Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Văn - Trận Pháp Sư

Tiểu thuyết gốc · 1700 chữ

Tiểu tử Tráng Tâm kia thực ra ngày xưa thời huy hoàng là vậy, nhưng chỉ biết tu luyện. còn nữ nhân của hắn thì không thường xuyên chăm lo nhưng lại một mực tin tưởng, thành ra cái cảnh bị phản bội nhưng biết than ai, vì là do chính hắn. Cũng chính cái tình yêu xuẩn ngốc ấy đã khiến hắn vô tình trong hành trình của mình giết đi những người vô tội, nhưng đen sao lại nhận lấy một cái chết mà chẳng hề biết nguyên nhân. Tên Tráng Tâm kia từ lúc bị đá tới giờ mới hiểu, lặng thinh, hối hận. Trường Không hắn cũng chả rảnh rỗi mà biết câu chuyện của hắn, vì hắn cố mục tiêu lớn hơn tên Tráng Tâm này.

Lại nói Trường Không, lúc này, hắn đã đang ngự trong một căn phòng, lấy từ trong nạp giới ra Kì Duyên Gương. Ngắm nghía một hồi chỉ thấy tấm gương này hết sức bình thường. Nó được làm từ Phỉ Vi Bạt Kim thêm một tấm gương thủy tinh tráng bạc. Chiếc gương to bằng một bàn tay lớn, tay cầm được khắc họa những hoa văn bình thường. Hắn thử cho ít chân nguyên, nhưng trái ngược lại nó vẫn vậy.

Haizzz...Trường Không thở dài một tiếng, tung lên xuống chiếc gương. Không may, chiếc gương rơi xuống đất. Hắn khiếp sợ tưởng vỡ, nhưng nó lại kêu ''keng'' một tiếng rồi lăn lông lốc xuống, úp mặt xuống. Hắn cúi người, định lấy lên. Chợt ở mặt sau lấp loáng , trông như có văn tự trên ấy.

Trường Không cầm lấy, nhưng cầm lên lại chẳng thấy thứ gì. Hắn lại thất vọng lần nữa.

Ngoài trời, đám mây đang ì ục chầm chậm đi ngang qua mặt trăng. Vừa đi qua đến đâu, ánh sáng lại chiếu xuống đến đấy. Chợt nó chiếu qua ánh cửa sổ, chiếu vào mặt sau tấm gương.

Đột nhiên, trên tay cầm xuất hiện hai từ:''Nguyệt Quang''. Trường Không liền hiểu ra, nhanh chóng nhảy ra sân. Hắn đặt mặt sau chiếc gương xuống, chẳng có gì xảy ra cả. Hắn thử lật mặt trước, đúng như dự đoán, một ánh sáng mờ mờ hiện lên. Một cổ văn kì lạ từ mặt gương đang từ từ bay lên. Hắn nhìn đi nhìn lại cũng chẳng hiểu gì.

Thực ra, trong 7 năm kia, hắn cũng từng nghiên cứu về mọi thứ của Thất Giới trong thư phòng, tình cờ cũng nghiên cứu qua cổ văn một chút. Hắn gắng nhớ lại, nhưng hoàn toàn thấy cổ văn này hoàn toàn xa lạ. Cũng không biết vị tiền bối nào ở thời thượng cổ đã chế tạo ra thứ này, ngoài thì đơn giản nhưng bên trong lại kì ảo đến vậy.

Được khoảng mấy phút sau khi cổ văn kia hiện lên, lại một thứ kì dị khác hiện lên.

Đó là một tấm vải, nhưng không phải thực chất, chỉ là hình dáng thôi. Vừa xuất hiện, nó đã chui ngay vào não hải của Trường Không. Ban đầu hắn không có cảm giác gì cả, nhưng liền một lúc, một lượng thông tin khổng lồ tràn ngập vào đầu hắn, khiến hắn bất giác mất ý thức, xâm nhập thế giới nội tâm.

Tấm vải kia ở ngay cạnh hắn, làm hắn tự nhiên giật mình. Trấn tĩnh lại, hắn thử đưa tay nắm lấy thử tấm vải. Tấm vải kia có vẻ không hề có linh trí, bị hắn chạm vào không hề có phản ứng.

Từ xưa tới nay, miễn là vật bất phàm, hoàn toàn đều có linh trí. Còn tấm vải, tuy là vật bất phàm mà lại không hề có linh trí. Hắn thấy kì lạ nhưng quan tâm làm gì, nó không chống đối lại càng tốt thêm cho hắn.

Trường Không giơ thử tấm vải lên xem, phát hiện ra 4 văn tự cổ, cũng giống như loại cổ văn kia, hoàn toàn xa lạ. nhưng từ thủ pháp viết này, hắn dự đoán 4 văn tự cổ này không thuộc cùng loại với văn tự đầu tiên.

Hắn thử cố gắng giải nghĩa chúng. Nhưng không đợi hắn giải nghĩa nữa, 4 văn tự tự động hóa giải, lượng thông tin vào tới đâu, hắn hiểu tới đó.

'' Huyền Chi Phá Mã Đại Trận''

Hắn kêu lên ngạc nhiên, không ngờ ẩn chứa trong tấm gương lại đây lại là cách tạo lập và phá giải các loại trận pháp. Hắn vui mừng khôn xiết, không ngờ mình lại có thể học được thứ này tại một nơi nghèo nàn về tri thức như Cổ Giới. Theo hắn biết, trận pháp có vài loại, không có tên nhưng thuộc các cách khác nhau: Loại thứ nhất là con người kết ấn, loại thứ hai là do linh phù, loại thứ ba thuộc về thiên thời, địa lợi, loại cuối cùng là khắc trận bàn lên trên một loại gỗ Hàn Đảo Mộc.

Ba loại đầu tiên không quá phức tạp nên ai cũng có thể làm được, nhưng còn loại thứ 3, đương nhiên là loại khó nhất. Những trận pháp sư phải là những kẻ ưu tú khoản vẽ văn, nếu không chỉ cần lệch đi một chút, liền khi vận dụng chắc chắn nổ tung. Cũng vì quá tinh tế, nhiều người lại không thể làm được, thành ra, những trận khắc ra chỉ là phẩm chất kém, thậm chí chúng còn yếu hơn cả mấy loại trận trước. Nghề khắc trận vì vậy mà cũng không được ai coi trọng lắm.

Lần này, thật sự may mắn hắn có thể nhận được một truyền thừa mà chi tiết như vậy, chắc chắn sau này phải luyện cho bằng được.

Tuy nhiên, hắn vẫn rất quan tâm tới cổ văn kia. Trường Không tỉnh lại, thấy mình vẫn còn đang ngoài sân, tấm gương vẫn còn đó, khung cảnh âm u tĩnh mịch lạ thường. Thiên địa vạn vật có can hệ gì tới hắn, hắn cũng chả buồn nghĩ tới. Hắn nhìn lên, nghĩ ngợi một hồi rồi chui vào phòng đánh một giấc.

Còn Tráng Tâm, sau khi trải qua một cơn đau nhức gầm trời cuối đất, cuối cùng cũng chịu xong, hắn mệt lử, đến bên giường một cái là nằm ập xuống, không thiết gì nữa liền nhắm mắt ngủ luôn.


___tại nơi nào đó______

một vị thiếu niên trẻ tuổi, mặc một bộ quần áo bình thường, mặt quay về phía cửa sổ, hỏi:

- A Thạch, tên phế vật kia thế nào rồi?

Tên A Thạch kia trông cường tráng đáng sợ vậy mà lại kính cẩn mà thưa:

- Thiếu chủ, tên đó vẫn chỉ là một phế vật, rốt cục vẫn không có gì là kì lạ. Thiết nghĩ có cần quá coi trọng hắn như vậy?

Tên kia ngập ngừng một lúc, nhưng rồi lại nói tiếp:

- Ta không biết, chỉ có cảm giác vậy. Mà cảm giác của ta lại chưa bao giờ sai. Năm xưa chính vì cảm giác ấy mà có được thành tựu như hiện giờ.

A Thạch nghe vậy, liền đề cử:

- Liệu có cần xử hắn ngay không, tránh đêm dài lắm mộng.

- Ta cũng đang có ý định này. Ngươi dẫn 3 người đi giết chết tên ấy cho ta. Làm việc cẩn thận, không được để lại bất cứ dấu vết gì.

A Thạch lại kính cẩn tuân mệnh.



-------Sáng hôm sau------

Trường Không đang ngủ, chợt nghe thấy một tiếng đập cửa, liền hét to:

- Tên nào đang đập cửa, định để cho lão tử ngủ không hả.

Từ ngoài xuất hiện mấy tên to con lực lưỡng, ngang nhiên xông vào, gáy to:

- Phế vật Tráng Tâm mau ra đây cho đại ca.

Nghe thấy gọi vậy, biết mấy kẻ này là địch nhân của Tráng Tâm, Trường Không cũng không quản, gọi to:

- Tráng Tâm, bọn chúng tìm để giết ngươi. Còn không ra nghiệm thu thành quả của mình.

Tráng Tâm nghe gọi vậy, vốn cũng không định để ý, nhưng nghe tiếng gọi của Trường Không, liền tất tả chạy tới. Gã nhìn thấy mấy tên vừa đập cửa, nhưng làm ngơ như chưa nhìn thấy, thấy chủ nhân đang lồm cồm bò dậy, cất tiếng hỏi:

- Chủ nhân, ngài muốn ăn gì để ta nấu.

Trường Không ngáp dài một tiếng, rồi đứng dậy, nói:

- Mau thu dọn đóng rác trước mặt đi, có mấy thứ này mất đi cảm giác muốn ăn. oáp.......

Mấy tên kia ngay từ ban đầu khi thấy tên phế vật kia chạy đến mà không chú ý đến mình đã thấy ghét rồi, nay lại bị thêm một tên khác nữa gọi là rác liền tức giận, chuẩn bị phát tiết. Nỗi nhục này, không trả không được.

Hai người kia vừa nói xong, 3 tên chịu nhục đủ rồi, gầm lên, vác cái thân hình cao lớn, cơ bắp tuyệt hảo chạy tới, đấm một chưởng vào Tráng Tâm. Đòn vừa rồi thực ra vẫn chưa dùng tới một phần mười thành công lực của chúng. Dự định đấm cho một quyền rồi dày vò tới chết, ai ngờ quyền đó Tráng Tâm dễ dàng tránh đi, tiện thể giơ nhón tay giữa lên, tỏ ý khiêu khích.

Tên vừa đấm trượt kia lại tung thêm một đòn nữa, nhưng ngay lập tức đã bị Tráng Tâm một tay đỡ lại được, tiện dùng lực ném hắn ra xa, gây ra một tiếng kêu cực lớn. Mặt đất bị phá xuống, hiện ra một cái lỗ to chừng 10 mét, sâu chừng 1 mét. ở giữa chính là tên kia, sùi bọt mép, bất tỉnh nhân sự.

Trường Không nãy giờ hiện chưa phải tầm ngắm của mấy tên kia, ung dung đứng xem kịch. Thấy lực đánh như vậy, hắn dự đoán Tráng Tâm có lẽ đã khôi phục được ba phần mười sức mạnh trước kia, thậm chí lúc này gã còn chưa tận dụng tới bảy thành công lực.

Bạn đang đọc Thất Giới sáng tác bởi dthehiep123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dthehiep123
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.