Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở thành linh đầu bếp (1)

Tiểu thuyết gốc · 1117 chữ

Trong mấy tháng Nguyên Thanh ở đây hắn đã được học về nguyên liệu cũng như cách xử lý các nguyên liệu sao cho linh khí vẫn bảo toàn nguyên vẹn nhất khi nấu ăn, đảm bảo linh khí trong Linh thực không thua kém so với đan dược cùng cấp. Nguyên Lãng là một Linh đầu bếp sơ cấp cao cấp nên dưới sự dạy dỗ của y và mười mấy năm kinh nghiệm kiếp trước của Nguyên Thanh, hắn đã nắm vững nền tảng cơ sở của Linh đầu bếp, chỉ chờ một bước đệm nữa là hắn có thể lập tức thăng lên làm Linh đầu bếp 1 sao. Mà bước đệm đó chính là hắn có thể bước chân vào con đường tu luyện, và bây giờ điều kiện đã hội tụ đủ…

“Bước quan trọng của món ăn này là làm như thế để linh thảo kết hợp được với thịt linh thú mà không còn mùi tanh, vị đắng cũng như giữ được nhiều linh khí nhất, vậy nên khi nấu ngươi phải chú ý độ lửa….” Nguyên Lãng vẫn còn đang giảng giải cách làm cho Nguyên Thanh “Được rồi, ngươi đến nếm thử rồi làm lại một lần cho ta xem, ngươi mà làm hỏng nguyên liệu thì coi ta có đánh chết ngươi không!”

Xí, xú lão đầu, ừm… ngon ghê, không hổ tay nghề của Linh đầu bếp số 1 số 2 Linh phong Vân môn, ừm… cay thêm xíu nữa thì tuyệt vời “Nghĩa phụ, ở đây có ớt không, cho ta xin mấy trái đi”

“Ớt, đó là cái gì?” Nguyên lãng hỏi lại, hắn sống đến bây giờ cũng chưa nghe qua loại quả này bao giờ.

“Ngài không biết sao, đó cũng là một loại gia vị dùng để nấu ăn, quả nhỏ có màu đỏ khi chín, có vị cay, dùng để nấu rất nhiều món, khử mùi tanh cũng rất tốt” Nguyên Thanh lấy làm lạ, lão cha yêu quái của hắn không biết quả ớt? thật khó tin.

“Ta chưa nghe bao giờ, làm sao ngươi biết?” Nguyên Lãng híp mắt hỏi.

Chết, hắn lanh miệng nói ra mất rồi, gia vị ở trái đất chưa chắc gì ở đây sẽ có, lão cha hờ của hắn còn không biết thì một thằng nhóc 12 tuổi chưa trải sự đời như hắn làm sao biết được, hắn phải trả lời sao đây, không thể nói là hắn đến từ trái đất, xuyên hồn qua chiếm thân thể của con trai ngài, nếu hắn nói như vậy thì có khi hắn chết đến không thể chết hơn được mất. Phải nói sao đây….

“Hử??? Sao ngươi biết?” giọng Nguyên Lãng trầm xuống.

Nguy hiểm!! Ngài đừng nhìn ta như vậy a, ta sợ ‘Thì, thì… ta mơ thấy, trong mơ có người chỉ cho ta!’ Nguyên Thanh bất chấp nói.

“Trong mơ? Có người chỉ dạy?” giọng lại trầm xuống thêm mấy phần.

“Đúng vậy, là trong mơ!" hắn sẽ không thừa nhận, có chết cũng không thừa nhận, ít ra bây giờ vẫn chưa phải lúc.

“Được rồi, ngươi làm lại món ăn đó đi, nếm cũng đã nếm rồi, đừng có lề mề nữa” Nguyên Lãng híp mắt nguy hiểm, thằng nhóc này còn có nhiều bí mật đây, không sao, hắn sẽ khám phá từ từ.

Nguyên Thanh đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng giữa trời hè nóng nực, hắn nhìn quanh phòng bếp rồi lại nhìn Nguyên Lãng, hắn cảm thấy ác ý trần trụi, khóc lớn sau này hắn không dám nói năng lung tung không suy nghĩ nữa a, hắn đã sống quá an nhàn rồi, quên đi thế giới này nguy hiểm cỡ nào, nhất là bên cạnh hắn còn có một lão già hung tàn T_T.

Nội tâm dậy sóng nhưng Nguyên Thanh vẫn nhanh tay chuẩn bị nguyên liệu, chế biến thức ăn, lúc nãy hắn đã quan sát kĩ, với kinh nghiệm của hắn, thì có lẽ món này không khó, quan trọng là khả năng khống chế lửa của hắn mà thôi.

“Xong rồi, ngài xem được chưa?” Nguyên Thanh rất tự tin với món ăn của mình.

“Ừ, cũng tạm, linh khí giữ lại cũng rất đậm, lần đầu như vậy đã rất tốt nhưng ngươi vẫn còn kém xa lắm, đừng kiêu ngạo vội!” Nguyên Lãng bình tĩnh nói, nhưng trong lòng kinh ngạc không thôi, lúc trước khi hắn mới lần đầu luyện tập thì cũng mất vài lần mới làm được, mùi vị làm ra cũng không được ngon như vậy. Tên nhóc này…

Nguyên Thanh nghe như vậy thì vội thu lại vẻ mặt kiêu ngạo, đúng vậy, hắn bây giờ vẫn chưa là gì cả, chỉ mới bước chân vào Linh đầu bếp cấp 1 mà đã kiêu ngạo rồi, có lẽ hắn quá ỷ lại vào kinh nghiệm kiếp trước rồi, như vậy không được, quá kiêu ngạo sẽ không phát triển được xa.

Có thể nói lời khuyên đúng cộng thêm một khuôn mặt lừa người rất quan trọng, nhìn đi, lão già Nguyên Lãng mới nói một câu mà Nguyên Thanh đã tin răm rắp thế kia, haizzz, bế ngây thơ!!

Sau đó do Nguyên Thanh học nhanh, nên Nguyên Lãng dạy thêm cho hắn cách làm của hai món nữa, hắn cũng hoàn thành rất tốt, món ăn cũng vừa kịp lúc đưa lên trước bữa tối, phản ứng của những tu chân giả cũng rất tốt, đây có lẽ là một khởi đầu tốt.

“Lát ra về ta đi với ngươi đến chỗ Trần quản sự, ghi danh Linh đầu bếp cấp 1, như vậy đãi ngộ của ngươi sẽ tăng lên” Nguyên Lãng dặn dò.

“Ta biết rồi” lão cha dặn hắn không được kiêu ngạo, còn có rất nhiều người giỏi hơn hắn, nhưng nhìn món ăn mình làm ra được người ta yêu thích thì hắn cũng rất vui. A đúng rồi, tên nhóc Trần Trình Hiên sao không thấy tìm đến hắn nhỉ, hèn gì hắn cứ thấy thiếu thiếu cái gì đó. Đợi gặp tên đó hắn sẽ khoe cho tên đó biết là hắn đã là Kiếm sơ cấp 3, cũng là Linh đầu bếp cấp 1 rồi, hị hị, không biết phản ứng nhóc béo sẽ như thế nào.

Ha ha ha, Nguyên Thanh không biết lúc hắn nhìn thấy bằng hữu nhóc béo của mình, hắn chính là cười không nổi…

-----------

Tui: Mọi người biết vết bớt là gì chưa??? Chương trước tui đã tiết lộ rồi đó, bàn tay vàng của A Thanh hơi lớn nha \ [^ω^] /

Bạn đang đọc Thất Kiếm sáng tác bởi BiNganBiNgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiNganBiNgan
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.