Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai trương

Phiên bản Dịch · 1370 chữ

Ngày mùng một tháng giêng năm 1983.

Cửa hàng của Cố Nam Sóc chính thức khai trương!

Ngày hôm đó, trên cả con phố, bất kể mọi người có muốn mua đồ hay không, tất cả đều bị cửa hàng mang tên “Dĩ Nam” hấp dẫn ánh mắt.

Đầu tiên là biển hiệu, hai chữ Dĩ Nam được viết bằng kiểu chữ nghệ thuật, rộng rãi phóng khoáng, viền chữ còn được điểm xuyết bằng đèn màu hoa lệ, rực rỡ.

Vào trong tiệm, mặt tường được trang trí bằng giấy dán tông màu ấm, trên kệ treo một loạt quần áo thời trang, bên dưới là giá để giày dép túi xách. Trên giá giày dép túi xách đặt lẫn nhau, nhưng nhìn không có vẻ hỗn độn, ngược lại còn khiến khách hàng dễ dàng nhìn ra kiểu quần áo mình chọn nên phối hợp với giày dép, túi xách kiểu nào. Khiến khách hàng vốn dĩ chỉ định tới mua quần áo hợp mốt lại mua thêm cả giày dép túi xách.

Trong phòng thử đồ còn có gương soi toàn thân, mỗi chi tiết nhỏ đều được thiết kế rất hợp ý người dùng.

Đặc biệt là quầy triển lãm có thể xoay tròn đặt bên phải ngay trước cửa ra vào, trên quầy triển lãm để đầy các món đồ chơi mới mẻ muôn màu, trông rất bắt mắt.

Có thể nói cửa hàng được trang hoàng rất tinh xảo, chỉ liếc qua một cái là biết ông chủ đã phải bỏ ra rất nhiều tâm sức. Nếu nói, các cửa hàng khác trong con phố này có thể chấm 5/10, thì Dĩ Nam chính là 10/10. Vào Dĩ Nam luôn có cảm giác cửa hàng này cao cấp hơn các cửa hàng khác vài cấp bậc.

Rất nhiều người đều bị cách trang hoàng khí phái của Dĩ Nam hấp dẫn, đó là còn chưa nói tới, Cố Nam Sóc còn tổ chức hoạt động khai trương.

Hiện giờ chưa có bao lì xì bán sẵn, Cố Nam Sóc phải tự mình mua chút giấy đỏ về làm bao lì xì, treo lên trên tường.

Chỉ cần mua sắm đơn hàng trong cửa tiệm giá trị hai mươi đồng, sẽ có thể tham dự hoạt động “Đua vận may”, có cơ hội rút một bao lì xì trên tường. Giá trị đơn hàng tròn bốn mươi, có thể rút thêm lần nữa, cứ như vậy tính tiếp.

Trong mỗi bao lì xì đều chứa đồ có giá trị, có rất nhiều phiếu giảm giá, có thể chiết khấu trực tiếp cho lần mua sắm sau, cũng có rất nhiều tiền mặt, có một mao, có một đồng, lớn nhất là năm mươi đồng.

“Ông chủ, quần áo nhà cậu đẹp thật đấy!”

“Đương nhiên rồi, tất cả đều là hàng nhập từ Bằng Thành, có vài món còn mua từ Cảng Thành đó, có thể không đẹp sao? Còn giày nữa, mọi người cũng xem thử xem, đều là giày da thật, chất lượng da thượng đẳng, mua một đôi chắc chắn không lỗ. Chỉ hôm nay khai trương mới có hoạt động thôi. Mọi người nhìn số bao lì xì trên tường đi, trăm phần trăm trúng thưởng, không để ai tay không ra về. Nếu như vận may tốt, rút trúng bao lì xì năm mươi đồng kia, vậy thì không chỉ tiền mua hàng đã kiếm lại được, có khi còn thừa ấy chứ. Ngày mai sẽ không còn hoạt động này nữa, các vị không định mua một món sao?”

Nghe thấy lời này không ít người động lòng.

Chất lượng quần áo giày dép Cố Nam Sóc chọn rất tốt, kiểu dáng thời thượng, vốn dĩ đã chiếm ưu thế rồi, cộng thêm cửa hàng được trang hoàng không tồi, dù là cùng một món đồ, nhưng so sánh giữa cửa hàng trang hoàng kém và cửa hàng trang hoàng tốt, mọi người đều muốn mua của cửa hàng trang hoàng tốt, càng khỏi nói hôm nay còn có hoạt động Đua Vận May, sao người ta có thể nhịn nổi?

“Mua chứ! Ông chủ, tôi có thể thử bộ quần áo này không?”

“Đương nhiên là được rồi. Phòng thử đồ ở bên này, mời ngài.”

“Ông chủ, giày này có cỡ 42 không? Tôi mua cho thằng nhóc nhà mình, nó đòi mua một đôi giày da tử tế từ lâu rồi. Ui, giày da này của cậu không rẻ đâu, tận sáu mươi đồng đó. Vậy có phải là tôi được rút bao lì xì ba lần đúng không?”

“Đúng vậy, có thể rút ba lần.”

“Ông chủ, tôi nhìn trúng cái áo khoác mười chín đồng tám mao này, còn thiếu hai mao nữa, chưa đủ hai mươi đồng có phải không thể rút bao lì xì hay không? Cậu xem chỉ thiếu một chút như vậy, có thể cho tôi rút một lần được không?”

“Chuyện này dễ làm thôi, chị xem, chỗ chúng tôi còn có rất nhiều món đồ chơi nhỏ, đều rất rẻ tiền. Có thể dùng để gộp cho đủ đơn. Nếu nhà chị có trẻ con, vừa lúc có thể mua cho con mình chơi. Nếu nhà chị không có trẻ con, có thể tặng cho cháu trai cháu gái.”

“A, món đồ chơi này còn rất mới lạ, trước kia chưa từng thấy bao giờ. Cậu chủ, cậu tri kỷ thật đấy.”

……

Cả ngày hôm đó, việc làm ăn buôn bán của Dĩ Nam vô cùng tốt, khách đông như mây.

May mà có Cố Nam Huyền qua đây giúp đỡ, nếu không chỉ một mình Cố Nam Sóc thật đúng là không thể lo liệu được hết việc. Vốn dĩ Cố Nam Thư cũng muốn tới, nhưng chị ấy đang mang thai, Cố Nam Sóc chết sống không chịu, chị ấy khuyên nhủ không thành, đành phải từ bỏ ý định.

Chạng vạng, cửa hàng đóng cửa, sau khi đếm kỹ số tiền thu được, Cố Nam Huyền kinh ngạc thiếu chút nữa rớt cằm xuống đất.

“Nhiều như vậy?”

Cố Nam Sóc vươn tay đẩy cằm em gái lại: “Cũng chỉ có hôm nay vừa mới khai trương, mọi người cảm thấy mới mẻ, cộng thêm có hoạt động rút lì xì. Ngày mai buôn bán sẽ không tốt như vậy đâu, nhưng chỉ cần đảm bảo hàng hóa tốt, với cách trang trí cách điệu của cửa hàng, buôn bán sẽ không kém. Bây giờ em đã tin anh trai em có bản lĩnh kiếm tiền chưa?”

Cố Nam Huyền chớp chớp mắt, giơ ngón tay cái lên: “Anh Ba lợi hại!”

Hai người cẩn thận kiểm tra đối chiếu hàng hóa và sổ sách, sau khi tính toán rõ ràng các mục, Cố Nam Huyền kinh ngạc thốt lên: “Không ngờ thứ bán tốt nhất lại là mấy món đồ chơi nho nhỏ kia.”

Cố Nam Sóc mỉm cười không nói gì. Đương nhiên rồi, mấy món đồ chơi này kiểu dáng mới lạ, giá cả rẻ tiền, chỉ vài mao một món, đắt nhất cũng chỉ một đồng. Nhà nào có trẻ con đều sẵn lòng mua một món, công thêm rất nhiều quần áo giày dép, Cố Nam Sóc đều cố ý định giá chín đồng tám, chín đồng chí, mười chín đồng tám mao, nói chung là chưa tới hai mươi đồng, để có cơ hội rút lì xì, đương nhiên chỉ có thể mua thêm một món đồ chơi cho đủ đơn, đây cũng là thủ đoạn nhỏ của hắn.

Đáng tiếc, chế tác mấy món đồ chơi này quá tốn thời gian, không có cách nào sản xuất với số lượng lớn, hiện giờ thời cơ cũng chưa chín muồi, chỉ có thể làm một chút như vậy bán thử xem sao.

Cố Nam Sóc âm thầm thở dài. Vẫn là tiền vốn trong tay quá ít, nếu muốn mở xưởng, dù là quy mô nhỏ, cũng phải có mười mấy hai mươi vạn. Hiện giờ số tiền hắn có còn chưa đến một phần mười, vẫn phải cố gắng nhiều hơn, tích lũy thêm chút tiền vốn.

Bạn đang đọc Thập Niên 80 - Nuôi Vai Ác của Thời Hòe Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zvantich
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 151

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.