinh phục như vậy?

Tô Tình lúc này đang ở trong nhà ngủ.

Ngủ một giấc dậy, mặt trời không còn quá chói chang nữa, chắc bây giờ đang là ba giờ đi? Cả kể có mang thai hay không, cô đều ngủ rất ngon.

Uống nước xong Tô Tình liền đập cho mình một nắm hạt dưa bồi bổ, lại vào phòng bếp đi ngâm bổng tử tảm, tối nay liền nấu cháo tảm tử uống đi.

Tô Tình ngồi trong viện nhìn vào lá thư, hai năm nữa sẽ khôi phục thi đại học, cô đây liền hảo hảo ôn tập một chút.

Tô Tình vốn định tham gia thi đại học, đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, như thế nào có thể bỏ lỡ?

Vừa cắn hạt dưa vừa đọc sách, Tô Tình cảm giác ngày hôm nay của mình trôi qua rất êm đềm nha.

Nhưng là việc tốt đến mau, người phát thư quen thuộc đang cưỡi xe đạp đi gần tới đây: "Tô Tình Tô thanh niên trí thức có ở nhà không? Có người gửi cho cô bọc đồ vật!"

Việc này người phát thư đều rất quen thuộc, dù sao mỗi tháng đều có một lần như vậy, đến trực tiếp kêu người liền đi.

Âm thanh quen thuộc này khiến Tô Tình như muốn mở cờ trong bụng.

"Đến đây." Tô Tình lên tiếng liền đi ra .

"Tôi còn tưởng rằng cô đang đi làm việc cơ." Người phát thư thấy Tô Tình liền nói.

"Hôm nay không được khỏe lắm nên không đi." Tô Tình cười nói.

Người phát thư cũng biết tính tình nữ thanh niên trí thức này là kiểu gì, nhưng cũng khó trách, người ta ở trong nội thành , từ nhỏ được nuông chiều mà lớn lên, làm sao mà chịu được cuộc sống khổ cực dưới nông thôn đây?

Cô ta nhàn hạ thì kệ đi, hắn cũng lười quản, cầm ra một cái bao đưa cho Tô Tình: "Đây là của cô, còn có phong thư này."

"Còn có thêm một bao này sao?" Tô Tình cao hứng nói.

Phong thư thì Tô Tình biết là cái gì, bên trong nhất định là các loại phiếu còn có tiền, bất quá so với trước kia nhiều thêm một cái bao.

"Ân, tất cả đều gửi cho cô, không có chuyện gì thì tôi đi đây." Người phát thư nói.

Tô Tình trực tiếp từ trong túi lấy ra một nắm hạt dưa to đi qua, nói: "Đại ca ngươi cầm một chút mà ăn, thơm cực kì."

Người phát thư cũng là thanh niên, tuổi cùng Vệ Thế Quốc không sai biệt lắm, vội chối: "Không cần không cần."

"Chỉ có một chút hạt dưa, không có gì nhiều nhặn." Tô Tình đưa cho hắn, ôm bọc của mình liền đi vào trong nhà.

Người phát thư nhìn xung quanh một chút, ho khan hai tiếng thu lại hạt dưa rồi lái xe trở về, hạt dưa cũng phải phải cái gì quá đáng giá.

Bất quá lần sau có thư hắn sẽ ưu tiên mang cho Tô Tình đầu tiên.

Không quan tâm người khác, Tô Tình lúc này đang ở trong phòng bóc phong thư ra, trước đem bưu kiện nhìn một lần.

Trừ phiếu cùng tiền được gửi đến, đương nhiên còn có thư của cha cô viết cho cô.

Tô Tình lúc trước gả cho Vệ Thế Quốc cũng không thông báo với người nhà, thậm chí trong nhà không có ai biết cả, nhưng Thái Mỹ Giai không nhìn được cô sống tốt liền viết thư nói cho người trong nhà cô.

Thái Mỹ Giai viết cho nhà họ Thái, ở trong thư tiện thể viết luôn, thế cho nên cha mẹ Tô Tình biết tin con gái mình kết hôn qua một người khác.

Quả thực là tức muốn chết.

Tùy tùy tiện tiện kết hôn không nói, thế nhưng còn gạt cả nhà, đây là muốn tức chết bọn họ sao!

Vì chuyện này mà nữ phụ Tô Tình lần đầu tiên nổi giận cùng Thái Mỹ Giai, nhưng Thái Mỹ Giai lại ủy ủy khuất khuất nói, cô ta cho rằng Tô Tình cùng người nhà đã nói chuyện qua, cũng là muốn trong nhà gửi thêm đồ vật tới đây.

Nhưng trên thực tế là Thái Mỹ Giai biết rõ Tô Tình gạt người trong nhà chuyện kết hôm, còn không chê chuyện lớn đem chuyện nói cho cả nhà đều biết khiến cả nhà đối với cô đều ầm ầm ĩ ĩ.

Không phải là muốn mọi người đều chê cười người con gái là cô hay sao, Tô Tình từ nhỏ đều lớn lên hạnh phúc đủ đầy, dù sao điều kiện nhà họ Tô tốt như vậy, nhưng Tô Tình lại gả cho đàn ông nông thôn, này không là cười chết người sao?

Hơn nữa truyền ra chuyện Tô Tình gả cho đàn ông nông thôn đây cũng chính là muốn chặn đường lui của cô.

Bởi vì từng gả cho người ở dưới nông thôn, không quan tâm có phải vợ chồng thật hay không, nhưng một khi gả đi mọi người nhìn vào sẽ có suy nghĩ khác.

Coi như cô về sau ly hôn rồi quay lại thành phố, Tô Tình cũng không còn là một cô gái trong sáng giống như lũ bạn gần nhà của nàng nữa!

Từng gả cho người khác liền bị hạ giá, đặc biệt còn là gả cho đàn ông nông thôn.

Cho nên nói a, Thái Mỹ Giai này trong tâm có bao nhiêu ác độc, thật đáng chết.

Giật giây nguyên chủ gả cho Vệ Thế Quốc là Thái Mỹ Giai, sau tuyên ngôn vợ chồng giả, viết thư cho bên kia thông báo cô gả cho đàn ông nông thôn cũng là Thái Mỹ Giai.

Có thể nói cuộc đời nguyên chủ trở nên bi thảm tất cả đều do một tay bạn tốt Thái Mỹ Giai ở sau lưng thúc đẩy .

Chuyện đó không nói nữa, trước mặt xem cha viết cho cô những gì.

Trong thư hắn nói, nếu đã kết hôn, vậy liền sống cùng nhau cho tốt, rảnh rỗi liền mang về giới thiệu với người trong nhà.

Cũng không thể nhà họ Tô ngay cả con rể của mình là hạng người gì cũng không biết đi!

Mặt khác ở trong phong thư là tem phiếu cùng tiền.

Ở nhà gửi cho Tô Tình không ít đồ, bởi vì suy nghĩ đã kết hôn, cho nên gửi cho cô nhiều phiếu gạo cùng phiếu bông, chính là muốn cô đi làm chăn bông mới mừng tân hôn.

Cha mẹ còn gửi thêm cho Tô Tình 30 đồng tiền, ngoài ra còn có mấy tấm thịt, phiếu xà phòng, cái gì cũng đều có.

Chính là muốn cô sống thật tốt.

Tô Tình thật sự rất cảm động.

Cô nghĩ, chờ năm nay đến lúc tết, liền mang Vệ Thế Quốc về cho cha mẹ cùng anh em của cô nhìn xem?

Bất quá lại nói, Tô Tình thích ứng như vậy có chút nhanh hả? Cô rất tự giác cho mình chính là Tô Tình, bất quá tám đến chín phần cô không trở về được, chuyện gì đến cũng đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu với nó nha, gia đình tốt như vậy Tô Tình đương nhiên muốn quý trọng.

Hơn nữa Vệ Thế Quốc vẫn là rất tốt nha, tướng mạo đường đường chính chính dáng người to lớn, không phải là muốn kêu cha mẹ cô yên tâm hay sao?

Tô Tình vừa nghĩ vừa mở bao ra.

Trong thư nói, đây là đồ của em cô gửi đến cho cô.

Mở ra vừa nhìn thấy toàn là thứ tốt, sữa mạch nha, kẹo sữa, đường đỏ, còn có mỹ phẩm bách tước linh...

Tô Tình không muốn cảm động cũng không được, một bên cảm động một bên lấy cho mình ấm nước pha một ly sữa mạch nha uống.

Hương thơm thuần khiết a.

Uống sữa mạch nha, Tô Tình đem mấy thứ đều xếp tốt lại tiếp tục ngồi học.

Lúc này có bảy tám đứa trẻ con đen nhẻm ló đầu vào cửa nhà, nhìn thấy Tô Tình liền nói: "Thím, cháu nghe Thế Quốc thúc nói thím muốn ăn cá trích?"

"A, đúng nha, làm sao vậy?" Tô Tình nhìn chúng nói.

"Dòng suối nhỏ bên kia có, cháu làm bẫy bắt cho thím nha?"Mấy tiểu tử nghe xong liền nói.

Bên này nhiều sông nhỏ suối nhỏ, tiểu hài tử đều sẽ đi bơi, nhưng Tô Tình vẫn nói: "Vẫn là quên đi, dòng suối nhỏ có rất nhiều nguy hiểm."

"Đâu có gì nguy hiểm đâu, nước chỉ đến đầu gối cháu thôi, cháu dùng giỏ trúc bắt chúng nó." Tiểu tử có chút đen nói.

"Vậy được, nếu cháu bắt cho thím cá trích, thím liền đổi cho cháu kẹo sữa ăn." Tô Tình đáp.

"Cháu không ăn kẹo sữa của thím đâu, vậy cháu đi nha."Mấy tiểu tử nói xong cũng chạy đi .

Tô Tình còn ngây ra một lúc, cười cười, mấy đứa này không biết con nhà ai, cũng rất ngoan nha.

Đương nhiên sẽ ngoan rồi, nếu không Vệ Thế Quốc cũng sẽ không bảo bọn chúng đi bắt cá trích, chính là Vệ Thế Quốc rất bận rộn nha.

Cả ngày đều đi làm công mệt mỏi như vậy muộn mới về, ở đâu còn thừa nhiều thời gian như vậy?

Bạn đang đọc Thập Niên 70 : Nàng Dâu Là Thanh Niên Trí Thức ( Bản Dịch) của Niên Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhiiNhii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.