Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ phá của

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Bên kia, mẹ Cố từ nhà cô ra về, giữa trưa nắng to, bà vội vàng trở về thôn Cố gia.

Về đến nhà, bà uống một ngụm nước, nghỉ ngơi một lúc rồi bắt tay vào chuẩn bị cơm trưa cho cả nhà.

Đi ra sau vườn, bà nhìn thấy con dâu thứ hai đang hái rau trong vườn, liền vội vàng đi qua nhận lấy rổ rau.

"Con nói xem, con đang làm gì vậy? Để mẹ làm cho." Mẹ Cố vẻ mặt không tán đồng nói với Lâm Tú Mai.

Vợ Lão nhị là Lâm Tú Mai cũng không ngại mẹ chồng trách cứ, cười nói:

“Mẹ, con không phải không có việc gì sao, mẹ nên nghỉ một chút đi, có việc gì với em gái không ạ?”

Lâm Tú Mai là người thôn Phúc Lâm, lúc trước tin tức về Cố Tử Ý đều là cô về nhà mẹ đẻ nghe được, trở về liền nói cho mẹ chồng nghe.

Mẹ chồng nghe xong vô cùng tức giận, nhưng vì gần đây đang thu hoạch vụ thu, nên bà nhịn đến hôm nay mới vô cùng lo lắng đi thôn Phúc Lâm tìm Cố Tử Ý.

Mà Lâm Tú Mai vì trên đồng ruộng làm việc mà ngất xỉu, kiểm tra mới biết được có thai.

Tin tức này cũng coi như là dời đi một chút sự chú ý của mẹ chồng.

Nhà lão nhị đã kết hôn nhiều năm, bụng vẫn luôn không động tĩnh, khiến mẹ Cố vô cùng lo lắng.

Hiện tại cuối cùng biết được mang thai, bà hận không thể nâng niu như bảo bối.

Bởi vì Lâm Tú Mai trước đó ngất xỉu, bác sĩ trong thôn nói thai nhi có chút không ổn, cho nên bà quyết định không cho Lâm Tú Mai đi làm, ở nhà dưỡng thai.

Mẹ Cố thấy sắc mặt của con dâu hai cũng không có chỗ nào không thoải mái mới yên tâm.

Nghe cô nói đến Cố Tử Ý thì bà lại tức giận nói hết với Lâm Tú Mai, cuối cùng còn nói thêm một câu, buổi chiều đi ra ngoài thì nhất định phải mắng mấy bà ba hoa kia một chút.

Lâm Tú Mai nghe mẹ chồng nói vậy, vẻ mặt xấu hổ buồn bực:

“Mẹ, đều do con, con không nên nghe những bà ba hoa kia, còn trở về nói với mẹ chuyện của em gái, chắc em gái đã biết sẽ trách con.”

Mẹ Cố ngồi xổm trong sân rửa đồ ăn, cũng không thèm để ý.

Biết con dâu hai cũng là tốt bụng, huống chi hiện tại còn đang mang thai. Ban đầu có chút bất mãn cũng tiêu tan.

“Chuyện gì to tát đâu, mẹ lúc này đi xem, con bé đó nhìn cũng không giống trước kia, chắc cũng yên phận sống tốt ở Lâm gia rồi.”

Mẹ Cố đối với con gái mình không nói là hiểu rõ, nhưng vẫn hiểu bảy tám phần đi.

Lúc trước ngoài việc coi trọng vẻ ngoài của Lâm Quân Trạch, bà còn coi trọng khả năng kiếm tiền của anh.

Mà lại không nghĩ Cố Tử Ý nhanh như vậy đã có con. Một mình cầm tiền trợ cấp của Lâm Quân Trạch, cuộc sống không phải tốt hơn lúc còn làm con gái sao?

Quả là may mắn!

Người bình thường nào có phúc khí như con gái mình, không cần ra ngoài làm việc, mỗi tháng còn có tiền trợ cấp cùng một ít phiếu định mức.

Bây giờ nhìn Cố Tử Ý đã có ba đứa con, người cũng hiểu chuyện dần.

Bà nghĩ đến lúc tới, nhà cửa sạch sẽ, thu dọn ngăn nắp, hai đứa nhỏ cũng chăm sóc rất tốt, lòng của mẹ Cố cũng coi như là buông xuống.

Chỉ cần Cố Tử Ý sống tốt, chiếu theo Lâm Quân Trạch, sau này cuộc sống không thể tồi.

Lâm Tú Mai thấy mẹ Cố nói như vậy, lòng cũng thoáng yên ổn.

Cô em gái này, ngày thường chiếm được sự yêu chiều của cha mẹ cùng các anh trai nên rất kiêu ngạo, không chừa mặt mũi cho ai. Lâm Tú Mai vẫn là có chút sợ.

Thấy mẹ Cố đang rửa rau, cũng liền đi vào bếp, múc chút gạo đi theo mẹ Cố ra sân phơi, nhìn tủ bát nhiều ra mấy cân thịt, không khỏi hỏi mẹ Cố.

“Mẹ, sao em gái lại đưa nhiều thịt vậy? Con thấy còn có đường đỏ nữa.”

“Đứa nhỏ này nhìn thì sống yên ổn, chỉ là có cái tật xấu thích tiêu tiền không đổi được.”

Động tác trong tay không ngừng tiếp tục nói:

“Cho nó cầm trứng gà cũng không cần, còn nhét lại hơn phân nửa, nói là cho con bổ bổ thể. Còn cầm chút đồ ăn vặt, cho mấy đứa nhỏ.”

Lâm Tú Mai nghe mẹ chồng nói như vậy, cũng biết bà chỉ là nói cho có lệ, trong lòng chắc chắn là vui mừng.

Nếu cô dám nói Cố Tử Ý không tốt, bà ngoài miệng không nói, trong lòng chắc chắn không thoải mái.

Rốt cuộc cô chỉ là con dâu, nào so được với cô em chồng này.

Vì vậy cười nói: “Mẹ, em gái chắc chắn là muốn hiếu kính mẹ và cha đấy. Hơn nữa, mỗi tháng em ấy đều có tiền trợ cấp, mẹ cứ yên tâm đi.”

Mẹ Cố quả nhiên cũng chỉ là nói vậy thôi, con gái hiếu kính mình, bà vui còn không kịp nữa.

Tuy nhiên nói tiêu tiền là ăn xài phung phí, nhưng chồng con bé có năng lực về sau lại từ từ dạy cô cách cần quản lý tài sản là được.

Mẹ chồng nàng dâu hai người cũng đang nói chuyện nhà cửa, đem đồ ăn rửa sạch, buổi trưa cũng chỉ định xào vài món ăn, cho thêm chút dưa muối, cũng chính là bữa trưa cho cả gia đình.

Vào phòng bếp mở túi ra, nhìn thấy bên trong là túi bánh bao trắng mềm, mẹ Cố và Lâm Tú Mai đều ngạc nhiên đến mức lắp bắp, mẹ Cố không nhịn được mắng:

“Đứa phá của này!”

Bạn đang đọc Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng Nuôi Con, Làm Giàu của Soa Điểm Biến Thành Mỹ Nữ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GàHầmCon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.