Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm gia

Phiên bản Dịch · 963 chữ

Thấy Cố Tử Ý nói như vậy, mẹ Cố cũng không nói gì nữa, lúc sắp ra cửa còn không quên dặn dò cô không được tiêu tiền bừa bãi, Lâm Quân Trạch kiếm tiền không dễ dàng, còn phải nuôi ba đứa con.

Cố Tử Ý cũng không phản bác, nhất thời đồng ý. Liền đưa mẹ Cố ra cửa, nhìn mẹ Cố đi xa, nhẹ nhàng thở ra, nghĩ tới lời nói của bà.

Lại đi vào phòng, từ không gian cầm ra hai cân thịt ba chỉ, một cân đường đỏ, bỏ vào rổ chuẩn bị đưa qua Lâm gia.

Mẹ Cố cầm đồ tới, khi về lại cầm nhiều đồ về, đương nhiên sẽ bị người trong thôn nhìn thấy nên khó tránh khỏi sẽ nói mình lấy nhà đồ của nhà chồng trợ cấp cho nhà mẹ đẻ.

Sau đó cô lại nghĩ tới chuyện gần đây người trong thôn truyền bát quái, cô cần đi giải thích, miễn cho Lâm gia bên kia có ý kiến với cô.

Dựa theo nguyên chủ ký ức, mẹ chồng Dương Hải Anh trước kia là tiểu thư nhà địa chủ, sau lại gả cho Lâm Bình Sinh cũng chính là cha của Lâm Quân Trạch.

Lâm gia ba đời đều là bần nông, thành phần cũng sạch sẽ, hơn nữa Lâm gia ở trong thôn cũng có tiếng nói nhất định.

Người trong thôn cũng không nắm lấy thân phận của Dương Hải Anh không buông.

Bởi vì có cơ hội đọc sách mấy năm, Dương Hải Anh vẫn luôn tôn trọng người đọc sách. Đây cũng là nguyên nhân vì sao trước kia nhìn trúng nguyên chủ.

Mẹ Lâm gả tới đây sau đó sinh ra bốn người con, bốn đứa con trai lần lượt là anh cả Lâm Quốc Đống, anh hai Lâm Quốc Bình, anh ba Lâm Thanh Bách, anh tư chính là chồng của Cố Tử Ý, Lâm Quân Trạch.

Phía trên còn có một người chị gái, gả vào trong thành. Phía dưới còn có một cô em gái, năm nay hai mươi mốt tuổi, đến nay còn chưa kết hôn, cũng là được vợ chồng Lâm gia cưng chiều mà lớn lên.

Tuy là cùng tuổi với nguyên chủ nhưng tính cách hai người lại cực kỳ bất hòa.

Cố Tử Ý nghĩ, nếu đã xuyên đến thân thể này, vậy cũng nên đối xử tốt với người nhà của thân thể này.

Tuy vậy Cố Tử Ý quyết định sẽ không đối xử quá tốt với họ, ít nhất cũng không tệ như nguyên chủ nhưng bề ngoài vẫn giữ hòa khí gia đình.

Nhưng cụ thể vẫn phải xem thái độ của Lâm gia ra sao rồi nói sau. Nếu họ đối xử tốt với cô, Cố Tử Ý cũng không ngại ở chung với họ.

Cố Tử Ý đóng cửa lại rồi ra ngoài. Lúc phân gia, Cố Tử Ý cố ý chọn một miếng đất cách xa thôn.

Tuy nói xa nhưng đi đến thôn cũng chỉ mất khoảng mười phút.

Vừa lúc nhìn thấy hai đứa nhỏ đang chơi ở trong bùn đất, cô liền kêu chúng lên đi với cô đến Lâm gia.

Khi đến Lâm gia, Cố Tử Ý thấy mẹ Lâm và chị dâu cả đang ở trong sân, những người khác đều đi làm rồi.

Chỉ còn lại mẹ Lâm và chị dâu cả ở nhà nấu cơm và chăm sóc mấy đứa nhỏ.

Khi nhìn thấy Cố Tử Ý mang theo hai đứa nhỏ đến, cả hai người có vẻ hơi ngạc nhiên.

Hai đứa nhỏ thì không có gì ngạc nhiên, còn Cố Tử Ý một tháng chỉ qua đây một hai lần.

Đại Bảo và Nhị Bảo thì thường xuyên đến Lâm gia chơi với các anh chị em.

Chúng cũng rất thân thiết với mẹ Lâm, vừa vào cửa liền gọi: “Bà nội, bà nội, Đại Bảo /Nhị Bảo đến thăm bà này!”

Chúng cũng ngọt ngào gọi chị dâu cả là “Bác cả”.

Cố Tử Ý nhìn thấy biểu hiện của họ, cũng không biểu hiện thân thiết quá mức. Dù sao thì, cả bản thân cô và nguyên chủ đều không phải là người quá nhiệt tình.

Hơn nữa, cô và họ nói đúng ra thì vẫn mới lần đầu gặp mặt, vì vậy Cố Tử Ý chỉ cười nhẹ một tiếng: “Mẹ, chị dâu”.

“Hôm nay sao lại rảnh đến đây?” Mẹ Lâm hỏi.

Cố Tử Ý lắc lắc rổ trong tay, nói: “Không có gì, hôm qua con đi lên trấn, mua được không ít thịt, mang qua cho mẹ một ít.”

Nói xong, cô đưa rổ cho chị dâu cả. Chị dâu cả nhìn mẹ Lâm, mẹ Lâm nhìn thấy cô đưa nhiều đồ vật như vậy, cũng không nói gì.

Dù sao thì trước đó cũng đã nói qua, Cố Tử Ý nên làm gì vẫn là làm đó, mẹ Lâm cũng coi như là hiểu rõ cô con dâu này, dứt khoát cũng không nói gì.

Hơn nữa cũng đã phân gia rồi, hai nhà cũng cách xa nhau. Bà cũng lười đi chen vào chuyện nhà của con trai, không có chuyện gì đi quản khiến người ta chán ghét à.

Chỉ là hiếm khi thấy Cố Tử Ý mua đồ mà còn nhớ mang sang đây.

Chị dâu cả thấy mẹ Lâm không nói gì, liền cười nhận lấy và mời cô vào nhà ngồi. Đại Bảo và Nhị Bảo thì nhanh như chớp chạy tới chơi cùng với anh chị.

Hiện tại thời tiết nóng, ở nông thôn thường dọn ghế, ngồi ở cửa dưới mái hiên, thỉnh thoảng gió thổi qua cũng có thể cảm thấy mát mẻ một chút.

Bạn đang đọc Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng Nuôi Con, Làm Giàu của Soa Điểm Biến Thành Mỹ Nữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GàHầmCon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.